Mỹ Cường Thảm Mãn Cấp Nam Xứng Trùng Sinh Rồi

Chương 31


Edit: Thiên Chương

Beta: Phượng Chiếu Ngọc

Team: Đề Cử Đam Mỹ Hay

Cách một khoảng không xa, Vệ Ân có thể cảm nhận được nhịp thở đều đặn của Cảnh Văn Duy.

Vết thương do mũi tên nặng như vậy, Cảnh Trường Tễ thật sự đã cứu được người trở về.

Vệ Ân nghiêng đầu, chỉ về phía Cảnh Văn Duy đang nằm trên giường.

Tần đại phu đi theo cúi người lập tức tiến lên, cẩn thận mở chiếc chăn gấm đắp trên người Cảnh Văn Duy ra, rồi nhẹ nhàng tháo băng gạc ra. Khi nhìn rõ vết thương, ông ta kinh ngạc đứng sững tại chỗ.

Phản ứng của Tần đại phu nằm ngoài dự liệu của Vệ Ân, hạ nhân bên cạnh y cũng nghiêng người nhìn lên, khi thấy cũng ngỡ ngàng không kém.

Tần đại phu hồi thần lại, nhanh chóng khôi phục mọi thứ như cũ, rồi lui ra trước mặt Vệ Ân, khẽ giọng báo cáo tình trạng của Cảnh Văn Duy cho y.

“Vương gia, vết thương của Cảnh đại công tử được xử lý rất tốt, là dùng kim chỉ để khâu lại vết thương, máu cũng đã cầm, mặc dù sắc mặt còn nhợt nhạt, nhưng không giống người mất máu quá nhiều mà sắp chết. Hơn nữa, đêm qua không sốt, cũng không xảy ra tình trạng gì bất thường, mạch tượng không có gì khác lạ, rõ ràng đã qua cơn nguy kịch, không lâu nữa sẽ khỏi hẳn.” Tình trạng hồi phục này vượt xa những gì Tần đại phu đã học, chỉ riêng việc mất máu quá nhiều cũng có thể lấy mạng Cảnh đại công tử.

Nhưng Cảnh đại công tử không chỉ không sao, thậm chí việc lấy đầu mũi tên ra cũng không gây chảy máu nhiều. Điều này... y thuật của Cảnh nhị công tử thực sự khiến người ta thán phục.

Vệ Ân rõ ràng cũng bất ngờ, mặc dù y đã đồng ý hợp tác với Cảnh Trường Tễ, trước đó y tin rằng Cảnh Trường Tễ có thể tìm được một vị thần y, sau này Cảnh Trường Tễ lại nói chính mình là thần y đó, y tự nhiên không tin.

Nhưng những năm qua y đã tìm kiếm danh y khắp nơi mà không ai có thể cứu tỉnh được Cao Bá, y chỉ có thể thử như cứu ngựa chết coi như ngựa sống.

Không ngờ cuộc ám sát bất ngờ này lại chứng minh Cảnh Trường Tễ thực sự không nói dối.

Ánh mắt Vệ Ân trầm xuống, dừng lại trên người Cảnh Trường Tễ: “Trước đó hắn lấy máu của mấy hạ nhân đó để làm gì?”

Tần đại phu ban đầu cũng không hiểu, giờ nhìn thấy tình trạng của Cảnh đại công tử, mặc dù thấy kỳ lạ nhưng vẫn mạnh dạn nói: “Khải bẩm Vương gia, thuộc hạ đoán rằng Cảnh nhị công tử thật sự hiểu được bí pháp của Vu tộc, có thể truyền máu của người khác vào cơ thể người bị thương mà không gây ra bất kỳ phản ứng bất lợi nào. Điều này có lẽ liên quan đến việc hắn chọn người.”

Khi đó, Cảnh nhị công tử đã cho không ít tiểu tư vào phòng, cuối cùng chỉ giữ lại vài người.

Điều này tuyệt không phải ngẫu nhiên, bởi lẽ mỗi người lúc đó đều bị chích ngón tay lấy một giọt máu.

Tần đại phu những năm trước cũng từng nghe sư phụ mình đề cập đến phương pháp này, nhưng thường dùng để trị độc nhập huyết mạch, thay máu là một biện pháp, nhưng chưa từng thành công.

Ngay cả khi thực sự thay máu, người sống sót cũng sẽ xuất hiện đủ loại tình trạng, không thể sống qua ngày hôm sau.

Phương pháp bí truyền này đã bị thất truyền và bị bác bỏ, nhưng hôm nay ông lại may mắn tận mắt chứng kiến người sống đến sáng ngày thứ hai.

Vệ Ân im lặng: Xem ra thuộc hạ của y thực sự là bọn vô dụng, chưa thực sự điều tra kỹ càng về quá khứ của Cảnh nhị công tử.

Trên trán của ám vệ đổ mồ hôi lạnh: “Thuộc hạ sẽ phái người đi điều tra kỹ lưỡng hơn.”

Vệ Ân: “Không cần, đã điều tra vài lần rồi, điều tra nữa cũng không có kết quả gì khác. Hãy phong tỏa tin tức Cảnh Văn Duy còn sống, đi điều tra xem ai là kẻ muốn gϊếŧ Cảnh Văn Duy.”

Nếu Cảnh Trường Tễ thực sự có thể cứu được Cao Bá, vậy thì Cảnh Trường Tễ có giá trị lớn, Cảnh Văn Duy không thể xảy ra chuyện vào lúc này.

Nếu không, với tình cảm huynh đệ sâu đậm, Cảnh Trường Tễ có lẽ thực sự dám làm chuyện cùng chết.

Trước khi rời đi, Vệ Ân dường như nghĩ đến điều gì, lạnh lùng ra lệnh: “Đổi cho hắn chỗ khác mà ngủ.” Nằm trên bệ chân ngủ, không biết còn tưởng Vương phủ của ta đãi khách như vậy.

Hạ nhân nghe thấy có chút khác thường, liên tục gật đầu, nhưng vừa cúi người định đổi chỗ cho người, cánh tay hắn ta vừa chạm vào Cảnh Trường Tễ, hắn lập tức mở mắt, mặc dù ý thức chưa hồi phục hoàn toàn, nhưng cực kỳ cảnh giác.

Hạ nhân vội vàng nói: “Là Vương gia lo lắng nhị công tử ngủ không thoải mái nên để thuộc hạ đổi chỗ cho nhị công tử.”

Cảnh Trường Tễ mặc dù chưa tỉnh táo hoàn toàn, nhưng nhận ra người trước mặt là người bên cạnh Vệ Ân, liền co người lại, lắc đầu từ chối, giọng nói mơ hồ nhưng kiên quyết không ngủ lại.

Hạ nhân không biết làm sao, chỉ có thể cho người mang thêm hai cái lò sưởi, rồi mang chăn gấm đắp lên người hắn, coi như tạm thời không để hắn lạnh, cũng không khiến hắn tỉnh dậy.

Cảnh Trường Tễ ngủ suốt một ngày một đêm, đến sáng sớm ngày thứ ba mới tỉnh dậy, khi mở mắt ra bên ngoài trời mới sáng tỏ, cơ thể của hắn trẻ hồi phục nhanh, tỉnh dậy tinh thần phấn chấn, nhìn rõ mình vẫn bên cạnh huynh trưởng, liền đứng dậy xem người trên giường.

Cảnh Văn Duy vẫn chưa tỉnh, nhưng cơ thể rõ ràng hồi phục không tệ, chỉ là môi khô nứt vì lâu không uống nước.

Cảnh Trường Tễ kiểm tra kỹ lưỡng cho Cảnh Văn Duy, xác định có thể ăn uống mới thở phào nhẹ nhõm.

Khi Cảnh Trường Tễ đang kiểm tra cho Cảnh Văn Duy, có hạ nhân nhẹ nhàng bước vào, thấy Cảnh Trường Tễ tỉnh dậy liền nhẹ giọng hành lễ: “Nhị công tử.”

Cảnh Trường Tễ nhận ra đây là tâm phúc của Vệ Ân: “Vất vả rồi.” Y nhìn thấy chăn gấm và lò sưởi, nhận ra là do đối phương chuẩn bị.

Hạ nhân không dám nhận: “Là Vương gia lo lắng nhị công tử bị lạnh nên mới ra lệnh cho thuộc hạ.”

Cảnh Trường Tễ không tin Vệ Ân lại tốt bụng như vậy, hắn hỏi xem có thuốc trị thương hay không. Trước đó hắn dùng điểm tích lũy để đổi thuốc cho huynh trưởng, nhưng chỉ có một phần, giờ chỉ có thể dùng thuốc bình thường.

May mắn giữ được mạng, tiếp theo chỉ cần thuốc bình thường là được.

Hạ nhân tự nhiên đáp ứng hết, đồng thời báo cáo việc tạm thời không tiết lộ tin tức đại công tử còn sống ra ngoài, nên hai ngày này huynh đệ Cảnh Trường Tễ cũng không thể ra ngoài.

Cảnh Trường Tễ không để tâm, hắn lấy giấy bút viết đơn thuốc cùng các loại thuốc bôi ngoài, đưa cho hạ nhân đi chuẩn bị, tiện thể còn trả tiền.

Hạ nhân chỉ có thể nhận lấy, đi xin chỉ thị của Vệ Ân, rồi lập tức đi làm.