Đỡ Eo Vai Ác Không Rảnh Hủy Diệt Thế Giới

Chương 19: Rung Động

Bên cạnh, cuộc báo cáo vẫn đang tiếp tục, không có cô ở nhà, Lạc Nguyệt Khanh hiển nhiên tự do thoải mái hơn rất nhiều, cơm chiều chọn tôm hùm loại đặc biệt to, cùng bữa tối vô cùng phong phú, trước khi đi ngủ còn nhờ người hầu giúp cô ấy hâm nóng một ly sữa bò.

Rất biết hưởng thụ!

Hề Chu Luật lại nghĩ tới lời đề nghị kết hôn của người đó, không khỏi suy đoán người này thật sự thông minh hơn những gì cô tưởng? Nếu hai người thật sự kết hôn, vấn đề nợ nần của Lạc Nguyệt Khanh sẽ được giải quyết, bệnh tình của mẹ cô ấy cũng được sắp xếp ổn thỏa, bản thân còn có được một nơi chăm sóc bữa ăn, giấc ngủ vô cùng chất lượng và miễn phí.

Hiển nhiên so với việc đưa ra một trong những yêu cầu trên là tốt hơn nhiều, Hề Chu Luật nghĩ cô đã biết được mục đích thật sự của Lạc Nguyệt Khanh.

Cũng không có gì để tức giận, có lẽ vì không ít người đã từng muốn nhào vào lòng cô như vậy, thậm chí Lạc Nguyệt Khanh còn bình tĩnh, tự tin hơn đám người kia rất nhiều, ít nhất sẽ không dùng đến kỹ thuật diễn xuất vụng về để che che giấu giấu. Một bên sợ cô nhìn thấu một bên thầm chửi rủa cô trong lòng, thật sự khiến người ta cảm thấy ghê tởm.

Ngoài ra, Hề Chu Luật còn có cân nhắc khác, đây mới là nguyên nhân chính khiến cô không tức giận.

Hề Chu Luật thâm sâu nhếch môi một cái, ý cười thoáng qua đáy mắt, ánh sáng trong xe hơi tối, nên nhìn đến vẻ mặt cô có chút u ám đáng sợ.

Nhưng cô đã nhanh chóng xua tay, yêu cầu thư ký kết thúc chủ đề này, chuyển sang chuyện công việc nghiêm túc.

Bên kia, Lạc Nguyệt Khanh trở mình, chiếc chăn mỏng bị cô lôi kéo phát ra tiếng sột soạt.

Căn phòng ngủ nhìn qua đã thấy rộng hơn căn nhà rách nát kia của cô rất nhiều, mặc dù trong bóng tối, cô vẫn có thể nhìn thấy được đồ nội thất vô cùng hoa lệ nhưng không kém phần tinh tế được bài trí, ngay cả nệm cũng cực kỳ mềm mại, khiến người đã bị mất ngủ trên chiếc giường cứng như đá mấy ngày qua không thể nào cưỡng lại được.

Lạc Nguyệt Khanh trở mình, bất lực nhìn lên trần nhà, âm thanh của hệ thống ở trong đầu lại xuất hiện.

“Hề Chu Luật sắp về tới!”

Lạc Nguyệt Khanh bị nó làm phiền hơn nửa ngày, không chút sức lực trả lời: “Về thì về, mấy người cứ lải nhải bên tai tôi làm gì?”

Giọng điệu của hệ thống vô cùng gấp gáp, lập tức nhắc nhở: “Đây là một bước ngoặt rất quan trọng!”

“Tôi biết rồi, không có quên!” Lạc Nguyệt Khanh bất đắc dĩ nói.

“Nguyên thân ở ngay lúc này chính là đang mở đèn, ngồi trong phòng khách chờ Hề Chu Luật đi làm về. Tuy mặt ngoài Hề Chu Luật vô cùng lạnh lùng và khó gần, nhưng rõ ràng là một đứa nhỏ đáng thương, luôn khát khao sự ấm áp của gia đình!”

Lạc Nguyệt Khanh tạm dừng, sau đó tiếp tục nói: “Cô ấy vừa về nhà đã thấy nguyên thân vô cùng đáng thương mà co ro trên sô pha, cúi đầu ngủ gà ngủ gật, dù ngoài mặt không chút quan tâm, nhưng trong lòng không khỏi cảm động, cũng chính vì chuyện này khởi đầu cho tình yêu của Hề Chu Luật dành cho nguyên thân, đúng không?”

Tuy rằng giọng điệu của Lạc Nguyệt Khanh có chút nhàm chán cùng châm chọc, nhưng hệ thống vẫn máy móc đồng ý, sau đó tiếp tục: “Cho nên hiện tại cô cần phải rời giường, ra phòng khách mở đèn chờ Hề Chu Luật về!”

“Không! Tôi cần ngủ!” Lạc Nguyệt Khanh lại xoay người, kéo chăn trùm kín đầu thể hiện sự quyết tâm của mình.

Gặp được một ký chủ vừa cứng đầu vừa ngang ngược như Lạc Nguyệt Khanh, hệ thống không khỏi sốt ruột, trực tiếp mắng: “Đây là cơ hội tốt để Hề Chu Luật rung động!”

“Nhưng đối với tôi thì không phải!” Lạc Nguyệt Khanh lười biếng đáp lại.

“Vậy cô định làm gì? Từ bỏ cơ hội tuyệt vời này?”

Có lẽ quá phiền với những lời càm ràm của hệ thống, Lạc Nguyệt Khanh đột nhiên ngồi dậy, mái tóc dài rối bù xõa xuống trên chiếc cổ trắng ngần. Vai của chiếc váy ngủ bằng tơ lụa tuột xuống, mơ hồ lộ ra hình dáng tròn trịa lấp ló, vòng eo thon nhỏ và đôi chân dài bên dưới,...Vô cùng tinh tế cùng cân xứng.

"Tôi đi! Được chưa?” Cô bất mãn lẩm bẩm, khi quay người ra khỏi giường, cô còn không thèm xỏ dép. Có lẽ vì bị lạnh, trên mu bàn chân hơi cong, từng chiếc mạch máu như từng nét mực dày trên sứ tinh mịn.

Màn hình trên thang máy lặng lẽ nhảy số từ ba đến một, cánh cửa sắt lạnh băng mở sang hai bên.

Người bên trong nổi giận đùng đùng bước ra, tiếng bước chân tăng lên không ít sức lực.

Hề Chu Luật lúc này đang chuẩn bị lên lầu, nghe được tiếng bước chân, bàn tay để trên xe lăn hơi siết chặt, giương mắt nhìn lên.

Trong lúc nhất thời sững sờ ở tại chỗ.

-------Hết Chương-------------