Nhà Trọ Thần Kỳ Của Đại Lão Huyền Học

Chương 30

Dưới ánh mặt trời chói chang ngoài cửa sổ, ý thức anh dần rơi vào cơn mê, rồi hoàn toàn chìm vào bóng tối.

Phó Thời Sơ chậm rãi mở mắt, nhận ra mình đang mơ.

Khung cảnh trong giấc mơ chính là một phân đoạn kinh điển trong một bộ phim kinh dị nổi tiếng.

Nhưng lần này, anh lại hóa thân thành con ma dọa chết nhân vật chính.

Phó Thời Sơ: “???”

Từ trước đến nay, anh chỉ có kinh nghiệm nhập vai người bình thường, bị các loại ma quỷ hù dọa đến tổn thương tinh thần.

Đây là lần đầu tiên anh trải nghiệm góc nhìn của ma quỷ.

Cảm giác lạnh lẽo ban đầu dần tan biến.

Theo bản năng, anh nhập vai, diễn tròn phân đoạn kinh điển của “bộ phim”.

Xong rồi, anh bỗng cảm thấy một loại kɧoáı ©ảʍ khó tả.

Trong giấc mơ, ngôi sao nổi tiếng bắt đầu buông thả…

________________________________________

Sau khi về nhà, Tô Kiến Thanh dùng số nguyên liệu mua hôm qua, nấu một nồi bò kho khoai tây.

Ăn uống no nê, cô không muốn ra ngoài nữa, liền bỏ tiền thuê người mua phân bón hoa giúp mình.

Dù sao giờ cô cũng có tận bốn con số tiền trong tài khoản.

Khi phân bón được giao tới, cô múc một muỗng cho cây nấm nhỏ màu xanh ăn.

Sau đó, cô vẽ một trận bùa tụ linh cỡ nhỏ trong phòng, dù linh khí ở thế giới này khan hiếm, nhưng vẫn có thể tận dụng được phần nào.

Cây nấm nhỏ màu xanh được đặt giữa trận bùa, khẽ đung đưa trong chậu hoa, sắc màu dường như tươi tắn hơn trước.

Xong xuôi, Tô Kiến Thanh ngáp dài, định lên giường ngủ một lát.

Đúng lúc này, chuông cửa vang lên.

Nhìn vào màn hình, cô nhận ra người đứng ngoài cửa là quản lý cũ của nguyên chủ.

Sau khi giới cấp cao của Giải trí Lemon bị bắt vào đồn điều tra, quản lý cũng bị gọi đến hỏi chuyện, tâm trạng hoang mang không yên.

Biết được Tô Kiến Thanh vẫn bình an, cô ta lập tức liên lạc, nhưng phát hiện đã bị chặn số.

Mà bệnh viện cũng nhận được lệnh đặc biệt: Ngoài cảnh sát ra, không ai được phép thăm cô.

Quản lý chỉ có thể thấy bài đăng tuyên bố rời khỏi ngành của cô trên Weibo, từ đó mới biết cô đã về nhà.

Mục đích cô ta tìm đến rất đơn giản.

Thay mặt các cổ đông không dính líu đến vụ bê bối của công ty, cô ta đến để ký hợp đồng chấm dứt với Tô Kiến Thanh, đồng thời đưa cho cô một khoản bồi thường không quá lớn.

Điều này khiến Tô Kiến Thanh hơi bất ngờ.

Cô không làm khó quản lý cũ đang hạ thấp thái độ, dù sao cô ta cũng chỉ làm theo lệnh của Lưu Văn Sinh.

Quản lý nhìn cô bằng ánh mắt phức tạp.

Không ai có thể ngờ rằng, một cô gái không có bất kỳ hậu thuẫn nào, xuất thân từ vùng quê xa xôi, lại có thể dùng cách tuyệt vọng nhất để kéo Giải trí Lemon xuống bờ vực sụp đổ.

Và sau cùng, cô vẫn may mắn sống sót.

Giờ đây, cô gái trước mặt dường như đã lột xác.

Như đóa hồng khô héo, sau khi dốc hết sức lực cược một ván cuối cùng, lại hồi sinh rực rỡ hơn bao giờ hết.

“…Xin lỗi.”

Khi đang ký tên, Tô Kiến Thanh bỗng nghe thấy một giọng nói khàn khàn.

Ngòi bút trên tay cô khựng lại.

Đây là lời xin lỗi đầu tiên và cũng là duy nhất đến từ Giải trí Lemon.

Oán khí và chấp niệm của cô gái kia lại tan đi thêm một chút.

Chỉ cần một lời xin lỗi là đủ. Cô ấy đâu có đòi hỏi gì nhiều.

Không nói một lời, Tô Kiến Thanh ký xong giấy tờ, nhận khoản tiền chuyển khoản.

Từ giờ phút này, cô không còn bất kỳ liên quan gì đến Giải trí Lemon nữa.

Quản lý rời đi. Cô cũng chẳng còn buồn ngủ, bèn cuộn tròn trên sô pha lướt điện thoại.

Lướt một lúc, chuông cửa vang lên lần nữa.

Căn hộ đón vị khách thứ hai.

Chủ nhân trước đây của nó, gã công tử nhà giàu từng thua cô.