Sau Khi Bị Nghe Lén Tiếng Lòng, Áo Choàng Của Tôi Đã Rơi Hết Rồi

Chương 12: Phí phạn của trời

Bà ta nhận ra vị chú nhỏ Thương gia này, công ty của Thương Tự ở ngay tòa nhà bên cạnh, cả một tòa nhà đều là của hắn, mấy món trang sức này trong tiệm của bà ta tính là gì?

Lê Đào Đào cũng ngơ ngác.

【Không phải, sao chú ấy biết mình muốn những thứ đó?】

Thương Tự ra vẻ bình tĩnh:

“Em còn nhỏ, không hiểu những thứ như kim cương không đáng tiền… Vàng mới giữ giá trị. Những thứ này em cầm lấy, lúc cần còn có thể dùng để đổi tiền.”

(Edit: Từ đoạn này mình sẽ đổi cách xưng hộ giữa nam chính và nữ chính thành anh-em)

Thương Tự với ánh mắt tràn đầy ý cười, trực tiếp bảo họ giao hàng đến nhà hắn.

Lê Đào Đào ngẩn người: “Sao lại là đưa đến nhà anh?”

“Chúng ta sắp kết hôn rồi, nhà anh chẳng phải cũng là nhà em sao?”

“…”

【Đáng ghét, vậy mà không thể phản bác…】

【Nhưng mà, trong cốt truyện gốc, hình như nguyên chủ sau khi quyết định gả cho chú nhỏ của nam chính thì đã chuyển đến đó trước rồi, còn lập tức ra dáng bà hai Thương gia, vênh váo sai khiến người hầu trong nhà.】

【Sau đó phát hiện nam chính căn bản không ghen tuông gì, cô ấy căn bản không thực hiện nghĩa vụ vợ chồng, còn mỗi ngày nổi điên đuổi chú nhỏ nam chính ra ngoài, chú nhỏ nam chính sau khi kết hôn gần như mỗi ngày đều ngủ ở thư phòng hoặc phòng khách…】

【Ôi, thật là phí phạm của trời!!】

Lê Đào Đào hồi tưởng lại một chút chuyện tối qua, mặt có chút nóng lên.

【Không ngủ sao… Thật sự không ngủ sao? Không ngủ thì phí lắm đó, dáng người đẹp như vậy, ai mà ngờ được dưới bộ vest phẳng phiu kia lại có cơ ngực, cơ bụng, cơ đùi…】

Tai Thương Tự đỏ lên.

“Tóm lại, sau ngày kia lãnh chứng xong, anh sẽ bảo người giúp em chuyển nhà.”

Lê Đào Đào:

【Không hổ là chú nhỏ Thương gia, thật hiệu suất!】

【Nhưng cũng tốt, cứ theo cốt truyện thôi. Ừm, lúc chuyển nhà mình còn phải cố ý đợi lúc nam chính ở nhà mới chuyển… Nếu nhớ không nhầm thì hôm nay nam chính sẽ dùng tháng lương đầu tiên sau khi vào công ty để mua nhẫn cho nữ chính, sau đó dẫn nữ chính đến trước mặt ông nội Thương, chính thức giới thiệu với ông nội.】

【Ừm, cơ hội tốt! Cứ nhân lúc buổi chiều mà chuyển! Đi theo cốt truyện!】

Thương Tự nhướng mày, đang định đưa Lê Đào Đào rời đi thì nhìn thấy Thương Bách Ngôn vừa bước vào.

“…”

Lê Đào Đào cũng kinh hãi.

【Má ơi?? Trong cốt truyện gốc không có cảnh này mà!】

【À, mình hiểu rồi, trong cốt truyện gốc mình, nữ phụ độc ác này không nhanh chóng đồng ý kết hôn với Thương Tự như vậy, Thương Tự cưới Lê Đào Đào cũng là do ông nội Thương chỉ điểm mới đồng ý, trang sức cũng không cùng Lê Đào Đào đi chọn, hình như là bảo quản gia đưa trực tiếp đến nhà cho Lê Đào Đào chọn, Lê Đào Đào đã chọn thứ đắt nhất…】

【Không ngờ lại gặp nam chính, tên Thương Bách Ngôn này, đây là muốn mua nhẫn cầu hôn nữ chính sao? Ừm, mình, nữ phụ độc ác này cần phải châm chọc vài câu mới được!】

Thương Bách Ngôn nhìn thấy Thương Tự và Lê Đào Đào thì bước chân cũng khựng lại.

Nhưng hắn cũng không lùi bước, bởi vì chiếc nhẫn của hắn đã được đặt trước ở cửa hàng này.

“Chú nhỏ.”

Thương Bách Ngôn cung kính chào Thương Tự.

“Ừ.”

Đôi mắt Lê Đào Đào lập tức sáng lên.

【Oa?! Chú nhỏ Thương, anh hùng có chung chí hướng!! Khoan đã, không được, mình không thể tỏ ra quá đồng tình… Mình là nữ phụ độc ác chanh chua mà.】