Đại Lão Huyền Học Mãn Cấp Hành Nghề Trả Nợ

Chương 40: Lão tổ tông không theo kịp thời đại

Chủ quán ‘à’ một tiếng, hóa ra là vậy, cũng khó trách, nếu không phải người từ một ít đạo quan nghèo khổ, sao sẽ nguyện ý tới Kiêu Dương Quan tọa trấn.

"À, ừm……" Liền ở khi chủ quán miên man suy nghĩ, Hạ Tân chạy tới chỗ Tương Ly, nhỏ giọng giải thích, "Phần ăn…… Không phải đồ ăn gì, chính là bán cùng nhau, chủ quán nơi này có một cái phối hợp, chính là 500 tờ giấy vàng cộng một hộp chu sa, mua như vậy, có thể rẻ hơn một chút, tách ra mua đơn độc, sẽ đắt hơn một chút."

"Vậy vì sao lại gọi là phần ăn? Còn không phải là cơm sao?" Tương Ly không rõ.

Người thời đại này thật là kỳ quái, nói chuyện luôn không thể hiểu được.

Hạ Tân một khuôn mặt đau khổ: "……Việc…việc này con cũng không biết, dù sao mọi người đều gọi như vậy, lão tổ tông hiểu ý tứ này là được."

Tương Ly sau đó mới ‘ừm’ một tiếng, "Vậy cậu trước kia đều là dựa theo phần ăn mua sao?"

"Đúng vậy." Hạ Tân nói: "Trong quan chúng ta, một tháng cũng không dùng đến 500 lá phù, mua một phần ăn, đủ chúng ta dùng ba tháng, cho nên cái này càng có lời."

Tương Ly cái hiểu cái không gật gật đầu, lại có chút ghét bỏ nói: "Một tháng 500 lá phù cũng không dùng hết, hai thầy trò làm ăn cái gì không biết?"

Hạ Tân: "……"

Sao lão tổ tông luôn nói chuyện kiểu đâm vào tim như vậy.

Hạ Tân thanh thanh giọng, nói: "Kia, theo ngài nên mua bao nhiêu thì thích hợp?"

"Vậy, ba phần ăn đi." Tương Ly sờ sờ cằm, "Thế này hẳn là đủ dùng một tháng."

Hạ Tân kinh ngạc nói: "Ba phần ăn, chính là 1500 lá phù và ba hộp chu sa, không….không dùng được nhiều như vậy đi?"

Tương Ly liếc nhìn hắn một cái, "tôi nói có thể sử dụng là có thể sử dụng."

"……"

Thôi được, ngài là lão tổ tông, ngài nói tính.

Hạ Tân hậm hực quay đầu, vươn ba ngón tay với chủ quán, "phiền toái chú Dương, chú lấy ba phần ăn cho cháu nhé."

"Muốn nhiều như vậy sao?" Dương chủ quán cũng có chút kinh ngạc.

Hạ Tân cười gượng nói: "Vâng, cần nhiều như vậy."

Dương chủ quán gật gật đầu, "Được, chú đi chuẩn bị."

Hạ Tân vội vàng nói một tiếng cảm ơn.

Dương chủ quán theo sau liền đi chuẩn bị.

Tương Ly đứng ở nơi đó, khắp nơi đánh giá.

Thấy vậy, Hạ Tân cũng không dám nói gì, liền đứng ở bên cạnh.

Không trong chốc lát, Dương chủ quán liền cầm một cái thùng giấy ra tới, bên trong đặt 1500 lá bùa chú và ba hộp chu sa.

"Đây, đồ các cháu muốn đều ở chỗ này." Dương chủ quán đặt cái rương ở trên quầy, "Ba phần ăn rẻ nhất, thêm ở bên nhau, thu cháu 900 đồng tiền đi."

Hạ Tân nghe vậy, lấy di động ra.

Tương Ly thò lại gần nhìn một chút, liền thấy Hạ Tân quét một chút ở tờ giấy trên quầy hàng.

Ngay sau đó, di động của chủ quán rất nhanh liền vang lên âm thanh đồng vàng rơi xuống.

"Từ Dương trả tiền cho cậu cũng như thế này sao?" Tương Ly nhanh chóng chớp chớp mắt, tò mò hỏi: "Quét qua như vậy liền có tiền?"

Hạ Tân gật gật đầu: "Đúng vậy, cái này gọi là quét mã chi trả, hiện tại mọi người đều làm như vậy, đỡ phải mang túi tiền."

Tương Ly à một tiếng, cũng lấy di động của chính mình ra, giơ lên mã trả tiền trên quầy.

Nhưng nửa ngày, cũng không có phản ứng.