Nhặt Xác Trong Trò Chơi Thần Quái

Chương 12: Thang máy phát điên

EDIT: HẠ

Úc Trần lấp đầy bụng, cậu đi bộ bên ngoài đến nửa đêm nhưng vẫn không thu hoạch được gì.

Không có Thương Cẩu, cũng không có quỷ quái.

Giống như con người bình thường, sau khi về nhà cậu cảm thấy buồn ngủ. Trong lúc buồn ngủ mơ hồ, hình như cậu nghe thấy tiếng thét chói tai của người phụ nữ, rất ngắn ngủi, sau đó chính là tiếng nức nở trầm thấp.

Không biết bao lâu rồi cậu mới được ngủ một giấc sảng khoái như thế, Úc Trần ngủ đến khi bị tiếng đập cửa làm cho bừng tỉnh, tỉnh lại cả người đều ngây ngốc, loại trạng thái này vừa quen thuộc lại vừa xa lạ.

Tiếng đập cửa truyền đến từ nhà nghiêng đối diện, Úc Trần nằm trên giường không muốn dậy, duỗi tay sờ di động, lên mạng xem tin tức mới liên quan đến 《Tù Ngẫu》.

Nếu bức tranh kia thật sự có dị thường, hẳn là sẽ có tin tức tiết lộ ra ngoài.

Cậu không tìm được tin tức muốn tìm, thế nhưng lại nhìn thấy một tin tức đã bị đẩy lên hot search —— Tổng tài Tạ thị gặp tai nạn xe cộ.

Úc Trần vừa nhìn thấy mấy chữ “Tai nạn xe cộ” liền nghĩ tới 10 tinh thể nguyền rủa đã chạy trốn tối qua, cậu không chút do dự bấm vào bài viết kia.

Cậu không biết tổng tài Tạ thị là ai, nhưng cậu biết bóng dáng đĩnh bạt tuấn tú kia, ảnh đính kèm trên hot search, đúng là bóng dáng người đàn ông được đám bảo tiêu hộ tống rời đi.

Là anh ta!

Đây là đối tượng bị 10 tinh thể nguyền rủa dây dưa!

Úc Trần nhìn kỹ nội dung trong hot search, có tin đồn cho rằng tổng tài Tạ thị Tạ Yến có vận khí rất không tốt, đây không phải lần đầu tiên anh gặp phải tai nạn xe cộ, chỉ tính riêng những vụ tai nạn bị báo chí phơi bày thì đã có mấy vụ.

Mặc kệ vận khí của cá nhân anh là tốt hay xấu, tài vận của anh lại thật sự rất tốt, Tạ thị ở trong tay anh, giá trị thị trường tăng trưởng theo từng năm. Có cư dân mạng trêu chọc, vận khí của Tạ tổng đã rót hết vào tài vận, cho nên người mới xui xẻo như vậy.

Khu thảo luận đều là ngao ngao kêu muốn vào Tạ thị khó đến mức nào, phúc lợi tốt bao nhiêu, Tạ tổng có bao nhiêu đẹp trai…

Bị một oán linh dây dưa cả ngày như thế, không xảy ra tai nạn xe mới là kỳ quái đó?

Úc Trần ghi nhớ địa chỉ tòa nhà Tạ thị, rời giường rửa mặt, chuẩn bị đi tìm 10 tinh thể nguyền rủa của mình.

Hiện tại hành động của cậu rất tự nhiên, giống như một người sống, không cần sử dụng dụng cụ cố định xương cổ, cũng không cần lo lắng thi thể sẽ bị thối rữa khi gặp phải trời nóng. Nhưng cậu vẫn không quen với việc phải bại lộ hoàn toàn dưới ánh nắng mặt trời như trước.

Sinh sống trong trò chơi nguy hiểm lâu rồi, cậu còn chưa quen với thân phận con người của mình, lúc ra cửa vẫn không nhịn được muốn ngụy trang, như vậy cậu mới có cảm giác an toàn.

Tựa như mỗi lần cậu rời khỏi trạm xử lý rác thải, cậu đều không sử dụng chân dung thật để tránh bại lộ thân phận, làm như vậy có thể tránh được quỷ quái NPC hoặc là tránh bị một số người chơi đuổi gϊếŧ.

Cậu đội mũ lưỡi trai đeo khẩu trang, mặc một bộ áo dài quần dài đen tuyền, lúc này mới đi ra cửa.

Cửa chống trộm nhà cách vách bị khóa chặt, hai mẹ con bà dì béo còn đang ở bệnh viện chưa về, căn nhà nghiêng đối diện của bà lão lại mở ra, bên cửa có hai người mặc quần áo cảnh sát, bọn họ đang hỏi chuyện gì đó.

Con dâu bà cụ sắc mặt xám trắng, hai mắt vô thần, ánh mắt nhìn chằm chằm về nơi nào đó, không có một chút phản ứng nào. Cảnh sát hỏi chuyện, cô giống như không nghe thấy.

Úc Trần đi lướt qua bọn họ, tròng mắt vô thần của người phụ nữ đột nhiên giật giật một chút, tầm mắt di chuyển theo Úc Trần, thân thể đột nhiên run lên, người đã lao ra bên ngoài.

“Này… Không được chạy! Đứng lại!”

Úc Trần đang chờ thang máy, nghe phía sau có tiếng bước chân dồn dập và tiếng gọi ầm ĩ, cậu đang chuẩn bị quay đầu, cửa thang máy đã mở, dư quang ánh mắt quét qua liền thấy một mảnh đen nhánh, buồng thang máy giống như vực sâu không đáy.

Không đợi Úc Trần nhìn rõ, người phụ nữ đã xông tới, đột ngột nhào vào trong ——

Úc Trần theo bản năng duỗi tay, bàn tay trầm xuống, thân thể cậu theo quán tính nhào về phía hắc ám, một tay khác của cậu bám chặt vào khung cửa thang máy, hơn phân nửa thân thể đã nghiêng tiến vào buồng thang máy tối om.

Hai cảnh sát đuổi tới đây thấy cảnh tượng này cũng bị dọa choáng váng, lúc bọn họ đi lên, thang máy vẫn còn rất tốt, hiện tại buồng thang máy lại biến mất, chỉ còn lại giếng thang máy đen nhánh không ánh sáng, bên trong còn treo một người!

Hai người không kịp nghĩ nhiều, một người ôm lấy phía sau Úc Trần kéo lên, một người đi đến cửa thang máy tóm người phụ nữ đang treo ở giếng thang máy. Ba người cùng nhau dùng sức muốn kéo người phụ nữ lên, người phụ nữ kia rõ ràng rất gầy, nhưng giờ phút này thân thể cô ta lại cực kỳ nặng.

“Ong ——”

Tiếng thang máy khởi độc đột ngột truyền đến, số tầng trên màn hình bắt đầu nhảy lên, tốc độ thang máy nhanh không bình thường, nếu buồng thang máy trực tiếp lao lên, người phụ nữ này không bị chèn nát thì cũng bị đâm bay lên trên.

“Kéo lên! Mau!”

Viên cảnh sát trẻ tuổi có khuôn mặt trẻ con lập tức hô lên, hắn thò người vào trong bóng tối, duỗi tay nắm lấy quần áo người phụ nữ, muốn túm người kéo lên, chỉ là không biết vì sao, hắn cảm thấy chính mình như nắm phải một bàn tay nhỏ lạnh băng.

Viên cảnh sát trẻ tuổi chợt run lên, không kịp phản ứng, bàn tay bị bắt ngược lại, một cỗ lực lượng mạnh mẽ kéo hắn xuống, thân thể bị kéo nghiêng vào giếng thang máy ——

“Ô Nam!”

Sau eo căng chặt, đai lưng Ô Nam bị bắt được.

Một tay Úc Trần bắt lấy người phụ nữ, một tay bắt lấy viên cảnh sát mặt trẻ con, cả người nằm ngang ở cửa thang máy, lúc này cửa thang máy lại truyền đến tiếng ca ca, như hai mảnh máy chém chỉ chờ trực rơi xuống cắt người thành hai mảnh!

Úc Trần: “…”

Cái quỷ gì vậy!

“Ầm!”

Chú lực di chuyển xuống hai chân, cậu dùng một chân hung hăng đá vào cửa thang máy đang lao tới, lực lượng lớn tới mức khung thang máy dính liền mặt đất đều đang rung động.

Cửa thang máy đang khép kín hơi khựng lại, sau đó lại lần nữa lui trở về.

Trọng lượng trên tay nhẹ đi, cảnh sát mặt trẻ con bị kéo trở về, người phụ nữ cũng bị túm lên…

“Ting ——“

Buồng thang máy lướt qua trước mặt bọn họ như một cơn gió, thổi bay mái tóc hỗn độn của người phụ nữ, nhanh đến mức không giống thang máy mà càng giống một đoàn tàu nổi điên.

Dưới ánh mắt chăm chú lại kinh hoảng của mấy người, cửa thang máy chậm rãi đóng lại.

Chờ cửa thang máy lại mở ra lần nữa, buồng thang máy đã hoàn hảo dừng trong giếng trời, ánh đèn sáng tỏ, tựa như tất cả những chuyện xảy ra vừa rồi chưa từng phát sinh.

Úc Trần phủi phủi quần áo, đi vào, bình tĩnh ấn xuống tầng 1.

Thẳng đến khi cửa thang máy đóng lại, hai cảnh sát bị dọa không nhẹ rốt cuộc đã hoàn hồn, bọn họ muốn ngăn cản người nọ tiến vào thang máy, nhưng đã muộn rồi.

Số tầng trên bảng hiển thị dần dần giảm xuống, cũng may tốc độ giảm rất bình thường, cho đến số hiển thị trên màn hình biến thành số “1”, nghe tiếng cửa thang máy mở ra, hai người đang khẩn trương nhìn chằm chằm vào thang máy mới rốt cuộc nhẹ nhàng thở ra.

“Vừa rồi cậu làm gì thế? Đi lên kéo người suýt chút nữa kéo bản thân xuống dưới?” Cảnh sát lớn tuổi hỏi Ô Nam.

Ô Nam nhìn chằm chằm tay mình, có hơi hoảng hốt.

Hắn không biết xúc cảm khi đó là thật hay là giả, nếu là thật, vậy bàn tay nhỏ lạnh băng kia lại là cái gì?