Đại Lão Huyền Học Mãn Cấp Hành Nghề Trả Nợ

Chương 42: Lão tổ tông nói mắt phải nhảy là có tai họa

Tương Ly nhìn Dương chủ quán, mặt vô biểu tình nói xong, cô xoay người liền rời đi.

Dương chủ quán sửng sốt, lập tức nhìn về phía Hạ Tân, "Quan chủ mới của cháu có phải đang rủa chú hay không?"

Hạ Tân cũng sửng sốt một chút, nghe vậy hắn đột nhiên hồi phục lại tinh thần, vội vàng nói: "Không không không, chú Dương, quan chủ nhà cháu tuyệt đối không có ý tứ này! Chú không biết thôi, cô ấy tuy rằng không hiểu công nghệ cao, nhưng huyền thuật rất lợi hại, gần như là đoán đâu trúng đó, nói cái gì chính là cái đó, cô ấy nói như vậy, khẳng định có đạo lý của cô ấy, chú hôm nay vẫn nên sớm về nhà nhìn xem thì hơn."

Nói xong, Hạ Tân nâng cái rương đặt bên cạnh quầy lên, chạy nhanh đuổi theo rời đi.

"Lão tổ tông, ngài từ từ chờ con ——"

Nghe Hạ Tân thét to chạy đi, Dương chủ quán không hiểu ra sao.

……

Hạ Tân vội vàng đuổi theo, Tương Ly đã đi được một khoảng cách.

Hắn thật vất vả mới đuổi kịp, thở hồng hộc nói: "Lão tổ tông, sao…ngài…ngài đi nhanh như vậy?"

"Hôm nay còn có khách quý, phải đi về chuẩn bị nghênh đón." Tương Ly không có cảm xúc gì nói.

Hạ Tân sửng sốt một chút, "Khách quý?"

Tương Ly hơi hơi gật đầu, lại không có giải thích, đi tới phía trước hai bước, cô bỗng nhiên dừng lại hỏi: "Trong quan có trà bánh không?"

Hạ Tân: "…… Trà bánh?"

"Nước trà, điểm tâm." Tương Ly giải thích.

Hạ Tân vội nói: "Không, không có, cần chuẩn bị sao?"

Bọn họ trước kia ăn cơm đều khó khăn, nơi nào dùng mấy thứ này, đạo quan tự nhiên là không có.

"Có khách quý đến cửa, tự nhiên cần chuẩn bị trà bánh, đây là đạo đãi khách." Tương Ly mặt vô biểu tình liếc nhìn Hạ Tân một cái, "Lão đạo sĩ cũng chưa dạy cậu sao?"

Hạ Tân: "……"

Nhìn Tương Ly, không biết vì sao, hắn cảm thấy lão tổ tông giống như đang trả thù.

Hạ Tân mỉm cười nói: "Vậy con…con liền đi mua."

Tương Ly sau đó mới gật gật đầu, thoáng lộ ra một ít thần sắc vừa lòng.

Hiện tại lời Tương Ly nói, Hạ Tân không dám nhận thành vui đùa.

Lão tổ tông nói có khách quý đến cửa, vậy nhất định là có khách quý đến cửa, hắn lập tức mang theo Tương Ly, đi đến một cửa hàng điểm tâm ở phụ cận, lại đi mua một ít lá trà.

Liền ở khi Hạ Tân xách túi lớn túi nhỏ mang theo Tương Ly đi mua đồ, ông chủ Tào đã chuẩn bị xuất viện.

"Ông chủ, hiện tại thân thể ngài không thích hợp xuất viện." Trợ lý đẩy xe lăn, nhìn cái chân bó thạch cao của ông chủ Tào, có chút lo lắng nói.

Ông chủ Tào trong lòng khó chịu, "Kia có biện pháp nào? Hôm nay là tiệc đính hôn của con trai tôi, tôi không đi không được."

Trợ lý nghe vậy, thở dài.

Ông chủ Tào cùng vợ là Vương Lệ Quyên quan hệ không xa không gần, mấy năm nay, ông chủ Tào ở bên ngoài còn có tiểu tam.

Nhưng, hắn và vợ vẫn luôn không ly hôn, chính là bởi vì có ba đứa trẻ.

Ông chủ Tào thích con nhất, đối đãi với ba đứa con đều thực coi trọng.

Hôm nay là ngày con lớn của hắn đính hôn, hắn không có khả năng không đi.

Nhưng, ai cũng không nghĩ tới, hôm nay sẽ xuất hiện ngoài ý muốn như vậy.

Trợ lý cũng không thể nói gì nữa, chỉ có thể đẩy ông chủ Tào đi ra ngoài.

Chân ông chủ Tào không chỉ có gãy xương, còn có ngoại thương, cho dù là ngồi trên xe lăn, cũng sẽ bởi vì mặt đường xóc nảy mà đau đớn không thôi.

Không trong chốc lát, liền đau đến sắc mặt trắng bệch.