Sau Khi Bị Nghe Lén Tiếng Lòng, Áo Choàng Của Tôi Đã Rơi Hết Rồi

Chương 11: Mua nhẫn

Nhưng bà cũng không thể nói rằng, bà chính là coi trọng môn đăng hộ đối, chính là chướng mắt Cố Tinh Lạc xuất thân bình thường kia chứ?

“Bốp!”

Vừa mới tiếp nhận quá nhiều tin tức, ông nội Thương mặt mày trầm xuống, hiếm khi không cho Thương phu nhân sắc mặt tốt.

“Được rồi, chuyện của Thương Tự và Đào Đào đã định rồi, lát nữa ta sẽ gọi điện thoại bàn bạc với Lê gia. Cô là chị dâu nếu muốn thì giúp đỡ chuẩn bị hôn lễ, nếu không muốn…”

Ông nội Thương nghĩ đến chuyện Lê Đào Đào vừa nói về việc con dâu cắm sừng con trai ông, sắc mặt càng thêm khó coi:

“Vậy thì làm tốt bổn phận làm con dâu Thương gia, đừng có suốt ngày chạy ra ngoài!”

Ông nội Thương đã rất kiềm chế, không trực tiếp vạch trần chuyện của Thương phu nhân.

Gia tộc họ Thương bọn họ chưa bao giờ hà khắc với con dâu, từ khi con trai cả qua đời nửa năm, ông đã cho phép Thương phu nhân tái giá, điều này chứng minh rất rõ.

Sau này Thương phu nhân không muốn tái hôn, ông cũng vô cùng vui mừng, càng thêm khoan dung với người con dâu này.

Sau khi Thương Bách Ngôn và Thương Lộ Lộ trưởng thành, người con dâu này suốt ngày chạy ra ngoài, hết đến nước này xem thời trang, lại đến nước kia đua xe, tiêu tiền như nước, ông cũng không hề có ý kiến gì.

Dù sao cũng là con dâu Thương gia, lại là mẹ của Bách Ngôn và Lộ Lộ, cho dù thật sự nɠɵạı ŧìиɧ…

Con trai ông đã mất, ông cũng tán thành con dâu tái hôn.

Chỉ là con dâu cả rõ ràng có thể quang minh chính đại hơn một chút, chứ không phải…

Ông nội Thương thở dài.

Trong khi đó, Lê Đào Đào đã cùng Thương Tự đến một cửa hàng trang sức gần đó.

Suốt dọc đường, tiếng lòng của Lê Đào Đào không ngừng vang lên:

【Thật sự đưa mình đi chọn nhẫn sao? Thật sự muốn kết hôn sao?】

【Cũng phải, thiết lập cốt truyện của chú nhỏ nhà họ Thương là người vô cùng có trách nhiệm. Cho dù trong cốt truyện gốc chú ta căn bản chưa từng ngủ với Lê Đào Đào ban đầu, nhưng bị mọi người nhìn thấy, cảm thấy mình thật sự đã hủy hoại thanh danh của nữ phụ, chú ta cũng không chút do dự mà chịu trách nhiệm.】

【Hơn nữa, một khi đã chịu trách nhiệm, thì sẽ chịu trách nhiệm cả đời…】

【Xem ra, chú nhỏ nhà họ Thương thật sự là người đàn ông tốt! Thật không biết Lê Đào Đào ban đầu vì sao lại bỏ qua một ngọn núi vàng mà chỉ có Thương Bách Ngôn trong mắt, đúng là đồ ngốc trong tình yêu…】

Thương Tự ho nhẹ một tiếng, thấy quản lý cửa hàng đích thân ra đón, mang những món trang sức tốt nhất và đắt nhất trong tiệm ra cho họ lựa chọn.

“Thích cái nào?”

Lê Đào Đào chê bai nhìn những viên kim cương trước mặt.

【Cái quái gì vậy, toàn là kim cương… Cũng đúng thôi, trong cốt truyện gốc, chiếc nhẫn kim cương không biết bao nhiêu carat của nữ phụ, còn có cả chiếc vòng cổ kim cương chói mù mắt người, không biết đã khiến nữ phụ khoe khoang bao nhiêu lần trước mặt giới thượng lưu và nữ chính…】

【Không biết thiết lập của thế giới này thế nào, dù sao thì những thứ bị thổi phồng này trong mắt mình chỉ là cục đá bình thường, còn không bằng vàng giữ giá trị tốt hơn, con mèo thần tài bằng vàng lấp lánh kia không tệ, vừa nặng vừa đẹp, lại còn chiêu tài, ý nghĩa tốt!】

【Chiếc vòng tay vàng kia cũng khá đẹp, chế tác rất đẹp, đeo lên tay chắc chắn sẽ nặng trĩu…】

【Bộ trang sức vàng nạm ngọc này cũng khá xinh đẹp, làm rất quý phái!】

【Nhưng… theo thiết lập của nguyên chủ, chẳng phải mình nên chọn viên kim cương nặng nhất trong tiệm sao?】

Lê Đào Đào rơi vào trạng thái băn khoăn.

Cô không chú ý rằng, Thương Tự bên cạnh đã ho nhẹ một tiếng, che giấu khóe miệng đang cong lên.

Sau đó Thương Tự lên tiếng:

“Toàn bộ chỗ này đều gói lại, còn nữa… con mèo thần tài kia cũng gói lại luôn.”

Quản lý cửa hàng ngẩn người, sau đó rất nhanh phản ứng lại, cười tươi rói bảo người nhanh chóng đi làm.