Lên trên xe, Yến Phi Phàm nhìn di động đọc: “Lục ca, em đã bảo bên tổng đài nhiệm vụ trong cục tra xét camera trong khu vực này, còn có chiếc xe ngày đó tới đón Đồng Vĩnh.”
Giờ khắc này, Lục Đỉnh là thật cảm thấy chiêu Yến Phi Phàm làm phụ trợ là lựa chọn vô cùng chính xác.
Rất biết cách làm việc.
Không cần anh nhắc nhở, cũng đã nghĩ đến những điều anh sẽ yêu cầu tới, sau đó nhanh nhẹn đi làm rồi đưa kết quả cho anh xem.
Loại cảm giác này quả thực quá thoải mái.
“Tra ra cái gì không?”
“Có.”
Lục Đỉnh cũng không cần tự mình xem, chỉ cần nghe Yến Phi Phàm nói: “Hình ảnh cho thấy, buổi sáng ngày hôm qua, Đồng Vĩnh ngồi là một chiếc xe thể thao màu đen, xe thể thao này đăng ký dưới danh nghĩa của tập đoàn Kế Thị, sau khi xem camera trên các khung đường và tiến hành đối lập, người hôm qua lái xe này là đại tiểu thư của tập đoàn Kế Thị, Kế Phi Ngữ.”
“Vào ngày 17 tháng 8, Thiên Nhãn hệ thống từng chụp được Kế Phi Ngữ và Đồng Vĩnh gặp nhau ở phố cũ bán lâm sản.”
“Hồ sơ bổ sung còn nói, Kế Phi Ngữ có một đứa em gái tên Kế Nghiên Sương, hình như trêu chọc đến đồ vật không sạch sẽ gì đó, đi bệnh viện kiểm tra thì bình thường, sau lại bọn họ tìm tới trung y thì lại nói là do dương khí thiếu hụt, vẫn luôn uống thuốc, mà ở chợ lâm sản, thường thường sẽ xuất hiện một ít thảo dược thiên nhiên mà quốc gia cấm lưu hành.”
“Còn có rất nhiều chủng loại lung tung khác.”
“Hơn nữa hồ sơ còn nói, ngày 18 tháng 8, cũng là ngày phát hiện vụ án diệt môn ở tiểu khu Hạnh Hoa, Đồng Vĩnh là người hiềm nghi bị gọi đến, anh ta vừa đến không bao lâu, Kế Phi Ngữ đã tới bảo lãnh anh ta, cộng thêm anh ta có chứng cứ không ở hiện trường, cho nên bộ môn địa phương cũng không có khó xử anh ta.”
Nghe đến mấy cái này, Lục Đỉnh lại một lần nưa cảm nhận được sự khủng bố của bộ máy quốc gia, mới trải qua bao lâu nha, tổ tông mười tám đời đều có thể điều tra ra.
Bên cạnh Yến Phi Phàm càng nói càng kích động: “Hơn nữa hôm nay, Kế Hồng - chủ tích tập đoàn Kế Thị còn mời một đệ tử có bản lĩnh thật tới xem Kế Nghiên Sương, trời ạ, Lục ca có câu nói em không biết có nên nói hay không.”
“Cậu cứ nói đi.” giọng Lục Đỉnh bình thản.
“Tên Đồng Vĩnh này quả thực chính là vai chính trong tiểu thuyết thần quái đô thị.”
“Nếu, trên người Đồng Vĩnh thật sự có Hắc Lão thái thái, vậy khi anh ta nhìn thấy Kế Phi Ngữ, nhất định có thể nhìn ra có thứ gì đó trên người cô ta, do sống cùng Kế Nghiên Sương mà dính lên, dựa theo các bước trong tiểu thuyết, Đồng Vĩnh nhất định là sẽ nói ra điều này.”
“Sau lại Đồng Vĩnh bị gọi đi, cô ta lại tới bảo lãnh Đồng Vĩnh, đi đến một bước này, thuyết minh Kế Phi Ngữ đã bắt đầu để bụng tới lời nói của Đồng Vĩnh, đi theo trình tự khuôn sáo cũ, Kế Phi Ngữ nhất định muốn nhờ Đồng Vĩnh giúp đỡ xua đuổi thứ dính trên người em gái.”
“Hôm nay lại tới một vị đệ tử, hơn nữa còn có bản lĩnh thật, đến lúc đó Đồng Vĩnh mà ra tay, Tiên gia trên người đệ tự bình thường làm sao so được với Hắc Lão thái thái trên người Đồng Vĩnh, đến lúc đó lại trình diễn trang bức vả mặt.”
“Đồng Vĩnh cũng có thể dựa vào vị đệ tử này, hiểu biết đến một ít bí ẩn của Luyện Khí Sĩ, hoàn toàn bước vào thế giới Luyện Khí Sĩ, lại còn có có thể nhận được một khoản tiền khủn lồ và nhân mạch từ Kế gia, nhờ vào nhân mạch này làm lên danh tiếng, về sau nếu có vị phú hào nào chọc phải đồ dơ gì, anh ta có thể ra mặt giải quyết chuyện này cho họ, lại được đến vô số tiền tài.
Sống một cuộc sống giàu sang, còn bởi vì cứu Kế Nghiên Sương, anh ta thậm chí còn có khả năng sẽ nhận được ưu ái của hai chị em nhà này.”
“Dù sao Luyện Khí Sĩ luôn có lực hấp dẫn trí mạng đối người thường, giai cấp sinh mệnh nhảy sang trang khác.”
“Tiểu tử này thật đáng chết , hoa tỷ muội!!!”
Lục Đỉnh nghe xong liếc một ánh mắt quái dị nhìn qua.
Cậu đừng nói, cậu nói như vậy, nghe tới còn rất ra hình ra dáng.
Yến Phi Phàm theo bản năng gãi gãi đầu, đây là bởi vì trong lòng xấu hổ, cũng là sự tự ti bị nuôi dưỡng lâu dài tới nay, thói quen dùng một ít động tác nhỏ tới phân tán khác lực chú ý của người khác.
“Em...... em thấy tiểu thuyết đô thị thần quái mấy năm trước đều viết như vậy mà, chuyện này cũng quá giống, cho nên em mới có thể nói như thế, Lục ca, anh có cảm thấy em có bệnh không?”
Lục Đỉnh khẽ lắc đầu: “Tôi chỉ cảm thấy, cậu thật mẹ nó là thiên tài, như này mà cậu cũng có thể nghĩ đến.”
Được đến khích lệ Yến Phi Phàm nheo mắt lại: “Không có không có, chỉ là loại tình tiết này quá cũ kỹ, vừa thấy là có thể nghĩ ra, còn chưa được hợp lý lắm, phỏng chừng tên này cũng xem nhiều tiểu thuyết, học theo trình tự trên đó làm theo.”
“Nếu mọi chuyện thật sự sẽ diến biến theo như vậy, dù Lục ca anh không nhận nhiệm vụ này thì anh ta cũng sẽ bị 749 chú ý tới, nếu dân gian đều sẽ xuất hiện mấy thứ này, quốc gia làm sao không có bộ môn và biện pháp ứng đối khi phát sinh những tình huống này cơ chứ?”