Trung Tâm Mai Mối Ba Cõi

Chương 17: Cửa hàng đồ mã (2)

Nếu người đàn ông trung niên mang hình nhân này về nhà, ác quỷ chắc chắn sẽ gây hại, khiến cả người sống lẫn người chết trong gia đình không được yên ổn.

Hình nhân giấy bị chuyển đi lúc nãy, nhưng ánh mắt nó đã để ý đến Ôn Dung. Anh đoán không sai, tối nay ác quỷ sẽ tìm đến anh.

...

Sau khi hoàn tất đơn hàng lớn, ông chủ cửa hàng chậm rãi đi vào trong. Trong cửa hàng chỉ còn lại một nhân viên, anh nhân viên lau tay, tiến đến chào hỏi Ôn Dung và Du Âm.

"Hai người cần mua gì?"

Anh nhân viên trông chỉ khoảng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi, dáng vẻ còn trẻ nhưng sắc mặt khá kém. Vì thường xuyên tiếp xúc với đồ tang lễ, dương khí của anh ta suy yếu. Nhưng khuôn mặt anh ta toát lên vẻ chính trực, và thậm chí vận khí trên người anh ta tỏa ra ánh sáng vàng rực rỡ.

Chỉ những người hành thiện tích đức qua nhiều kiếp mới có loại vận khí này. Nhưng vận khí của anh ta đã bị đè nén, khiến hơn hai mươi năm qua anh ta luôn gặp khó khăn, rõ ràng là một người trẻ tuổi xuất sắc nhưng lại sống một cuộc đời lận đận.

Ôn Dung cụp mắt xuống, ánh mắt chạm phải một con chuột lông xám dưới chân anh nhân viên.

Con chuột xám hoàn toàn không ngờ mình bị nhìn thấy. Nó nhận ra người trước mặt là một thiên sư hiểu chuyện. Nó ôm chặt lấy mắt cá chân của anh nhân viên, đôi mắt nhỏ lóe lên sự thù hằn.

Anh nhân viên cảm thấy có gì đó giữ chặt chân mình, cúi xuống theo ánh mắt của Ôn Dung, bối rối hỏi: "Có chuyện gì vậy? Dưới đất có gì à?"

Ôn Dung nhẹ nhàng đá một hình nhân giấy gần chân mình. Hình nhân lăn đến đập vào chân trái của anh nhân viên, trúng con chuột lông xám đang ôm chặt chân anh ta. Con chuột phát ra tiếng hét thảm mà tai người không nghe được, rồi nhanh chóng lủi ra xa.

Khi con chuột vừa rời đi, ánh sáng vàng trên người anh nhân viên lập tức bao bọc lấy anh ta, vừa cảnh cáo với con chuột vừa xua đi vận rủi đã đeo bám anh từ khi sinh ra.

Anh nhân viên bị hình nhân đập vào lại cảm thấy người nhẹ nhõm, đôi chân vốn lạnh buốt nhiều năm bỗng ấm dần lên. Nhìn Ôn Dung, ánh mắt anh ta thay đổi. Làm việc lâu năm ở cửa hàng đồ mã, anh ta vốn rất cảnh giác với những chuyện huyền bí, nhưng bây giờ anh ta lại thấy nhẹ nhõm, càng thêm tò mò về thân phận của Ôn Dung, trên mặt nở nụ cười rạng rỡ hơn.

"Xin lỗi, tôi không cẩn thận đá trúng," Ôn Dung nói. "Chúng tôi muốn mua vài thứ, đây là danh sách."

Anh nhân viên mở tờ danh sách ra, ngạc nhiên trước độ chi tiết, hồi lâu mới nói: "Danh sách của anh thật chi tiết. Xin đợi một chút, tôi sẽ chuẩn bị ngay."

Vừa chuẩn bị đồ, anh vừa trò chuyện với Ôn Dung: "Anh chỉ cần từng này thôi ạ? Hay muốn thêm gì khác? Cửa hàng chúng tôi có nhiều mẫu mã lắm, năm nay còn có mẫu OPPO mới, cả iPad nữa. Anh không muốn thử sao?" Anh ta cầm một chiếc máy tính bảng giấy, giơ lên khoe với Ôn Dung.