Trò Chơi Này Quá Thật Rồi!

Chương 18: Rõ Ràng Là Tôi Đã Đặt Trước Rồi Mà

Thấy đám người chơi này tự giác đến mức đáng ngạc nhiên, Sở Quang cũng không muốn quản lý quá nghiêm ngặt nữa, để họ tự do phát huy có lẽ sẽ tốt hơn.

Anh chất đống vật tư bên cạnh thang máy, sau đó quay lại hầm trú ẩn, mở hệ thống quản lý. Rất nhanh, một cửa sổ thông báo hiện lên trước mắt.

【Chúc mừng ký chủ, hoàn thành nhiệm vụ hàng ngày: Tích trữ gỗ. Phần thưởng: +2 điểm thưởng】

【Chúc mừng ký chủ, hoàn thành nhiệm vụ hàng ngày: Nung xi măng. Phần thưởng: +5 điểm thưởng】

Tổng cộng được 7 điểm thưởng — vẫn chưa đủ để đổi một hộp mù cấp trung.

Nhưng Sở Quang chẳng mấy bận tâm.

Người chơi của anh đã lo xong chuyện xi măng, lương thực dự trữ giờ cũng vượt qua mốc 10 ký, chẳng mấy chốc nữa là có thể tuyển thêm vài người vào làm "lao động miễn phí".

“Hệ thống, đổi toàn bộ điểm thưởng lấy hộp mù cấp thấp!”

Số điểm trong quỹ quản lý lập tức về 0.

Cánh cửa hợp kim trên tường mở ra, băng chuyền bắt đầu chuyển động, đưa phần thưởng từ hộp mù ra ngoài.

Năm cây kẹo mυ'ŧ, một thanh sô-cô-la 200g và một túi muối tinh 500g. Giống như lần trước — không hạn sử dụng, không nhãn hiệu.

Cái tên quản lý đời đầu chết tiệt này, rốt cuộc là mê đồ ngọt đến cỡ nào vậy?

Nhìn đống kẹo mυ'ŧ và sô-cô-la, Sở Quang không biết nên chửi bới hay cười khổ.

Nhưng túi muối trắng tinh kia thì đúng là báu vật.

Sở Quang nhặt lên, bất ngờ vui mừng.

Muối bán ở phố Bette đều là muối thô chở từ thành Cự Thạch về, màu vàng đυ.c, vừa đắt vừa dở, vị đắng còn át cả vị mặn.

Còn muối tinh trắng thế này thì lại cực kỳ có giá — bình thường dân sống sót chẳng ai mua nổi.

“Nếu được thêm chút nữa thì tốt quá!”

Chút này thì nấu ăn tạm ổn, chứ muốn làm thịt muối hay xúc xích thì đúng là phí của trời.

Tất nhiên, đem đi trao đổi cũng được, chỗ muối trắng này ít ra đổi được 10, thậm chí 20, 30 lần trọng lượng muối thô.

Chỉ là… nó cũng kéo theo vài rắc rối.

Hẻm núi này thuộc tỉnh nội địa, mà muối là mặt hàng siêu lợi nhuận, chỉ xếp sau vũ khí.

Không có đủ thực lực mà muốn nhúng tay vào mảng này thì đúng là không khôn ngoan cho lắm.

Xác nhận xong phần thưởng, Sở Quang tiếp tục mở danh sách người chơi, kiểm tra thời gian đăng xuất hôm qua và thời gian online hôm nay của họ.

Điều khiến anh bất ngờ nhất — Lão Bạch đã lên cấp?!

“Chặt cây mà cũng lên cấp được á?”

Sở Quang há hốc mồm.

Trước đó, tiến độ khai phá chuỗi gene của người chơi đều là 0, nhưng của Lão Bạch bây giờ đã lên 1%.

Tương ứng là LV1.

Nhưng nghĩ lại thì Sở Quang cũng thấy hợp lý.

Chặt cây là việc tiêu tốn thể lực, tính ra cũng là rèn luyện.

Chuỗi gene của Lão Bạch lại là hệ sức mạnh, tăng tiến độ khai phá cũng chẳng có gì lạ.

Lấy kinh nghiệm, đâu nhất thiết phải chiến đấu.

Tuy chiến đấu đúng là đường tắt…

Tắt giao diện hệ thống.

Sở Quang ngồi xuống trước máy tính trong sảnh cư dân, đăng nhập vào hệ thống quản lý website của Vùng đất hoang OL.

Trước đó, anh đã đặt yêu cầu đăng ký: phải điền địa chỉ nhận hàng, số điện thoại, và tạo tài khoản thì mới đặt hẹn được.

Sở Quang vốn đã chuẩn bị tinh thần cho việc số lượng người đặt chỗ sẽ chững lại, thậm chí là dừng hẳn — ai dè vừa mở ra xem thì thấy đã từ 35 nhảy vọt lên 45.

Ồ đệt.

CLB Ngưu Mã có đông người sống vậy luôn à?

Ngạc nhiên một hồi, Sở Quang mở QQ, vào nhóm “CLB Ngưu Mã”, lướt qua tin nhắn cũ để tìm manh mối.

Thì ra hôm qua nhóm vừa được một đống người mới thêm vào, từ hơn trăm thành viên đã tăng lên hơn hai trăm.

Đám người mới chủ yếu được mời vào để hóng hớt, nhiều người trong số đó là dân chuyên “lang thang” các nhóm game, hay gọi là "dân nhóm chéo".

Hiện tại, trong giới game PC đã bắt đầu rộ lên một “truyền thuyết đô thị” về một trò chơi nhập vai thực tế ảo hoàn toàn chân thực.

Dù đa số người nghe đều cười khẩy cho qua, nhưng vẫn có vài người tin, còn mò mẫm tìm đến tận “CLB Ngưu Mã” để xin vào nhóm.

Chẳng ai rõ có phải bọn quản trị nhóm đang bày trò hay không, nhưng mà… website chính thức của game làm thì cũng "ra dáng lắm".

[Tin nhắn trong nhóm]

Cai Thuốc: Sao nhóm mình tự nhiên đông người mới thế?

Nhặt Rác Cấp 99: Mấy anh ơi! Làm sao để đặt trước game vậy ạ? Có tốn tiền không?

Cai Thuốc: Ủa gì vậy? Mấy người vô đây vì Vùng đất hoang OL thật á?

Dậy Đêm Hơn Chục Lần: Nhóm này đổi tên thành nhóm người chơi Vùng đất hoang OL luôn cho rồi.

Gia Ngạo Không Sợ Ai: Giai đoạn thử nghiệm không tốn tiền. Sau này thì chưa biết. Đăng ký tài khoản, điền biểu mẫu là vào hàng chờ được rồi. Còn bao giờ tới lượt thì… tuỳ số đỏ không nha. Tôi cũng nghi lắm, có phải mấy ông quản lý đang giở trò không…

Cai Thuốc: Ủa mấy ông hôm qua có online không??? Có gì mới không???

Dậy Đêm Hơn Chục Lần: Có! Nguyên đêm luôn! Bọn tôi chế được xi măng rồi, haha. Hỏi Phương Trường ấy, tôi phải đi học, tạm biệt!

Cai Thuốc: Xi măng???

Nhặt Rác Cấp 99: Ủa không phải game nhặt rác hả???

Nhóm ồn ào cả đêm.

Sở Quang lướt nhanh qua mấy tin nhảm, kéo tới phần phát biểu của Phương Trường.

Phương Trường: Nói thật nha, độ chân thực của game này vượt xa tưởng tượng của tôi luôn đó! Khác hẳn mấy game mở thông thường, Vùng đất hoang OL không có chuyện gỗ tự biến thành ván gỗ, cũng không có vụ cho gỗ vào lò là ra than ngay. Phải tự xây lò đốt than, làm xi măng cũng không có bàn chế tạo "ghép phát ăn ngay", mà phải đốt tro từ cây cỏ trước đã!

Cai Thuốc: Cái gì? Thật tới vậy luôn?

Phương Trường: Thật 100%!

Hệ thống chiến đấu thì chưa thử được nhiều, nhưng phần tự do thì… tôi với Lão Bạch chơi tới giờ vẫn chưa tìm ra giới hạn của game này!

Về lý thuyết, tất cả nguyên liệu tụi tôi thấy trong game đều có thể dùng để chế tạo như ngoài đời thật, theo đúng quy tắc vật lý và hóa học.

Và đặc biệt là — những thay đổi trên bản đồ là vĩnh viễn!

Không bị làm lại lại!

Đây là điểm làm tôi bất ngờ nhất!

Nghe giống như game Death Stranding* — nơi bạn có thể xây đường mọi nơi.

(Death Stranding là một tựa game hành động – phiêu lưu – thế giới mở cực kỳ độc đáo và "dị biệt")

Nhưng game này còn hơn thế — mức độ tương tác với thế giới vượt cả nhân vật trong đó, hình ảnh lại không hề phóng đại, mà còn chân thực hơn cả mấy game đua xe dạng "ảnh chụp" như Forza Horizon 4*.

(Forza Horizon 4 là một tựa game đua xe thế giới mở cực kỳ nổi tiếng, được phát triển bởi Playground Games và phát hành bởi Xbox Game Studios vào năm 2018.)

Nhất là trải nghiệm nhập vai — nó hoàn toàn chân thật, là loại mà anh chưa từng thấy bao giờ.

Nói ngắn gọn: Game này đáng để tung hô!!!

Gia Ngạo Không Sợ Ai: Hừ, ghê gớm vậy cơ à? Thế thì để tôi xây nguyên cái Kim Lăng thành trên đất hoang luôn!

DungKiemThaNguoi: Tôi cũng không tin! Nghe hoang đường quá!

Bạch Câu Quá Tức: Bớt nổ đi, chờ mày vô chơi là biết ngay. Game này là cái tôi từng thấy cày cuốc cực nhất luôn, nguyên liệu toàn phải tự tay kiếm. Game khác thì treo máy qua đêm cày quái được, còn game này chặt vài cây là mỏi tay muốn gãy luôn rồi!

Cuồng Phong Cấp 8: Chuẩn luôn, cảm giác đó tôi biết quá rõ…

Cai Thuốc: C*ccccc, nghe mọi người nói xong thèm chơi quá!!! Hu hu hu, Quang ca, em biết anh đang đọc nhóm, em quỳ lạy anh rồi, xin cho em một suất đi mà!!!

Sở Quang tiếp tục lướt xuống xem tiếp tin nhắn nhóm.

Những quản trị viên và chủ nhóm may mắn được nhận vào thử game kín, lúc này đều đang thi nhau thổi phồng Vùng đất hoang OL lên tận mây xanh: nào là “game cân thật đỉnh nhất mọi thời đại”, nào là “ứng viên nặng ký cho game của năm” v.v…

Còn mấy người chơi khác thì khỏi nói, mắt đỏ hoe vì thèm được chơi thử, lâu lâu lại chen vào một câu:

“Cần mua suất thử kín, giá 100k tệ!”

“100k ít quá rồi, tôi ra hẳn một tỷ đây!”

Sau đó thì câu chuyện lại chuyển hướng sang chủ đề sinh tồn nơi hoang dã.

Chắc là bị lối chơi mà [Lai Nhật Phương Trường] mô tả kí©ɧ ŧɧí©ɧ trí tưởng tượng, nên cả đám vốn không tin "thực tế ảo hoàn toàn nhập vai" là có thật, cũng bắt đầu nhảy vào bàn luận, thậm chí còn đưa ra kế sách như thật.

Trong đó, người khiến Sở Quang chú ý nhất là một ông anh có ID là [WC Thật Sự Có Muỗi].

Xem thời gian vào nhóm thì thấy anh này mới gia nhập, là thành viên mới toanh.

Trong khi người ta đang bàn tán xôn xao về game, thì ông anh này lại nghiêm túc chia sẻ… mười tám cách tận dụng gỗ.

Mấy cái như đốt than, làm đồ gỗ thì quá cơ bản rồi.

Ngoài ra, anh ta còn nhắc đến kỹ thuật gọi là "chưng khô gỗ" — một quá trình đốt gỗ trong môi trường kín để sản xuất than.

Điểm thú vị là, trong quá trình này sẽ sinh ra một lượng lớn khí dễ cháy và khói chứa đầy hợp chất hữu cơ.

Những hỗn hợp phức tạp này gọi chung là "sản phẩm gỗ khô chưng" — từng là tiền chất quan trọng để sản xuất các loại hóa chất công nghiệp, trước khi ngành công nghiệp dầu mỏ và nhựa than đá phát triển mạnh.

Theo như lời ông anh này, nếu thu gom khói và làm lạnh để ngưng tụ, có thể tách ra được hai phần:

Một loại dung dịch chứa giấm axetic, axeton, methanol…

Và một phần bã đặc, sánh như nhựa đường.

Cả hai đều là hỗn hợp phức tạp, nhưng hoàn toàn có thể dùng phương pháp chưng cất phân đoạn để lọc ra các hợp chất hữu cơ khác nhau.

Giấm và methanol thì không cần nói nhiều, riêng axeton là thứ cực kỳ hữu ích — vừa là dung môi hữu cơ, lại có thể dùng để chế tạo… thuốc súng không khói!

Đọc đến đây, Sở Quang sốc luôn.

“Gì vậy trời, ông này dân hóa à?”

Anh theo bản năng bấm vào avatar người đó, rồi mở trang cá nhân.

Trang không khóa, vào khá dễ, nhưng chẳng thấy gì liên quan đến hóa học cả — toàn quảng cáo đồ nội thất, vật liệu xây dựng.

Ờm… xem ra là dân bán đồ gỗ.

Chắc là đam mê cá nhân nên mới biết rõ về gỗ đến thế.

Nhưng mà, với cái trình độ này… có khi lại dùng được đấy chứ?

Sở Quang trầm ngâm vài giây, rồi chợt nảy ra một ý tưởng.

Anh lập tức gửi tin nhắn riêng.

Quang: “Anh bạn, có hứng thú tham gia thử kín không?”

Lúc này ở Vùng đất hoang là 9 giờ sáng, còn bên thế giới song song — chắc đang 9 giờ tối, thời gian lý tưởng để online, chắc chắn chưa ngủ.

Quả nhiên, ông anh có tên [WC Thật Sự Có Muỗi] nhanh chóng trả lời một dấu hỏi.

WC Thật Sự Có Muỗi:

“???”

“Ông là ai?”

Quang:

“Tôi là người phụ trách phát triển Vùng đất hoang OL.”

WC Thật Sự Có Muỗi:

“Ơ đệch?! Ông là Nhà phát triển thật á?”

“Anh ơi, thử sao vậy? Có mất tiền không? Em nghèo lắm.”

Quang:

“Không cần tiền. Chỉ cần điền biểu mẫu là được, tôi gửi link cho.”

Dù còn hơi nghi ngờ, nhưng WC Thật Sự Có Muỗi vẫn bấm vào link, điền thông tin đặt chỗ ở trang chủ.

Khi ghi địa chỉ, hắn vẫn đề phòng, chỉ điền địa chỉ của bưu cục trong khu dân cư, không ghi số nhà cụ thể.

WC Thật Sự Có Muỗi:

“Xong rồi. Giờ làm gì nữa không?”

Quang:

“Không còn gì nữa. Gửi mã số đặt chỗ cho tôi, tôi sẽ gắn cờ cho cậu trong hệ thống. Ba ngày nữa sẽ có thông báo để vào game.”

(Bên này phải mất ba ngày để tạo thể nhân bản.)

Đang lúc Sở Quang suy nghĩ xem hiện giờ đã có thợ mộc rồi, tiền đồn còn thiếu nhân sự gì nữa không… thì nhóm chat bỗng dưng bùng nổ.

Mở ra xem thì hóa ra ông anh [WC Thật Sự Có Muỗi] vừa điền biểu mẫu xong là nhảy vào nhóm khoe luôn.

[WC Thật Sự Có Muỗi]:

“HAHAHA tụi bây ơi, ông đây vừa được suất thử kín nè!!!”

Cai Thuốc:

“CÁI GÌ?! THẬT HẢ???”

Cai Thuốc:

“Sao lại là ông! Rõ ràng tôi đặt trước sớm hơn mà! 😭😭”

Cả nhóm như bùng nổ.

Và đồng thời, hộp tin nhắn riêng của Sở Quang cũng bị "dội bom".

Nhìn hàng dài chấm đỏ nhấp nháy, Sở Quang cảm thấy đầu mình bắt đầu ong ong — biết là không thể tiếp tục "nằm vùng" được nữa, anh đành lên tiếng giải thích.

Quang:

“Anh em bình tĩnh chút nha. Việc thử kín là để đảm bảo chất lượng game sau này. Giai đoạn hiện tại cần tuyển người có kiến thức chuyên ngành để kiểm tra các hệ thống đặc biệt.”

Cai Thuốc:

“Tôi cũng được mà! Tôi có bằng lái 7 năm đó! ”

DungKiemThaNguoi:

“Bằng lái cái gì? Tôi còn biết lái máy xúc đây này!”

Gia Ngạo Không Sợ Ai:

“Bớt tấu hài đi. Không ai thấy WC Thật Sự Có Muỗi mới vô nhóm hôm qua à? Chắc là tài khoản con của admin đấy! Cái gì mà thực tế ảo hoàn toàn? Lừa đảo hết!”

④AiHiểuTìnhYêu:

“Nhìn thông tin thì không giống tài khoản con đâu…”

Cai Thuốc:

“Quang ca ơi, em lạy anh đó! Cho em một suất với!!!”

Quang:

“…Chờ thêm vài hôm đi. Sẽ có thêm 100 suất được mở. Tin tôi đi, ai cũng có cơ hội!”

Nhóm lại một lần nữa bùng nổ vì hy vọng mới.

Sở Quang cố gắng dập lửa trong nhóm, nhưng rõ ràng chẳng có tác dụng gì. Mấy admin khác thì đang online trong game, không ai quản lý được tình hình ngoài này.

Thế này thì không ổn…

Hay là… mở thêm một suất nữa?

Sở Quang vò cằm suy nghĩ.

Dù sao kho lương thực trong căn cứ giờ cũng hơn 10 ký, có súng rồi là có thể đi săn.

Thêm một miệng ăn chắc cũng ổn thôi.

À phải rồi — lương thực!

Ánh mắt Sở Quang sáng lên, gõ chữ cực nhanh:

Quang:

“À đúng rồi, bên tôi đang thiếu đầu bếp.”

“Cần người thử hệ thống nấu ăn.”

Không ngờ vừa nói xong câu đó, cuộc tranh cãi trong nhóm lại càng thêm… nổ tung.

Làm mộc thì còn cần tay nghề, chứ làm bếp? Quá dễ!

Thời nay ai mà chả biết nấu cơm? Một bữa hai món một canh, có tay là làm được!

Thật hay không thật không quan trọng, cả đám đều hò hét chứng minh mình xứng đáng, người thì khoe:

“Tôi nhắm mắt cũng nấu được món gà xào cung bảo!”

“Kệ đi, con chó nhà tôi cũng biết nấu cơm!”

Vì suất thử, đám này đúng là bất chấp tất cả.

Đến mức Sở Quang cũng không biết chọn ai cho được.

Chuyện tranh giành kéo dài suốt nửa tiếng, mãi đến khi có một ông anh đăng ảnh chứng chỉ tốt nghiệp trường dạy nấu ăn Tân Đông Phương, thì cả đám mới chịu yên.

Cái này đúng là thuyết phục hơn chém gió.

Sở Quang lập tức công bố người nhận được suất thử kín thứ sáu, hỏi lấy mã đặt chỗ rồi vội… đăng xuất luôn cho nhanh.