Trong tiếng cười nói râm ran của thực khách bàn bên, Cừu Linh đỏ mặt, quát lớn về phía linh trù ở gian bếp: “Kiện Vị Tiêu Thực Đan của ta đâu? Sao còn chưa mang ra!”
“Đến rồi đến rồi!” Linh trù bưng tới hai chiếc hộp nhỏ đựng đan dược, cười nói: “Kiện Vị Tiêu Thực Đan này có hiệu quả tốt nhất khi dùng sau khi ăn no, cho nên chúng ta thường hay dọn ra cuối cùng.”
“Ăn no rồi mới dùng?” Cừu Linh nheo mắt rồi hất cằm lên: “Vậy ta sẽ cố gắng ăn hết đống thức ăn trên bàn này, xem thử đan dược của các ngươi có thần kỳ như lời đồn không!”
Từ Diệu Nghiên lại cắn đũa. Ngươi ăn ngon lành cành đào rồi, ta ăn gì đây?
Nhưng dù sao đây cũng là nữ nhi bảo bối duy nhất của sư tôn nàng ta, nàng ta cũng không tiện nói gì.
Sau đó, Cừu Linh ăn uống tự nhiên hơn, lần đầu tiên được ăn nhiều món ngon như vậy, nàng ta thực sự ăn ngon miệng.
Nhưng dạ dày Cừu Linh có hạn, lại thêm các món ăn chứa linh lực vô cùng dồi dào, ăn đến cuối cùng, nàng ta cảm thấy khó chịu đành phải dừng lại, nhìn sang chiếc hộp gỗ trên tay.
“Để ta xem thử, Kiện Vị Tiêu Thực Đan của các ngươi trông như thế nào!”
Cừu Linh mở hộp ra, sau khi nhìn thấy viên đan dược đơn giản đặt ở trong hộp, nàng ta tức giận đứng phắt dậy.
“Cái thứ xấu xí này cũng gọi là đan dược sao? Không có lấy một đạo đan văn, ngay cả đan dược cấp một cũng không bằng mà lại dám cho người ăn, đám tán tu các ngươi đúng là chẳng hiểu gì cả!”
Lời vừa dứt, sắc mặt Từ Diệu Nghiên đại biến, vội vàng gọi: “Linh Nhi!”
Nhưng đã muộn, tiếng quát phẫn nộ của Cừu Linh đã vang vọng khắp Ngũ Vị Các, mọi người đều biết hai người bọn họ không phải tán tu.
Vì câu nói đó, ánh mắt của các thực khách khác đều tỏ vẻ bất mãn khi nhìn về phía bàn của họ.
Trên lầu ba, Liễu di xoa trán: “Thật là phiền phức…”
Linh trù vội vàng chạy tới, Cừu Linh chỉ vào đan dược trong hộp: “Ta hỏi ngươi, Kiện Vị Tiêu Thực Đan này là đan dược cấp mấy?”
“Đây là đan phương do luyện đan sư của chúng ta tự sáng chế, chưa được xác định đẳng cấp, hơn nữa chỉ bán tại Ngũ Vị Các nên không cần thiết phải xác định đẳng cấp làm gì.” Linh Trù giải thích.
“Chưa xác định đẳng cấp? Không biết đẳng cấp?” Cừu Linh giận đến bật cười: “Đan dược cho người ăn mà lại không biết cấp mấy, các ngươi không sợ người ta ăn vào sẽ chết sao? Gọi tên luyện đan sư kia ra đây trả lời ta!”
Có thực khách cầm Kiện Vị Tiêu Thực Đan lên xem đi xem lại, không hiểu gì cả.
“Sao đan dược này lại không được ăn? Ta ăn mỗi ngày một viên, phối hợp với linh thực của Ngũ Vị Các, tu vi tiến bộ rất nhanh mà.”
Cừu Linh quay sang nhìn người vừa nói, nghiêm mặt nói: “Một luyện đan sư đủ tư cách đều biết, ngoại trừ Tích Cốc Đan ra, các loại đan dược khác đều phải khắc đan văn trong quá trình luyện chế. Đan văn đảm bảo dược lực được hấp thu hoàn toàn, không bị tích tụ thành đan độc khó giải.”
“Đan dược cấp một ít nhất phải có một đạo đan văn, cấp hai ít nhất hai đạo, cứ thế mà tính. Loại đan dược không có đan văn này, không cần xem xét phẩm chất, màu sắc gì cả, trực tiếp coi là phế đan. Ăn loại đan dược này có nguy cơ tích tụ đan độc, càng ăn lâu, đan độc tích tụ thành bệnh, đến lúc đó hối hận cũng muộn!”
Lời nói chuyên nghiệp của Cừu Linh khiến ai nấy trong Ngũ Vị Các đều không dám động tới Kiện Vị Tiêu Thực Đan nữa.
“Thật sự thế sao? Ta ăn mỗi ngày trong thời gian này, trong người đã tích tụ nhiều đan độc rồi sao? Làm sao bây giờ?”
“Nhìn bộ dạng nữ tu này hình như là luyện đan sư, lời nàng ta nói chắc đáng tin…”
“Ta cũng ăn mỗi ngày nhưng không thấy có dấu hiệu tích tụ đan độc, ngược lại kinh mạch còn thông suốt hơn trước.”
“Chuyện đan độc này, thà tin có còn hơn tin không, nếu tích tụ quá nhiều đan độc thì sẽ hủy hoại tiền đồ!”
Đứng trước ánh mắt nghi ngờ của các thực khách trong tiệm, linh trù vẫn bình tĩnh.
“Chư vị chớ lo lắng, linh thực và đan dược có nhiều điểm tương đồng, đan phương Kiện Vị Tiêu Thực Đan này đã được tất cả linh trù của Ngũ Vị Các, bà chủ Liễu di và Tinh Vũ đạo nhân cùng kiểm nghiệm. Nếu thật sự có độc, chúng ta cũng không dám làm thành chiêu bài của Ngũ Vị Các, tự hủy thanh danh của mình đâu.”
“Nếu chư vị vẫn không tin, hôm nay chúng ta sẽ đem Kiện Vị Tiêu Thực Đan đến Thương hội Nguyên Bảo thẩm định, kiểm tra độc tố, nhất định sẽ cho chư vị câu trả lời thỏa đáng.”
“Còn nữa, vị đạo hữu này…” Linh trù nhìn về phía Cừu Linh: “Tuy rằng ta không phải luyện đan sư nhưng cũng nghe nói, trong giới luyện đan, chuyện đan văn nhiều năm nay vẫn được tranh luận không ngớt, đến lúc này đã chia thành hai phái cũ và mới.”
“Luyện đan sư theo phái mới cho rằng tất cả đan dược đều phải khắc đan văn, còn luyện đan sư thuộc phái cũ thì cho rằng đan văn tự nhiên mà thành, không nên lãng phí công sức đi khắc. Hai bên tranh đấu nhiều năm không có kết luận, cũng không chứng minh được đúng sai.”
“Xem ra đạo hữu là luyện đan sư thuộc phái mới, ngươi quan tâm đến đan văn là không có gì sai, nhưng cũng không thể quy chụp tất cả đan dược không có đan văn được. Nếu không, Tích Cốc đan không có đan văn, ăn vào cũng sẽ trúng độc sao?”
Cừu Linh cau mày: “Ta với một linh trù như ngươi có gì hay để nói? Người luyện chế đan dược này đâu, bảo nàng ra đây gặp ta!”
“Xin lỗi, luyện đan sư của chúng ta đi ra ngoài tìm dược liệu rồi.” Linh trù thong thả nói.
“Loại người này cũng xứng đáng được gọi là luyện đan sư sao? Tìm dược liệu đúng không? Được, ta sẽ chờ ở đây, nàng khi nào về, ta chờ đến khi đó!”
Trên con đường đan đạo, trong mắt Cừu Linh không chấp nhận bất kỳ hạt cát nào.
Tình thế giằng co, đúng lúc này, từ lầu ba truyền đến giọng nói của một nữ nhân, không chút nể nang.
“Thích ăn thì ăn, không ăn thì cút! Ở Trường Minh Tông có người chiều chuộng ngươi, nhưng Ngũ Vị Các ta không cho phép ngươi làm càn!”
Sắc mặt Cừu Linh thay đổi, ngẩng đầu nhìn lên: “Ngươi là ai?”
Bà ta thế mà lại biết thân phận của mình, giọng điệu còn kiêu ngạo như vậy.
“Vẫn câu nói đó, thích ăn thì ăn, không ăn thì cút!”
Từ Diệu Nghiên đoán được người vừa lên tiếng là chủ Ngũ Vị Các, liền kéo tay áo Cừu Linh.
“Linh Nhi, chúng ta nhanh đi thôi, dù sao nơi này cũng là địa bàn của Liên Minh Tán Tu…”
Cừu Linh lập tức hất tay nàng ta ra.
Đương nhiên nàng ta cũng nghĩ đến điều đó, nhưng trước khi tìm được “luyện đan sư” kia, nàng ta nhất định sẽ không chịu thua.
“Được.” Cừu Linh nhìn lên lầu ba, nghiến răng: “Vậy hôm nay ta sẽ nuốt viên đan độc này, nếu dược lực không được tiêu hóa hoàn toàn, tích tụ thành đan độc, tiền bối, và vị “luyện đan sư” vô danh kia, xin hãy cho Trường Minh Tông ta một lời giải thích.”