Editor: sukiee
"Vương đổng của tập đoàn Tụ Hằng, nghe nói bị điên rồi, tỉnh lại ở bệnh viện liền không ngừng hô to bị ma ám, ai cũng không biết đã xảy ra chuyện gì." Có người nói.
"Cũng không phải, nhà bọn họ không phải mời Tống gia sao? Nghe nói Tống gia phong thủy huyền thuật cực giỏi, cũng không biết nhà bọn họ rốt cuộc mời vị nào?"
Người này vừa dứt lời, bên cạnh liền có người hạ thấp thanh âm, nói: "Nghe nói là vị đại thiếu gia Tống gia kia, Tống Tu. Người này tuy rằng cũng là người của Tống gia, nhưng một thân tà môn, thuật pháp quỷ dị... Không nghĩ tới Vương gia lại dám mời hắn, thật sự là liều mạng."
Tống Tu ngồi ở trên ghế, nhìn mấy người trước mặt thảo luận kịch liệt, nhịn không được khóe môi hơi nhếch lên, mọi người đều biết Tống gia đại thiếu gia Tống Tu, từ nhỏ lưu lạc bên ngoài, sau khi trưởng thành mới bị tìm về, tự học một thân thuật pháp quỷ dị, làm người tâm thuật bất chính, lại rất ít người gặp qua bộ mặt thật của hắn.
Tỷ như, vị đại thiếu gia trong lời đồn ngồi ở trước mấy người này, lại không ai có thể nhận ra hắn.
"Tống Tu, cậu cùng tên với vị đại thiếu gia kia, nhưng vận mệnh lại hoàn toàn bất đồng", một người đảo mắt nhìn Tống Tu ngồi ở trên ghế, cười nói: "Người ta là Tống gia đại thiếu gia, cậu lại vô danh, còn phải dựa vào Cố Dương, chênh lệch giữa người với người, sao lại lớn như vậy?"
Cho dù danh tiếng của Tống gia đại thiếu gia là ác danh, nhưng tốt xấu gì cũng coi như là có danh.
Ngay từ khi Tống Tu nghe được câu đầu tiên, cậu đã ý thức được mình đã trở về thế giới nào.
Ở thế giới này, thân thế của cậu cũng thực sự là vô cùng gập ghềnh, rõ ràng hẳn là đại thiếu gia của Huyền học thế gia, lại bởi vì lúc sinh ra bị bảo mẫu có tâm tư bất lương đổi đi, nên nhân sinh đã bị đảo ngược với nhi tử của bảo mẫu hơn mười năm, mãi đến khi trưởng thành mới được nhận trở về.
Mà sở dĩ cậu bị tìm được, là bởi vì phong thủy huyền thuật của cậu cực kỳ tinh diệu, nhưng mà cũng không dùng cho chính đồ, ngược lại thích các loại bàng môn tà đạo.
Các đại thế gia huyền học đều cho rằng cậu tâm thuật bất chính, nhưng cũng không làm gì được cậu. Cho đến khi Tống gia phát hiện ra cậu, lại phát hiện dung mạo của cậu có phần tương tự với gia chủ Tống gia gia. Lúc này mới nổi lên nghi ngờ, đem chuyện hơn mười năm trước đào ra.
Phàm là thế gia, đều vô cùng yêu quý thanh danh, cho nên đối với loại hạng người bàng môn tà đạo này, đều vô cùng chán ghét.
Tống gia càng là như thế, cho nên cho dù Tống Tu là đại thiếu gia chân chính của Tống gia, nhưng cũng không được sủng ái, càng bởi vì năng lực của cậu trác tuyệt, mà phải chịu nghi kỵ.
Mà người chiếm lấy thân phận đại thiếu gia của Tống Tu này, tên là Tống Tử Lâm, hắn cũng vô cùng nổi danh ở các đại thế gia, nhưng lại bởi vì thể chất bệnh tật của hắn.
"Tống Tu, sao cậu không nói lời nào?" Triệu Vũ ở một bên đẩy Tống Tu, nói: "Mấy ngày nay Cố Dương đi Tống gia, cũng không biết khi nào mới trở về."
"Đại khái... Nhanh đi." Tống Tu cười một tiếng, cậu híp mắt một chút, như có điều suy nghĩ mà nhìn phù văn màu đỏ ở cổ tay, tùy ý đem áo sơ mi kéo xuống một chút, đem phù văn che đi.
Phù văn này chia làm hai, trên người cậu là một nửa, mà trên người Cố Dương là một nửa còn lại. Phù văn này còn gọi là khóa hồn chú, người bị hạ chú sẽ không tự chủ mà yêu người hạ chú.
Mà lần này, người hạ chú chính là Tống Tu, người bị hạ chú... Là Cố Dương.