Một làn khói đen bay ra từ trong thi thể, huyễn hóa ra một con gấu đen rất to cao chạy trốn ra bên ngoài: “Phi Hùng!!! Phi Hùng!!!! Ta không dám, ta không dám nữa, đừng gϊếŧ ta đừng gϊếŧ ta.”
Lục Đỉnh nâng bàn tay lên, có gió nhẹ ở trong phòng thổi qua.
“Nát.”
Tiếng nói của anh không to, nhưng mỗi người đều nghe thấy rõ ràng một cách dị thường.
Con gấu đen đang chạy thục mạng kia nháy mắt bị cắt thành vô số mảnh cực kỳ nhỏ tiêu tán ở trong không khí.
Tới cuối cùng cũng chưa kịp phát ra một tiếng hét thảm.
Bên tai Lục Đỉnh vang lên tiếng thông báo.
【bắt giữ quái vật: Hắc Lão thái thái.】
【bắt giữ khen thưởng: Gấu Nâu Chi Lực】
【Gấu Nâu Chi Lực: Lực có ngàn quân, tay có thể đẩy núi.】
Lục Đỉnh nhìn khen thưởng, trong lòng tính toán, lực lượng của ngàn quân, một quân chính là 30 cân, ngàn quân chính là 30.000 cân, tuy rằng loại lực lượng này xuất hiện ở trên cơ thể rất khủng bố.
Nhưng cẩn thận tính toán quy đổi thử, máy kéo ở nông thôn máy đều có thể kéo hai Kim Cô Bổng.
Tính tính, tạm chấp nhận dùng đi, tích tiểu thành đại.
May hoạt động tâm lý vừa rồi của Lục Đỉnh không để những người khác nghe được, nếu để những Luyện Khí Sĩ chuyên tu thân thể kia nghe được, phỏng chừng sẽ tức chết.
Ngươi lại đi so sánh người với máy kéo hả!?
Chuyện này có thể giống nhau sao, sức lực mạnh tới ba mươi nghìn cân, ngươi có biết phải luyện bao nhiêu năm sao, dùng hết bao nhiêu thiên tài địa bảo sao, còn cần thiên phú dường nào mới có thể đạt tới sao!?
Yến Phi Phàm tiến lên đưa đưa tay.
Lục Đỉnh nhận lấy lau tay.
Yến Phi Phàm lại lấy ra hợp đồng bảo mật đi tới trước mặt ba ngươi đang bị dọa đứng sũng sờ, híp mắt nói: “749 làm việc, đây là hợp đồng bảo mật, ký đi, không được tiết lộ chuyện đã xảy ra hôm nay cho bất kỳ ai, nếu không sẽ phải chịu trách nhiệm pháp luật, sẽ bị bắt lại giam giữ không thể nộp tiền bảo lãnh ra ngoài đâu nha.”
“Chủ tịch Kế xin yên tâm, những tổn thất của ông hôm nay, sẽ có chuyên gia tới hiệp thương bồi thường, đảm bảo làm ông vừa lòng.”
“A!!!!!!”
Tiếng nói của Yến Phi Phàm làm bừng tỉnh Bạch Tiểu Tiểu, tiếng hét bén nhọn vang vọng toàn biệt thự.
Giây tiếp theo: “Nếu kêu nữa, tôi xé cô.”
Bạch Tiểu Tiểu nháy mắt im tiếng câm miệng.
Sắc mặt tái nhợt đôi tay run rẩy che miệng.
Cô tuy rằng cũng là Luyện Khí Sĩ, thậm chí cũng từng gặp người của 749 người, nhưng cho tới bây giờ, cô chưa từng gặp được điều tra viên nào của 749 lại hung ác tàn bạo như thế.
Cô không dám tin tưởng hỏi: “Anh.... 749 các người, không.... Không phải bắt lại giam giữ sao.”
Bắt lại giam giữ?
Bắt lại giam giữ, khen thưởng của mình làm sao có?
Chỉ vì thêm được vài điểm cống hiến và mấy vạn đồng tiền?
Này không phải bỏ gốc lấy ngọn sao.
Một trong số những ước nguyện ban đầu khiến Lục Đỉnh gia nhập 749, đó là muốn dùng tin tức của 749 để tìm quái vật và đánh chết thu thập, không khả năng sẽ bắt sống.
“Chắc cô đang nói người khác, tôi không giống nhau, tôi không thích để sống.”
“Ừng ực”.
Bạch Tiểu Tiểu nuốt một ngụm nước miếng.
Ánh mắt mơ hồ nhìn Lục Đỉnh, khi phát hiện ánh mắt đang nhìn qua, lại vội vàng cúi đầu, sợ chạm mắt với Lục Đỉnh.
“Vị..... Vị đại nhân này?” Kế Hồng tốt xấu cũng là chủ tịch, gặp qua sóng to gió lớn, tuy rằng cũng kinh hãi, hoảng sợ, nhưng miễn cưỡng khôi phục một chút năng lực tư duy.
“Không cần kêu tôi là đại nhân, không biết còn tưởng đang ở cổ đại, tôi họ Lục kêu tôi Lục điều tra viên là được.”
“Lục điều tra viên, anh có thể tiêu trừ đoạn ký ức này cho con gái tôi được không, giống như trong phim vậy.”
Bên cạnh Kế Phi Ngữ vẫn đứng sững ở tại chỗ, sắc mặt tái nhợt hai mắt thất thần, qua thật lâu còn chưa hồi thần lại.
Lục Đỉnh gật đầu ra hiệu với Yến Phi Phàm.
749 đúng là có thủ đoạn như vậy, có thể dùng khi thực hiện nhiệm vụ, nhưng là có tiêu chuẩn khống chế rất nghiêm khắc, khi sử dụng yêu cầu bảo lưu hình ảnh, cũng không thể để một người sử dụng, cần thiết hai người điều tra viên cập trở lên cùng thực hiện, mới có thể sử dụng, nếu một khi có bước nào không đúng, sẽ bị trực tiếp bắt lại!!!
Thấy Yến Phi Phàm cầm một sợi nhỏ dài đi tới gần mình. Kế Phi Ngữ nháy mắt hoàn hồn vươn đôi tay che ở trước mặt: “Không cần.... Nôn..... Nôn....... Đừng tiêu trừ ký ức của tôi, nôn........”
...
Khóe miệng Lục Đỉnh hơi nhếch lên.
Người này cũng khá mạnh mẽ, đã như vậy mà vẫn không cần.
"Được rồi, tôn trọng mong muốn của người khác."
Bây giờ mọi chuyện đã kết thúc, Lục Đỉnh đứng dậy chuẩn bị rời đi, anh còn phải quay lại trong Cục để giao nhiệm vụ.
Đúng lúc này, Kế Hồng gọi anh lại.
"Điều tra viên Lục, anh có thể lại đợi một chút được không? Tôi không muốn bồi thường. Tôi chỉ hy vọng anh ở lại một lúc, được không?"
"Được, tôi sẽ đợi một lát."