Edit: Thiên Chương
Beta: Phượng Chiếu Ngọc
Team: Đề Cử Đam Mỹ Hay
Cảnh Trường Tễ sau khi mọi người rời đi, trong lòng thấp thỏm, nhìn thoáng qua Vệ Ân đã biến mất, kéo ám vệ: “Ngươi mau chuẩn bị những thứ ta nói, không được để người ngoài thấy.”Vì đó là ám vệ của Vệ Ân, thời gian cấp bách, sử dụng một chút cũng không sao.
Ám vệ: “……”
Nhưng nghĩ đến vừa rồi đối phương lấy cái chết để bức bách mà Vương gia lại nhượng bộ, hắn ta còn có thể nói gì đây?
Chỉ là trước khi rời đi, hắn ta không khỏi nhìn Cảnh Trường Tễ thêm một cái, nhanh chóng ghi nhớ những thứ Cảnh Trường Tễ cần, sau đó rời đi.
Cảnh Trường Tễ thì đi đến ngoài phủ chờ đợi, chờ đợi gần nửa canh giờ, mới thấy một chiếc xe ngựa lao nhanh đến, hắn lập tức chặn xe lại, không nhìn Cảnh Hầu gia đang theo sau xe ngựa, lên xe sau đó, nói với quản gia: “Người không liên quan không được vào phủ, xe ngựa trực tiếp đi đến chủ viện!”
Cảnh Hầu gia vừa đến cổng phủ đã bị chặn lại, chỉ kịp nhìn thấy chiếc xe ngựa cùng lời dặn dò của Cảnh Trường Tễ, tức giận kêu lên nghịch tử, điều này khác gì thổ phỉ? Là bảo hắn về gặp mặt lão đại lần cuối, không phải để họ cướp thi thể đi!
Cảnh Trường Tễ căn bản không quan tâm đến người khác, vừa vào xe ngựa, toàn bộ thần kinh của hắn đều căng thẳng, mùi máu tanh nồng nặc lan tỏa, trong xe ngựa nằm một người không còn hơi thở, mặt mày tái nhợt, ngực bị xuyên qua bởi một mũi tên lạnh lẽo khiến mắt Cảnh Trường Tễ đỏ hoe.
Máu gần như thấm đẫm toàn bộ y phục của Cảnh Văn Duy, hắn rút dao găm ra, nhanh chóng cắt xung quanh mũi tên, quả nhiên, mũi tên này muốn lấy mạng của Cảnh Văn Duy, nhắm thẳng vào tim.
Chỉ là khoảng cách xa, đầu mũi tên lệch một chút, xuyên qua bên cạnh tim, nhưng không làm tổn thương tim, tình hình còn tốt hơn dự kiến của hắn.
Sau khi kiểm tra sơ bộ tình trạng cơ thể của Cảnh Văn Duy, Cảnh Trường Tễ lập tức dùng 30 điểm hệ thống còn lại để đổi lấy thuốc phù hợp để cứu huynh trưởng. Đổi xong, hắn lấy ra thuốc cầm máu, trước tiên cầm máu cho Cảnh Văn Duy.
Không hổ danh là sản phẩm của hệ thống, gần như vừa rắc thuốc bột lên, vết thương của Cảnh Văn Duy lập tức cầm máu, vết thương nhanh chóng đông lại.
Trong lúc xe ngựa tiếp tục đi về phía chủ viện, hắn lấy ra thử nghiệm máu đã đổi từ hệ thống để kiểm tra nhóm máu của Cảnh Văn Duy.
Vì loại thử nghiệm này chỉ tốn 0.1 điểm, nên Cảnh Trường Tễ đã đổi vài cái.
Khi xe ngựa đến chủ viện, Cảnh Trường Tễ yêu cầu không đưa Cảnh Văn Duy xuống, hắn cầu kiến Vệ Ân.
Có lẽ vì liên quan đến việc cứu chữa lão quản gia sau này, Vệ Ân cũng nể mặt, lúc này Vệ Ân đã khôi phục lại bình thường, nhưng khi nghe yêu cầu của Cảnh Trường Tễ, y suýt chút nữa đuổi người ra ngoài.
Cảnh Trường Tễ thời gian cấp bách, đành phải bịa ra: “Thần dùng bí pháp của Vu tộc, không thể truyền ra ngoài, nếu truyền ra sẽ không tốt cho Vương gia. Hiện giờ có đại ca của thần tử ở đây, tình trạng của huynh ấy nếu thần dùng bí pháp có thể cứu sống, thì bệnh tình của quý nhân cũng không có gì đáng ngại. Nhưng nếu truyền ra, một khi bị người khác biết được tài năng này của thần, đối với Vương gia cũng không phải là chuyện tốt.”
Vệ Ân cũng muốn biết Cảnh Trường Tễ, một kẻ trong mắt người ngoài chỉ là một kẻ ăn chơi trác táng, làm sao có thể học được y thuật tinh thông như vậy dưới sự giám sát của nhiều người.
Nhưng Cảnh Trường Tễ đã sớm chuẩn bị đối sách, nói rằng ngoài hắn và người bệnh, người khác không thể nhìn thấy bí pháp của Vu tộc, nếu không sẽ bị phản ứng ngược.
Cảnh Trường Tễ cũng không hoàn toàn nói dối, trong sách quả thực có đề cập đến loại bí pháp này, Vu tộc cũng tồn tại, Quốc sư đương triều toàn bộ đều xuất thân từ Vu tộc.
Quả nhiên, Vệ Ân nhìn Cảnh Trường Tễ một cái sâu thẳm, nhưng không tiếp tục yêu cầu được chứng kiến tận mắt.
Rất nhanh, Cảnh Trường Tễ chuẩn bị xong mọi thứ, hạ nhân mà hắn yêu cầu cũng đến, lần lượt lấy từng giọt máu đưa đến trước mặt Cảnh Trường Tễ, hắn dùng thuốc thử để kiểm tra nhóm máu của những người này, sau đó chọn ra ba người có nhóm máu phù hợp với Cảnh Văn Duy, đánh ngất họ rồi đưa vào.
Cảnh Trường Tễ rút một ít máu từ mỗi người trong ba người này, sau đó đưa cho họ tiền bạc rồi để người đưa ra ngoài. Khi mọi thứ đã xong xuôi, hắn kiểm tra kỹ càng khắp phòng, chắc chắn không ai thấy được, để đề phòng, hắn sử dụng một điểm hệ thống để tạo ra một không gian cách ly, giống như một lớp che mắt, không ai có thể thấy được hắn đang làm gì.
Mọi thứ chuẩn bị xong, Cảnh Trường Tễ bắt đầu tiến hành rút mũi tên.
Ca phẫu thuật này kéo dài suốt hai canh giờ, sau khi khâu lại và không gây ra tình trạng xuất huyết nhiều, tình trạng ổn định, hắn vẫn chưa yên tâm. Ở đây tình hình đặc biệt, còn có thể có những triệu chứng sốt hoặc nhiễm trùng sau phẫu thuật, hắn cần phải tiếp tục trông chừng.
May mắn là có bí pháp của Vu tộc làm cớ, Vệ Ân không để ai đến quấy rầy. Khi Cảnh Trường Tễ truyền thuốc chống nhiễm trùng vào cơ thể Cảnh Văn Duy, hắn gỡ bỏ không gian, cuối cùng mệt mỏi ngồi trên ghế bên cạnh, nhìn huynh trưởng hơi thở đã dần ổn định, nhưng không dám nhắm mắt.
Cảnh Trường Tễ trông chừng suốt đêm, đến khi kiểm tra vết thương không bị nhiễm trùng, tình trạng của Cảnh Văn Duy cũng ổn định vào ngày hôm sau, hắn mới kiệt sức gục xuống ngủ trên bệ dưới giường.
Cảnh Trường Tễ tiêu hao nhiều sức lực, cơ thể cũng mệt mỏi đến cực hạn, nên ngủ rất sâu, ngay cả khi Vệ Ân dẫn người xuất hiện trong phòng hắn cũng không tỉnh.
Vệ Ân mặt không biểu cảm nhìn thoáng qua Cảnh Trường Tễ co ro ngủ không yên, sau đó lại nhìn lên giường nơi Cảnh Văn Duy đang nằm.
🔥🔥🔥
Team Đề Cử Đam Mỹ Hay xin chúc các bạn nghỉ lễ 2/9 vui vẻ bên người thân và gia đình. ☺️
Nhân dịp ngày lễ này, team sẽ bão thêm một chương tất cả các bộ truyện đang edit trong nhà. Hẹn gặp các bạn vào lúc 8:00h ngày 2/9 nhé. 🥰