Editor: sukiee
【666: Ký nhà, thế giới này, Cố Dương là mục tiêu công lược, trước mắt giá trị thù hận của hắn đang tăng lên, xin cậu chuẩn bị sẵn sàng. 】
【Tống Tu: Mi đưa ta đến thời điểm, lựa chọn cũng thật khéo. 】
Tống Tu đối với thế giới này có ký ức rất sâu đậm. Bởi vì ở thế giới này, cậu vì đạt được sự duy trì của Cố gia, mà hạ chú với Cố Dương. khiến cho Cố Dương một lòng một mực yêu cậu, vì cậu sử dụng, cho đến khi đem Tống gia bức đến không thể không đem vị trí gia chủ nhường cho Tống Tu, hơn nữa đuổi Tống Tử Lâm đi.
Nhưng cậu trăm triệu lần không nghĩ tới, cái tên ma ôm Tống Tử Lâm này, tuy rằng không cách nào học tập phong thủy huyền thuật, nhưng lại nhận ra các loại phù chú, thế nhưng lại nhận ra khóa hồn chú trên người Cố Dương.
Tống Tử Lâm giúp Cố Dương giải chú, hơn nữa vì thế mà hao phí tâm huyết, thân thể càng ngày càng suy yếu.
Cố Dương mang theo áy náy chiếu cố hắn, đồng thời cũng cực kỳ hận việc Tống Tu hạ chú hắn, lại biết Tống Tu vẫn luôn ở bên cạnh hắn, chính là đại thiếu gia tâm thuật bất chính của Tống gia.
Khi đó, Cố Dương mới hiểu được vì sao Tống Tu muốn hạ chú với hắn, vì sao phải để hắn đối phó Tống gia.
Giữa bọn họ trở mặt thành thù, ở thời điểm giá trị thù hận của Cố Dương là 99, Tống Tu kề sát vào bên tai hắn, thấp giọng cười nói: "Anh cho rằng sau khi giúp anh giải chú, Tống Tử Lâm có thể sống sao? Không, hắn sẽ chết, chết vô cùng thê thảm."
......
Tống Tu nhìn những người quen ngồi trước mặt, nhịn không được thở dài.
【666: Ký chủ, Cố Dương đã giải chú, hơn nữa còn chạy tới đây, hiện tại giá trị thù hận là 95% 】
【Tống Tu:... Vẫn còn 5 phần trăm, nó có nghĩa gì đâu? 】
Không nghĩ tới cậu vừa tới, đã gặp phải thảm trạng sắp rớt ngựa, quả nhiên, chỉ chốc lát sau, bên ngoài vang lên tiếng lốp xe ở trên mặt đất kịch liệt ma sát mà tạo thành tiếng chói tai. Ngay sau đó, có người cước bộ vững vàng đi vào trong phòng.
"Cố tổng? Anh làm sao đã trở lại?" Có người kinh ngạc nhìn Cố Dương, sau đó lại nhìn về phía Tống Tu, cười một tiếng, nói: "Là tới đón người trở về sao?"
Bước chân Cố Dương dừng ở ngoài cửa, ánh mắt lạnh như băng của hắn rơi vào trên người Tống Tu, làm cho ai cũng có thể cảm giác được không khí có chút không bình thường, Tống Tu bất đắc dĩ cười nói: "Anh làm sao vậy?"
"Cậu đi với tôi, tôi có một chuyện cần đơn độc nói với cậu." Cố Dương nhìn Tống Tu, trong mắt hoàn toàn không có ôn nhu như trước, lạnh như băng, phảng phất như băng lạnh vạn năm.
Hắn đã nói như vậy, Tống Tu cũng không tiện ở trước mặt mọi người phản bác hắn, đành phải đứng lên, cùng hắn đi ra ngoài.
Những người khác phía sau thấy thế, ghé vào cùng một chỗ thì thầm nói: "Đây là chuyện gì xảy ra? Cố tổng sao lại đột nhiên hung dữ như vậy?"
"Ai biết được?"
Cố Dương tự mình lên xe, Tống Tu thấy thế, cũng mở cửa ghế phụ, sau khi lên ghế phụ, Tống Tu hỏi: "Hôm nay làm sao vậy? Tâm trạng tồi tệ?"
"Tống Tu." Cố Dương bỗng nhiên mở miệng, hắn hít sâu một hơi, nói: "Đại thiếu gia chân chính của Tống gia lúc nhỏ đi lạc, khi trưởng thành mới được tìm về, tâm thuật bất chính, tâm ngoan thủ lạt. Đoạn thời gian trước, Tống gia gia chủ nhường chỗ cho vị đại thiếu gia này..."
Cố Dương mỗi một chữ nói một chữ, sắc mặt Tống Tu trở nên tái nhợt một phân.