Khoan từ từ đã, có gì đó không đúng, biểu tình Mông Tư có chút kỳ quái: “Tiểu Bạch, cậu vừa nói gì cơ? Cậu đã tắm cho con hắc báo đó rồi á? Nó đang ở trong phòng cậu à?”
Bạch Nặc Tư: “Đúng vậy, chủ quản, tôi đem nó từ trong vườn hoa về, cho nó tắm sạch sẽ, làm khô lông, giờ đang chuẩn bị cho nó ăn cơm.”
Mông Tư: “...”
Không chỉ Mông Tư có biểu cảm khó tin, mà ngay cả những người trong đội hộ vệ đứng sau cũng đồng loạt sửng sốt.
Tinh thần thể báo đen này vốn dĩ luôn xa lánh con người, thậm chí ghét việc tiếp xúc với bất kỳ ai. Nhưng bây giờ, nó lại đồng ý đi theo Bạch Nặc Tư về ký túc xá, còn để cậu tắm rửa cho mình?
Mông Tư nghi hoặc, thầm nghĩ không lẽ Hàn Bạch Dật giở trò quỷ? Theo kế hoạch, Hàn Bạch Dật vừa mới đồng ý cộng cảm với tinh thần thể của mình, đáng ra sẽ đưa báo đen tới trình diện trước mặt mình. Nhưng Mông đợi mãi, chẳng những không thấy tinh thần thể xuất hiện, ngược lại còn thấy tướng quân Hoắc Nhiên Xuyên đến.
Mông Tư bất đắc dĩ cực kỳ. Rõ ràng tình huống đã vượt ngoài dự đoán...“Chủ quản, ngài sao vậy? Có phải tôi làm sai điều gì không? Tôi không nên tự ý giúp báo nhỏ tắm rửa?”
Bạch Nặc Tư dè dặt hỏi, giọng nói mang theo chút thấp thỏm. Quy tắc trong nhà trẻ Hoa Hồng thực sự quá nhiều. Cậu chỉ mới nhận công việc, chưa chính thức đi làm, nên không nắm hết được mọi điều lệ. Ý nghĩ mình có thể đã phạm sai lầm khiến lòng cậu bất an.
Từ đầu dây bên kia truyền tới giọng nói mềm mại pha chút lo lắng, khiến Mông Tư cảm thấy hơi khó xử. Ngay cả Hoắc Nhiên Xuyên đứng bên cạnh nghe được cũng thoáng ngạc nhiên, không nỡ trách cứ. Suy cho cùng, cậu ấy chẳng làm gì sai – ngược lại còn giúp xử lý một việc lớn.
Mông Tư vội trấn an:
“Không, Tiểu Bạch, cậu không làm sai gì cả. Ngược lại, cậu đã giúp tôi một việc lớn. À, áo nhỏ vẫn chưa ăn cơm tối, cậu nói đã chuẩn bị món trứng chưng và thịt bò đúng không? Vậy phiền cậu cho nó ăn trước nhé, tôi sẽ tới ngay.”
Nghe vậy, Bạch Nặc Tư thở phào, giọng nói nhẹ nhõm hẳn, thậm chí còn mang chút phấn khởi:
“Vâng, thưa chủ quản, tôi sẽ cho nó ăn ngay.”
Sau khi kết thúc cuộc gọi, Hoắc Nhiên Xuyên lạnh lùng nhìn Mông Tư, giọng điệu trầm thấp:
“Rốt cuộc là chuyện gì thế này?”
Hoắc Nhiên Xuyên đang rất không hài lòng. Việc Mông Tư giấu thông tin về một tinh thần thể cấp S khiến Hoắc Nhiên Xuyên vô cùng phẫn nộ. Nhưng Mông Tư lại là tâm phúc, một người đáng tin cậy bên cạnh. Dẫu vậy, Mông Tư chỉ là một huấn luyện viên không chuyên về chăm sóc ấu tể. Mặc dù đã được huấn luyện đặc thù, nhưng lần này là lần đầu tiên cậu ta phải đảm nhận vai trò lớn như vậy – chăm sóc tinh thần thể ấu tể cấp S.