Nhưng kết quả vẫn khác, bồ nhí của Giang Cảnh Trì chạy theo người đàn ông khác là bồ nhí và tên đàn ông bị đâm chết.
Trong khi bạn gái cũ của Tần Tư Trạm chạy theo người đàn ông khác, chính bản thân anh lại bị đâm thành người thực vật.
Có điều, đây cũng không phải điểm chú ý của cô, lúc này, cô chỉ muốn làm rõ mạch tượng của Tần Tư Trạm bị làm sao mà thôi.
Cô giơ tay phải, ngón trỏ và ngón giữa cùng đặt lên mạch, từ từ mở thiên nhãn ở trước mắt lên, sau đó cô không khỏi “đậu má” một tiếng ở trong lòng.
Tần Tư Trạm đang nằm nhưng linh hồn của anh lại đang khoanh chân ngồi thiền, xung quanh còn có sáu loại linh khí cam, vàng, lục, thanh, lam, tím xoay quanh.
Nếu cô đoán không nhầm thì chắc hẳn anh đang tu luyện một loại bí pháp huyền học nào đó.
Đợi đến khi linh khí bảy màu quay quanh cơ thể thì công pháp cũng đại thành, hiện giờ chỉ còn thiếu mỗi màu đỏ nữa thôi, nhưng dựa theo tốc độ của anh chắc cũng sắp rồi.
Yến Thần Thất đóng thiên nhãn rồi nói: “Mọi người yên tâm, trong vòng một năm, Tần Tư Trạm có thể tỉnh lại.”
Ông Tần mừng rỡ: “Không giấu gì con, sư phụ con cũng nói như thế, xem ra vợ thằng tư đã có được chân truyền của Thương Trần đại sư rồi.”
Còn chưa đợi Yến Thần Thất mở miệng thì bà Tần đã kéo cô qua nói chuyện với vẻ thân thiết: “Vợ thằng tư, không phải mẹ bán dưa tự bán tự khen ngon đâu nhưng thằng tư nhà mẹ đã biết giải phương trình từ năm ba tuổi, năm tuổi đã có thể làm thí nghiệm khoa học và vật lý, tám tuổi biết mười hai loại ngôn ngữ, mười tuổi đã thi đỗ trường đại học hàng đầu thế giới và học thạc sĩ, mười sáu tuổi sáng lập ra công ty khoa học công nghệ, thu nhập hàng năm lên tới hàng chục tỷ, mười tám tuổi đã trở thành thương nhân tài chính toàn cầu, hai mươi tuổi về nước tiếp quản tập đoàn Đế Phàm, chỉ hai năm đã khiến lợi nhuận của tập đoàn tăng lên gấp năm lần.
Bây giờ nó đã hai mươi lăm tuổi, trời đố kỵ người tài khiến nó hôn mê lâu như thế, nhưng đợi nó tỉnh lại, nó vẫn là người đàn ông ưu tú nhất ở Hoa Đô này. Vợ thằng tư, con cũng tài mạo song toàn, dịu dàng hiền thục, hoạt bát đáng yêu, tâm địa thiện lương, con với Tư Trạm đúng là xứng đôi, tuyệt phối, một đôi thiên tiên!
Hay là con đừng vội ly hôn, cứ cân nhắc nó thêm đi đã?”
Yến Thần Thất vuốt sợi tóc, đáp với vẻ mất tự nhiên: “Dù sao bây giờ anh ấy cũng đang hôn mê, một mình con cũng không ly hôn được, thôi cứ đợi anh ấy tỉnh lại rồi tính sau đi.”
Trời đất chứng giám cô chỉ căn cứ theo tình hình thực tế, thấu tình đạt lý mà thôi, chứ tuyệt đối không phải vì dung mạo tuyệt thế của Tần Tư Trạm và năng lực kiếm tiền với tốc độ cao như máy in tiền của anh.
Yến Thần Thất ăn cơm trưa ở nhà họ Tần xong định lên đường về nhà, bởi vì hôn sự giữa cô và Tần Tư Trạm không phải tự nguyện, người nhà họ Tần cũng không cưỡng ép cô ở lại, chỉ là mọi người đều nhiệt tình tiễn cô ra tận cổng lớn.