Xuyên Thành "Bạn Gái" Nam Phụ

Ngoại truyện 2

"Công chúa, nên tỉnh dậy rồi, đã đến giờ thỉnh an."Đoạn Thanh Ngâm đang buồn ngủ, bên tai đột nhiên vang lên một giọng nói nhẹ nhàng, cô cứ tưởng là trợ lý, bất mãn rêи ɾỉ một tiếng, quay người tiếp tục ngủ.

Trên giường có vẻ hơi nóng nên cô trực tiếp lật chăn, một chân vòng ra đặt lên chăn.

"Công chúa à... Công chúa..."

Công chúa gì chứ?

Không phải bây giờ cô đang đóng phim tình cảm hiện đại sao? Cô nhớ rằng cô đang đóng vai một người phụ nữ công sở tự lập. Không đúng, bộ phim sắp khởi quay có phải hay không?

Đoạn Thanh Ngâm sửng sốt mở mắt ra, sau đó phát hiện trước mắt mình là một căn phòng cổ kính.

Cô sửng sốt một lát, vô thức quay đầu nhìn xung quanh, sau đó nhìn thấy một khuôn mặt trẻ trung, đường nét xa lạ, mặc trang phục cổ xưa, hình như khi thấy cô tỉnh dậy, người phụ nữ này lập tức cười cười lấy lòng, "Tiểu Công chúa, đã đến giờ thức dậy rồi, Hoàng hậu đang đợi người."

Đây là... đang đóng phim?

Hoàng hậu nào? Công chúa nào?

Vẻ mặt Đoạn Thanh Ngâm có chút mơ hồ, không biết được hiện tại mình đang làm cái gì.

May mắn thay, cô là người đã từng trải qua những chuyện kỳ quái nên cũng không cảm thấy xa lạ sợ hãi, chứ đừng nói đến những trường hợp khẩn cấp như này, Đoạn Thanh Ngâm vô thức nhìn xung quanh, khi phát hiện ra điều gì đó kỳ lạ, suy nghĩ đầu tiên của cô là liệu có phải đang tham gia chương trình tạp kỹ nào hay không?

Đoạn Thanh Ngâm mím môi, vẻ mặt bình tĩnh, giải thích, “Tôi mệt quá nên ngủ mới lâu.”

"Bây giờ là mấy giờ?"

Người phụ nữ kia dường như không hiểu Đoạn Thanh Ngâm đang nói gì, có chút do dự, hỏi, "Công chúa, người đang hỏi về thời gian sao? Hiện tại là giờ mẹo."

Là mấy giờ cơ?

Đoạn Thanh Ngâm quay đầu lại, vẻ mặt kỳ quái nhìn người phụ nữ đó, sau đó quay đầu nhìn xung quanh, cách đó không xa là cửa sổ, phát hiện bên ngoài tối đen.

Sao mới tờ mờ sáng đã đánh thức cô vậy?

Nếu Trang Bạch Yến đối xử với cô như vậy, Đoạn Thanh Ngâm nhất định sẽ đuổi anh ra ngoài ngay bây giờ, nhưng nghĩ đến lúc này đang quay chương trình tạp kỹ, chắc hẳn sẽ có rất nhiều khán giả theo dõi, Đoạn Thanh Ngâm đành phải kìm nén cơn tức giận, tỏ ra dịu dàng và ân cần. nhìn vào mặt người phụ nữ, "Ồ, tôi biết rồi."

“Vậy để lão nô đỡ Công chúa dậy.”

Vừa nói, người phụ nữ vừa cúi xuống tiến tới giúp cô với thái độ kính cẩn.

Đoạn Thanh Ngâm kinh ngạc nhìn người phụ nữ, không biết chương trình tìm đâu ra diễn viên quần chúng diễn xuất tốt như vậy.

Tuổi còn trẻ như vậy lại tự nhận mình là lão nô, giống như trong một số bộ phim truyền hình cổ xưa, rõ ràng các diễn viên rất xinh đẹp nhưng vẫn tự nhận mình là xấu, quá kỳ lạ.

Được người khác hầu hạ, Đoạn Thanh Ngâm cảm thấy thoải mái, xuống giường, bước qua bình phong, đi đến gian phòng bên cạnh, sau đó cô nhìn thấy hai hàng cung nữ mặc trang phục cổ xưa đi vào, trên tay cầm đồ vệ sinh cá nhân.

Hai cung nữ bước lên trước, một người cầm một chiếc chậu chạm khắc vàng, một người cầm tách trà và một đĩa muối tinh.

Lúc này Đoạn Thanh Ngâm thật sự rất bối rối, đột nhiên cảm thấy mình gặp phải phiền phức lớn, mấy năm nay cô đã đóng rất nhiều phim cổ trang, đối với các chi tiết của cuộc sống thời xưa cũng gọi là có chút hiểu biết, đánh răng đều là dùng muối.

Lúc đó cô còn nghĩ, trong miệng sẽ mặn đến mức nào?

Bây giờ nhìn xem, làm thế nào lại làm trông giống thật như vậy? Hơn nữa, cô nhớ rất rõ, gần đây cô đang quay một bộ phim truyền hình hiện đại, không tham gia bất kỳ chương trình tạp kỹ kỳ lạ nào.

Đoạn Thanh Ngâm bối rối, bình tĩnh súc miệng cho xong, nhưng khi cúi đầu rửa mặt, nhìn khuôn mặt phản chiếu trong chậu, toàn thân bỗng nhiên cảm thấy không ổn.

Người này mặc dù nhìn rất giống cô, nhưng rõ ràng không phải cô, người này trẻ hơn cô rất nhiều, giống như một cô gái mới mười lăm, mười sáu tuổi.

Chương trình tạp kỹ nào có thể khiến người khác đột nhiên trẻ lại?

Ngoại trừ xuyên không, Đoạn Thanh Ngâm cũng không thể nghĩ ra được cái gì khác vào lúc này.

Nhưng Đoạn Thanh Ngâm vốn không muốn xuyên không, đêm qua cô còn cùng Trang Bạch Yến nói chuyện phiếm, anh nói hai ngày nữa họp xong sẽ trở về, đứa bé còn nói rất nhớ mẹ, cô có hai đứa con rất đáng yêu, còn có một người chồng đẹp trai. Cô rất yêu chồng mình, không hề muốn xuyên không một chút nào.

Đoạn Thanh Ngâm bất đắc dĩ phải thay quần áo, sau đó trang điểm, chải tóc, không biết qua bao lâu, lúc cô đi ra ngoài, bên ngoài đã có chút sáng sủa.

Ra đến cửa đã có một chiếc kiệu đợi sẵn ở đó, vốn dĩ Đoạn Thanh Ngâm định u sầu thêm một lúc nữa, nào biết lắc lư mấy cái liền ngủ say.

Sau khi được dìu ra khỏi kiệu, Đoạn Thanh Ngâm vẫn chưa tỉnh táo lại nên vô thức nói với người bên cạnh, “Tôi đói.”

"Ôi, tiểu công chúa chắc chắn đã đói rồi. Không vội, sắp đến rồi. Tẩm cung của Hoàng hậu chắc chắn đã chuẩn bị đồ ăn."

Đoạn Thanh Ngâm nghe xong gãi mặt, sau đó đi theo mọi người đi qua vô số cung điện.

Thời điểm vừa đến nơi, một nhóm phi tần mặc trang phục cung đình sặc sỡ lộng lẫy bước ra, nhìn thấy cô, mọi người đều mỉm cười lấy lòng, “Cửu Công chúa.”

“An Hòa tới rồi à, Hoàng hậu đang đợi người ở bên trong.”

Xuyên qua cả một buổi sáng, Đoạn Thanh Ngâm rất bình tĩnh, không quan tâm mình đã xuyên qua loại công chúa nào, không ngờ cô thế mà lại xuyên vào Công chúa An Hòa, người có thể đã từng có quan hệ tình cảm với đại thần nổi tiếng trong lịch sử Tống Tranh, cuối cùng phải đi hoà thân với Bắc Hồ.

Hơn nữa, trước đây Đoạn Thanh Ngâm đã từng đóng vai nhân vật này.

Không muốn đâu, cô muốn về nhà!

Cô muốn chồng mình, chưa bao giờ Đoạn Thanh Ngâm lại thấy nhớ Trang Bạch Yến nhiều như vậy.

Đoạn Thanh Ngâm cảm giác muốn khóc chết mất, nhưng sau khi thỉnh an Hoàng hậu, xung quanh một bàn lớn bày đầy đồ ăn ngon, nháy mắt liền vô tâm vô phế cười rộ lên.

Đoạn Thanh Ngâm vui vẻ ăn ngon, miệng nói không ngừng, đến nỗi những phi tần bên cạnh ăn nhiều hơn nửa bát cơm.

Đoạn Thanh Ngâm liên tục ở trong cung điện ba ngày, trong ba ngày này cô lén lút đem mọi thứ trong cung điện cổ xưa này chạy qua một lượt, cô cũng gặp được vị Hoàng thượng trong truyền thuyết, không biết có phải vì kỹ năng diễn xuất tốt hay không mà không ai để ý tới sự khác lạ của cô.

Hoàng thượng trong lịch sử thực sự rất yêu thương Công chúa An Hòa, hầu như ngày nào cô cũng chỉ ăn, ngủ và chơi, lúc đầu Đoạn Thanh Ngâm còn cảm thấy mới mẻ, nhưng càng về sau giống như đã nhìn thấu cuộc đời, dần trở nên thờ ơ.

Sáng ngày thứ tư, Đoạn Thanh Ngâm gặp được Ngũ Hoàng tử trong truyền thuyết, cô vừa mới đi thỉnh an Hoàng hậu về, ở lại đây mãi cũng không phải là biện pháp, cô phải quay về, nhưng lại không biết cách để về nên đã giật giây để Hoàng hậu cho đi chùa cầu phúc, xem xem có thể gặp được một vị cao tăng nào không.

Hoàng hậu rất chiều chuộng cô, biết cô buồn chán muốn ra ngoài chơi nên để cô tự đi, có lẽ vì lo lắng nên cũng thu xếp cho thị vệ cung nữ đi theo.

Đoạn Thanh Ngâm đạt được mục đích của mình, liên tiếp nịnh nọt làm Hoàng hậu vui vẻ không thôi, cuối cùng ở tẩm cung của Hoàng hậu ăn uống một trận, vì ăn quá no nên Đoạn Thanh Ngâm ra hoa viên phía sau đi dạo. Ai có thể ngờ vừa về tầm cung của mình lại bắt gặp một người đàn ông trẻ tuổi, đẹp trai.

"Nghe nói ngày mai An nhi muốn đi chùa cầu phúc. Ngẫu nhiên ngày mai Hoàng huynh rảnh rỗi, sẽ cùng muội tới đó."

Đoạn Thanh Ngâm cẩn thận nhìn mỹ nam trước mặt, nói thật, cả đời cô đều là con một, đây là lần đầu tiên cô có một người anh trai.

Tuy rằng lai lịch của người anh trai này không rõ, nhưng có lẽ bởi vì đang chiếm giữ cơ thể này nên giữa hai người hiển nhiên có một loại thân thiết quen thuộc.

Tuy rằng đây là lần đầu tiên Đoạn Thanh Ngâm nhìn thấy người này, nhưng cô lại có cảm giác như thể đã quen biết nhiều năm.

"Được thôi, muội sẽ cho huynh một cơ hội để thể hiện."

"Hahaha."

Có lẽ thích thú trước vẻ ngoài táo bạo của cô, người đàn ông liền bật cười.

.....

Ngay cả ở thời cổ đại Đoạn Thanh Ngâm cũng rất xinh đẹp, hôm nay cô không cần phải thỉnh an

Hoàng hậu nên thức dậy muộn hơn một chút, sau một giấc ngủ ngon, cô bảo cung nữ trang điểm cho mình thật đẹp, sau đó tự mình lựa chọn một chiếc váy đẹp.

Ngũ Hoàng tử ở bên ngoài đã nóng lòng chờ đợi, nhưng sau khi nhìn thấy cô đi ra, hắn vẫn khen ngợi vẻ đẹp của Đoạn Thanh Ngâm với vẻ mặt kinh ngạc.

Đoạn Thanh Ngâm liếc hắn một cái, nói, “Huynh thật sáng suốt”, khiến Ngũ Hoàng tử cười không ngớt.

Sau khi mọi thứ đã sẵn sàng, một người lên xe ngựa, người còn lại cưỡi ngựa hướng về chùa Hàn Sơn bên ngoài thành.

Đoạn Thanh Ngâm vốn tưởng rằng mình sẽ may mắn gặp được một vị cao tăng ở đây, nhưng không ngờ rằng cô lại gặp được Trang Bạch Yến, ừm... Bây giờ phải gọi là Tống Tranh.

Hai người gặp nhau là ngẫu nhiên, Đoạn Thanh Ngâm không tìm được vị cao tăng xuất chúng nào, nhưng lại bị đồ ăn vặt quanh chùa làm cho hoa mắt, chùa này rất nổi tiếng, nghe nói cầu con cái rất có hiệu quả nên ngày thường vẫn có người đến người đi, thậm chí ở gần đây còn mọc lên một con phố có đủ mọi thú vui, là một con phố dài gần như không có điểm kết thúc.

Đoạn Thanh Ngâm được bảo vệ ở giữa đoàn người, hăng hái đi đến cuối quầy hàng, sau đó đột nhiên nhìn thấy Trang Bạch Yến đang ngồi một mình bán kem ở quầy hàng cuối cùng.

Trang Bạch Yến có lẽ không ngờ có người tới xem quầy hàng của mình, anh đang cúi đầu đọc sách, chợt nhận ra trước mặt có một bóng người, vô thức ngẩng đầu lên, nhìn thấy một người rất quen thuộc.

Người phụ nữ đeo nhiều trang sức, khuôn mặt xinh đẹp, tuy chỉ giống 70-80% nhưng Trang Bạch Yến chỉ nhìn thoáng qua đã nhận ra Đoạn Thanh Ngâm từ vẻ mặt và tư thế của cô.

Cả hai người đều không kịp phản ứng, đứng yên tại chỗ một lúc.

Ngũ Hoàng tử đang đi bên cạnh Đoạn Thanh Ngâm bỗng nhiên nhận ra muội muội của mình có gì đó kỳ lạ, khi nhìn thấy nam tử tuấn tú đối diện ăn mặc thư sinh, đột nhiên hắn cảm thấy khó chịu, không suy nghĩ nhiều liền quay sang nhìn cung nữ bên cạnh, bảo họ nhanh chóng đưa Đoạn Thanh Ngâm đi chỗ khác.

Đoạn Thanh Ngâm trong tay còn đang cầm hai xiên hồ lô, cô chú ý tới cung nữ đang đi theo mình đột nhiên dùng lực kéo cô rời đi, sau khi phản ứng lại, cô xoay người, hai chân kiên định đứng trên mặt đất, không muốn rời đi.

Cô quay lại nhìn Trang Bạch Yến, ánh mắt sáng ngời, khẽ vẫy tay. Đoạn Thanh Ngâm cũng nhận ra anh.

Bọn họ trông rất giống nhau, như được tạc từ một khuôn, đặc biệt là cách anh nhìn cô, Đoạn Thanh Ngâm không thể giải thích được nhưng cô cảm thấy anh khác với những người khác.

Trang Bạch Yến nhìn cô mỉm cười, khẽ gật đầu, ra hiệu cho cô đi trước.

Đoạn Thanh Ngâm vẻ mặt ủy khuất nhìn anh, đành phải rời đi theo những người khác.

Tuy nhiên, không biết sau khi trở về, Ngũ Hoàng tử đã nói gì với Hoàng hậu, khi Đoạn Thanh Ngâm tìm lý do ra ngoài lần nữa, Hoàng hậu lại không chịu đồng ý.

Nhưng nghĩ tới Trang Bạch Yến cũng xuyên không, cô cũng không còn lo lắng nữa, dù sao cô cũng được ở bên cùng anh.

Cho nên Đoạn Thanh Ngâm ăn uống vô tư, ở đây không có Hứa tỷ quản lý, cô rất vui vẻ.

Trang Bạch Yến dường như biết Đoạn Thanh Ngâm không đáng tin cậy, cho nên anh cũng không bao giờ nghĩ đến việc sẽ được gặp lại cô. Trang Bạch Yến cẩn thận quan sát, từ quần áo, trang sức của Đoạn Thanh Ngâm lúc đó cho đến những người đi cùng với cô, gần như đã đoán được thân phận hiện tại của Đoạn Thanh Ngâm.

Tuy rằng anh không tin vào kiếp trước kiếp này, nhưng trải nghiệm này khiến anh có chút do dự, chỉ nghĩ đến cái kết của Tống Tranh và An Hòa trong lịch sử, vẻ mặt càng trở nên lạnh lùng, anh không phải Tống Tranh, tuyệt đối sẽ không để loại chuyện g này xảy ra.

Trong lúc Đoạn Thanh Ngâm đang ăn uống vui vẻ, cũng không ngờ rằng Trang Bạch Yến đã bắt đầu lên kế hoạch mọi chuyện cho tương lai của hai người.

Mười ngày sau, Đoạn Thanh Ngâm gặp lại Trang Bạch Yến. Tam tiểu thư Quốc Công phủ xuất giá, thân phận hiện tại của Trang Bạch Yến là Tống Tranh, cô cô của Tống Tranh lại là Nhị phu nhân của Quốc Công phủ.

Cô cô không phải là vợ cả, vì xuất giá muộn hơn nên địa vị trong phủ Quốc Công không cao, Tam tiểu thư xuất giá lần này là con của Đại phu nhân, Trang Bạch Yến với tư cách là họ hàng của Nhị phu nhân vẫn được xuất hiện trong bữa tiệc, hơn nữa Lão phu nhân rất quý trọng tài năng, đặc biệt coi trọng Trang Bạch Yến nên cuộc sống của anh trong phủ Quốc Công bây giờ cũng không khó khăn gì, thậm chí bởi vì có mặt của anh mà Nhị phu nhân có chút thể diện.

Đoạn Thanh Ngâm sau khi quấy rầy Ngũ Hoàng tử để được đến đây, cô biết, với trí thông minh của Trang Bạch Yến, anh nhất định sẽ tìm đến mình, quả nhiên ngồi cùng khách khứa một lúc, cô lấy lý do đi vệ sinh, tạm thời rời đi. Sau đó được xếp vào một phòng, vào phòng liền nhìn thấy Trang Bạch Yến đợi ở bên trong từ lâu.

Cung nữ đã bị Đoạn Thanh Ngâm đuổi đi, cũng không sợ bị nhìn thấy, cô liền lao tới ôm lấy anh, nhỏ giọng nói, “Em thực sự rất nhớ anh.”

“Ngày nào em cũng ăn không ngon, ngủ không yên vì tất cả những gì em nghĩ đến đều là anh.”

Gặp Đoạn Thanh Ngâm khuôn mặt hồng hào, cằm so với lần trước nhìn thấy càng mượt mà hơn, trong lòng Trang Bạch Yến căn bản không tin lời nói dối của cô.Nhưng vẫn vui vẻ cúi đầu hôn trán cô, gắt gao đem người ôm vào trong ngực, giờ phút này Trang Bạch Yến mới có cảm giác sống kể từ khi tới đây, anh tới nơi này đã gần nửa tháng, tối nào cũng không ngủ được, ang không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, vì sao lại tới nơi này.

Thậm chí anh còn không thể tưởng tượng được, người trong thân thể này có phải sẽ thay thế anh cùng Đoạn Thanh Ngâm chung sống, loại này cảm giác vô lực này không gì có thể hiểu được.

Vẫn còn tốt, cô cũng tới đây, hóa ra ông trời đối xử với anh cũng không tệ.Hai người thân thiết một chút liền không thể không tách ra, tuy có chút không nỡ, nhưng Trang Bạch Yến đáp ứng cô rất nhanh lại có thể gặp mặt, Đoạn Thanh Ngâm mới chịu đựng để anh rời đi.

Trước khi anh đi, cô còn đem hà bao mình vụиɠ ŧяộʍ lấy đưa cho hắn, bên trong chứa đầy vàng cùng ngân phiếu, "Vàng trên này ấn ký, anh tìm cơ hội cho tan chảy, rồi đem ra ngoài bán, nhìn thấy anh như vậy em đau lòng lắm."

Trang Bạch Yến tự dưng phải ăn bám, có chút không được tự nhiên, anh ôn nhu nhìn Đoạn Thanh Ngâm, lại không kìm được ôm lấy cô.

Trang Bạch Yến nói được làm được, không qua bao lâu, tiểu thái giám vụиɠ ŧяộʍ đến đưa cho Đoạn Thanh Ngâm một tờ giấy nhỏ, bên trong nơi cô ra ngoài gặp mặt.

Xét thấy Đoạn Thanh Ngâm gần đây biểu hiện không tồi, Hoàng hậu thấy với cô muốn cùng nhóm tỷ muội ra ngoài du ngoạn liền gật đầu đồng ý.

Đoạn Thanh Ngâm cao hứng cũng không dám biểu hiện ra bên ngoài, vừa trở lại tẩm cung, cô lập tức chuẩn bị đồ đạc, còn lệnh cho Ngự Thiện phòng làm một vài món ăn ngon gần đây cô ăn, muốn mang đi cho Trang Bạch Yến ăn.

Ở kiếp trước, hai người rõ ràng cũng đã kết hôn sinh con, hiện tại lại giống như một đôi tình nhân yêu cuồng nhiệt, chỉ dám lén lút nói chuyện yêu đương.

Ma ma hầu hạ Đoạn Thanh Ngâm bên người vẻ mặt do dự nhìn cô, Đoạn Thanh Ngâm có thể giấu được Hoàng hậu và Ngũ Hoàng tử, nhưng không thể gạt được người đã chăm sóc Công chúa từ nhỏ.

Nhất là việc mỗi tối ngủ, miệng còn gọi tên người kia, hơn nữa gần nhất còn lén lút đưa thư cho một tiểu thái giám.

Không có vấn đề mới là lạ.

Đoạn Thanh Ngâm dường như cũng biết ma ma đã nhận ra, sợ bà nói lung tung, liền dùng vàng bạc châu báu dụ hoặc, phát hiện người ta không chịu, cô lại đem Trang Bạch Yến khen trên trời dưới đất, ngay từ đầu ma ma còn không tin, nhưng mỗi ngày Đoạn Thanh Ngâm ở bên tai bà lải nhải, nghe nhiều, liền đối người đó có ấn tượng.

"Là ta thích người ta trước, hắn ưu tú như vậy, ta không cướp đến tay, vạn nhất về sau là của người khác làm sao bây giờ?"

"Hắn rất thông minh, vừa gặp không thể quên, đối ta đặc biệt tốt; bên người cũng không có oanh oanh yến yến gì, biết đọc sách, hiểu được rất nhiều thứ, Hoàng huynh so với hắn còn kém, ngươi nếu gặp được khẳng định cũng sẽ thích."

"Hắn là thật tâm với ta, ngay từ đầu không biết ta là công chúa đâu, ai nha, trên đời này không có nhiều nam nhân tốt như vậy, đương nhiên là trừ phụ hoàng. Ta biết ngươi thương ta, trước ngươi chớ nên nói cho mẫu hậu, chờ hắn thi đậu trạng nguyên sẽ đến cầu thân."

Tuy rằng là vậy, nhưng ma ma vẫn khéo léo khuyên cô cẩn thận chút, nên quan sát nhiều hơn, sợ cô sẽ bị lừa gạt. Lần này ra ngoài gặp Trang Bạch Yến, ma ma kiên quyết muốn đi theo cô, bà còn nói bà ở trong cung lăn lộn nhiều năm như vậy, dạng người như như thế nào vừa thấy trong lòng bà cũng biết.

Lúc đầu còn lo lắng tiểu công chúa bị lừa gạt, không nghĩ đến lúc sau gặp Trang Bạch Yến, bà âm thầm đánh giá liền phát hiện, người này sau chỉ sợ sau này tiền đồ không có giới hạn. Lại chú ý tới ánh mắt Trang Bạch Yến nhìn Đoạn Thanh Ngâm, trong lòng bà lại càng kiên định hơn.

Mà sự thật cũng như ma ma dự đoán, năm sau khoa cử, "Tống Tranh" trúng tam nguyên, nhất là bài thi đình thượng viết về biên cương quân đội, trực tiếp được Hoàng thượng cho người truyền ra, trong lúc nhất thời cả Kinh Đô đều biết "Tống trạng nguyên", tuổi trẻ đầy hứa hẹn, tài hoa xuất chúng.

Thế cho nến sau khi Hoàng hậu biết Đoạn Thanh Ngâm lén lút cùng người ta vụиɠ ŧяộʍ kết giao, tuy rằng tức giận nhưng cũng đành mắt nhắm mắt mở.

Nhất là sau này Hoàng thượng gặp Trang Bạch Yến, đối với anh càng thêm coi trọng, thậm chí mỗi lần gặp được vấn đề đau đầu đều để Ngũ Hoàng tử cùng thảo luận với Trang Bạch Yến, muốn nghe ý kiến của anh.

Mà Đoạn Thanh Ngâm cũng không nghĩ đến, xuyên đến cổ đại, Trang Bạch Yến như cá gặp nước, người này trời sinh đầy âm mưu thủ đoạn, trong lịch sử Tống Tranh chăm lo việc nước, yêu nước yêu dân, nhưng những chiến tích truyền lại cho đời sau thậm chí còn làm thay đổi lịch sử.

Đương nhiên Đoạn Thanh Ngâm cũng không từ bỏ sự nghiệp, tuy rằng xã hội phong kiến, nhưng cô lại đề cao đia vị phụ nữ, xây dựng trường học miễn phí cho nữ nhân, truyền thụ cho nữ nhân những kiến thức cơ bản, còn cố gắng đặt giáo dục lên đầu, giúp nhiều những đứa trẻ nghèo có cơ hội thay đổi vận mệnh...

Lúc này đó so với quay phim làm cô càng có cảm giác thành tựu.

Ở đây, hai người lại sinh ra hai đứa nhỏ, một trai một gái, lại là *nhất sinh nhất thế nhất song nhân, có thể bởi vì tấm gương là bọn họ có tác dụng, trong Kinh Đô, nam nhân nạp thêm thϊếp càng ngày càng ít.*Một đời một kiếp một đôi người.

Mà tình yêu của Đoạn Thanh Ngâm cùng Trang Bạch Yến, về sau vẫn luôn được lưu truyền rộng rãi, ai cũng biết, trong lịch sử danh thần Tống Tranh trừ chiến công xuất sắc, học thức cao, còn có một thứ làm cho người ta đáng để truyền tai nhau chính là tình yêu của ông cùng Công chúa An Hòa.

Nhưng những chuyện này đều để sau, Đoạn Thanh Ngâm không ngờ sau này cô và Trang Bạch Yến lại trở nên vĩ đại như vậy, hiện tại cô đang cùng Trang Bạch Yến đi du ngoạn. Trang Bạch Yến hiện đang phục vụ ở biên giới Liễu Châu. Trong lịch sử, Công chúa An Hòa vì cữu cữu của nàng bị mất quyền lực, Hoàng hậu và Ngũ Hoàng tử năm lần bảy lượt rơi vào tình thế khó khăn. Bây giờ cô đã kết hôn với Trang Bạch Yến, để đảo ngược tình thế, Trang Bạch Yến trực tiếp yêu cầu được đưa đến biên giới.

Hai người đến đây, còn chưa hiểu nhiều chuyện, nhưng vì được ở cùng nhau nên không hề sợ hãi chút nào.

Đoạn Thanh Ngâm cũng phát hiện mình đã có thai, tuy mới đầu có chút khó khăn nhưng cô đã thích nghi nhanh chóng, đặc biệt là vì ở đây có rất nhiều thứ tốt, như kim bì thảo giá trị hàng ngàn vàng ở Kinh Đô khó có thể nhìn, nhưng ở đây lại thấy khắp nơi. Đường phố ở đây còn có cả hương liệu châu báu do các thương nhân nước ngoài mang đến, xem đến hoa cả mắt, bọn họ đang chuẩn bị mua nhiều thêm một chút để gửi về Kinh Đô cho Hoàng hậu và những người khác.

*BỘ TRUYỆN XUYÊN THÀNH "BẠN GÁI" NAM PHỤ ĐÃ KẾT THÚC. XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN TẤT CẢ MỌI NGƯỜI ĐÃ ĐỌC TRUYỆN.