Nếu không phải lát nữa cảnh sát sẽ tới thì cô chắc chắn đã vả cho mỗi người mấy phát rồi.
Lúc này, nhân viên bán hàng kia mở miệng: “Nếu quý cô đây vẫn khăng khăng nói mình không phải ăn trộm vậy để tôi lục soát người cô đi, như vậy cũng có thể tự chứng minh sự trọng sạch.”
Yến Thần Thất cười lạnh: “Cô là cái thá gì mà cũng xứng lục soát người tôi?”
Bình thường nhân viên bán hàng trong trung tâm thương mại này toàn tiếp đoán tiểu thư và phu nhân nhà giàu, thời gian lâu dần cũng tự cảm thấy bản thân là người giàu có, người nào cũng vô cùng ngạo mạn.
Nghe thấy Yến Thần Thất chửi mình, nhân viên bán hàng cũng tức điên, không thèm giả bộ nữa.
“Cô chẳng qua cũng chỉ là một đứa nghèo kiết xác, cả người từ trên xuống dưới chưa quá năm trăm đồng, lại còn là đứa con gái bị vứt bỏ của nhà họ Lục, cộng thêm không mua nổi đồ ở đây, không phải tới trộm đồ thì còn có thể tới làm gì được nữa?”
Yến Thần Thất chỉ cười chứ không nói thêm gì nữa.
Không lâu sau, cảnh sát đã tới.
“Ai là Yến Thần Thất?”
Yến Thần Thất đứng dậy: “Là tôi.”
“Là cô báo cảnh sát.”
“Vâng, nhân viên bán hàng này đổ vạ cho tôi ăn trộm dây chuyền của cửa hàng bọn họ.”
Nhân viên bán hàng kể lại sự việc một lần.
Cảnh sát nói: “Như vậy đi, vì sự việc chỉ vừa mới xảy ra thôi, mấy người đương sự các cô đều có mặt ở đây hết nên trước không dẫn các cô về cục cảnh sát nữa, tôi sẽ xin cấp trên lệnh lục soát điện tử để soát người cả ba người các cô ngay tại đây.”
Yến Thần Thất gật đầu: “Được, vừa vặn tôi cũng đang vội.”
Mấy phút sau đã có lệnh lục soát.
“Nào, Yến Thần Thất, soát người cô trước.”
“Được.”
Yến Thần Thất giơ cả hai tay lên, cực kỳ phối hợp.
Một nữ cảnh sát lục soát kỹ càng cả người Yến Thần Thất sau đó nói: “Trên người Yến Thần Thất không có đồ bị mất.”
“Không có? Sao có thể như thế được?” Vẻ nghi ngờ và kinh hãi trong đáy mắt Lục Tâm Dao hoàn toàn không thể che giấu được nữa: “Đồng chí cảnh sát, có phải các người chưa lục soát kỹ đúng không, kiểm tra lại túi áo của cô ta xem nào!”
Đồng chí cảnh sát không nói gì cả, Yến Thần Thất lộn ngược toàn bộ túi trên người mình ra ngay trước mặt tất cả mọi người.
“Lục Tâm Dao, tôi hoàn toàn chưa từng nhìn thấy sợi dây chuyền mà nhân viên bán hàng này nói, đồng chí cảnh sát cũng đã chứng minh sự trong sạch cho tôi, nhưng tại sao cô vẫn một mực khẳng định nó ở trên người tôi? Lẽ nào là cô trộm sợi dây chuyền sau đó lại lén lút bỏ lên người tôi?
Có thể chơi trò nào cao cấp hơn được không? Loại thủ đoạn máu chó này của cái thứ bạch liên ngâm trà xanh như cô đã sớm lỗi thời rồi.”
“Không, tôi không có!” Lục Tâm Dao vội vàng lắc đầu: “Em gái, em có điều không biết, tuy chị không phải con ruột của cha mẹ nhưng cha mẹ đối xử với chị giống như con ruột, loại dây chuyền hai mươi vạn tệ đó, bình thường chị sẽ không để mắt đến. Hơn nữa, cho dù em có nghĩ về chị thế nào thì ở trong lòng chị, em vẫn là em gái của chị, chị càng không thể trộm đồ để hãm hại em được.”