Tác Giả: |
Điển Điển
|
Tình Trạng: |
Đang Cập Nhật
|
Cập Nhật: |
2025-04-02 22:46:28 |
Lượt Xem: |
142 |
Quản Lý: |
Rosemary
|
[Chó điên phóng đãng vô độ bại hoại trác táng có thù tất báo thụ x Báo dữ nghèo kiết xác si tình công]
Văn án
Lăng Tiêu Dã vừa đặt chân đến Trường Đô lại bị chó đớp cho một phát. Mà con chó này cũng thật đáo để, cắn xong còn dám đứng đó phe phẩy đuôi, trông có khác nào đang cười nhạo hắn?
Lăng Tiêu Dã quẫn trí, quyết định bắt chó về để... bàn chuyện nhân sinh. Nhưng thật tội nghiệp cho Lăng Tiêu Dã, con chó này không những giỏi cắn, mà trên người còn có độc.
Thế là hắn đổi chiến thuật. Ban ngày hắn dung túng, bảo bọc; ban đêm âm thầm tính kế trả miếng từng vết cắn bằng những cách tinh tế hơn.
“Cắn ngon thế à?”
"Ngon mà."
Lăng Tiêu Dã tức hộc máu.
Đôi lời về Tống Biệt Hành.
Tống Biệt Hành không chỉ là bức tranh khắc nghiệt về những âm mưu triều chính, những toan tính quyền lực giữa chốn cung đình, hay những biến động xoay chuyển vận mệnh giang sơn, mà còn là khúc tráng ca về con người – những số phận bé nhỏ bị cuốn vào cơn bão lịch sử, chật vật tồn tại giữa vòng xoáy của thời cuộc tàn khốc. Từ sĩ, nông, công, thương, mỗi tầng lớp trong xã hội đều hiện lên với những khát vọng, những đấu tranh sinh tồn giữa thời thế loạn lạc.
Ở giữa vòng xoáy ấy là tình yêu của Tống Nhã Uyên và Lăng Tiêu Dã – một mối tình vừa khắc nghiệt vừa dịu dàng, vừa châm biếm lại vừa thiêng liêng. Ban đầu, Tống Nhã Uyên đối với Lăng Tiêu Dã là cợt nhả, khinh bỉ, là trêu đùa như trò chơi quyền lực. Nhưng rồi y lại yêu hắn, vì hắn mà thay đổi, vì hắn mà tự chữa lành những vết thương trong lòng. Còn Lăng Tiêu Dã – từ đầu đến cuối chỉ có một mình y trong tim. Hắn không chỉ yêu y, thương y, mà còn tôn thờ y như một tín ngưỡng, như một điều duy nhất hắn muốn bảo vệ trong cõi đời đầy biến động này.
Nhưng tình yêu ấy không chỉ đơn thuần là những rung động cá nhân, mà còn là bi kịch của một thời đại. Tình trai trong khuôn khổ lễ giáo phong kiến, khi yêu thương bị xé nát giữa luật lệ nghiêm khắc và khát khao chân thành, khi trái tim muốn vươn đến tự do nhưng lại bị xiềng xích bởi thân phận và nghĩa vụ.
"Tống Biệt Hành", rốt cuộc là một lời giã biệt – không chỉ là chia ly giữa con người, mà còn là lời chia ly với những lý tưởng, những khát vọng, những điều tưởng chừng trong tầm tay nhưng lại xa vời vợi. Sau cùng, điều họ tìm kiếm chẳng phải quyền lực hay vinh quang, mà chỉ là một hạnh phúc nhỏ nhoi cho riêng mình – một hạnh phúc mà thời đại không cho phép họ có được.
.