Xuyên Thành "Bạn Gái" Nam Phụ

Chương 52: Cảm kích

Không ngoài ý muốn, tên khốn mà Lâm Vân Đường gọi là Trang Bạch Yến.

"Không biết tên khốn kia lên cơn thần kinh gì. Mấy công ty dưới danh nghĩa của tôi hiện tại không thể hoạt động. Một số bộ phim sắp ra mắt lại bị áp chế một cách khó hiểu, còn có mấy diễn viên cuối cùng mới nổi tiếng thì bây giờ lại công khai đi tìm máng khác ..."

"Lão tử sắp bị tức đến chết. Chắc chắn là anh ta cố ý làm vậy, anh ta chính là không vừa mắt lão tử. Cô nghĩ xem tiếp theo chúng ta nên làm gì? Bây giờ chúng ta là châu chấu cùng trên một chiếc thuyền. Cô không thể mặc kệ tôi. Bộ phim tiếp theo rất nhanh sẽ bắt đầu quay phim, tôi không rõ liệu nó còn có thể hoạt động bình thường hay không nếu anh ta vẫn tiếp tục can thiệp.”

Lâm Vân Đường nói xong liền nhìn Đoạn Thanh Ngâm với vẻ mặt tức giận, giống như đang cực kỳ tức giận với hành vi của Trang Bạch Yến.

Nghe xong những lời này, Đoạn Thanh Ngâm không những không sốt ruột mà còn nhìn anh ta với vẻ mặt bình tĩnh, cô không ngốc, tự nhiên nghe được ý tứ khác trong lời nói của Lâm Vân Đường.

Người này rõ ràng là cố ý nói như vậy, trước là *bán thảm một trận, sau lại đem lửa châm lên cô, mục đích là để cô đi đối phó Trang Bạch Yến sao?

*Ra vẻ mình là người đáng thương, là kẻ bị hại.

Haha, anh ta cũng thật biết tính toán đấy.

Chẳng phải ngay từ đầu cô tìm đến anh ta là để anh ta có thể chống lại Trang Bạch Yến khi cô bị ảnh hưởng sao? Ngược lại là anh ta, muốn được hưởng quyền lợi nhưng không muốn trả giá, trên thế giới nào có nhiều bữa trưa miễn phí như vậy.

"Vậy về sau chúng ta lại tiếp tục quay phim. Tôi mệt quá. Anh không biết bạn của anh nghiêm khắc như thế nào đâu. Dường như đoàn làm phim đang làm gì đó, đúng lúc tôi cũng đang muốn nghỉ ngơi một chút, nếu không có thể ăn sẽ không ngon."

Nói xong, cô nhìn người đó với vẻ thông cảm, an ủi, “Đừng sợ, tên Trang Bạch Yến đó chỉ là một con hổ giấy, anh ta chỉ đang khoe khoang thôi, anh ta cũng không phải kẻ ngốc, tại sao lại phải lãng phí thời gian trên người anh. Cũng chỉ là để cho người khác xem thôi. Dù sao thì anh cũng cướp bạn gái của anh ta nên anh ta phải làm như vậy để giữ lại chút thể diện."

“Trang gia phức tạp như vậy, mấy anh em công khai tranh đấu gay gắt, sao anh ta có tâm sức để ý đến chuyện nhỏ nhặt như vậy?”

Lâm Vân Đường đang cầm cốc lên uống nước, sau khi nghe những lời này, mí mắt anh ta giật giật, trong lòng thầm mắng Đoạn Thanh Ngâm là yêu tinh.

Tuy nhiên, đúng lúc trên gương mặt anh ta lại có chút do dự, như thể anh ta cho rằng lời nói của Đoạn Thanh Ngâm cũng có lý.

Đoạn Thanh Ngâm nhìn anh ta chỉ cười không nói gì.

Vẻ mặt Lâm Vân Đường mỉa mai, không thể nói gì khác, nguyên nhân chủ yếu là lúc này anh ta không muốn gặp rắc rối với Đoạn Thanh Ngâm, nhất là khi Trang Bạch Yến đã trở lại, anh ta chính là muốn làm cho tên này cảm thấy tức giận.

Thực ra anh ta làm vậy cũng là để kiểm tra "sức nặng" của Đoạn Thanh Ngâm trong lòng Trang Bạch Yến, tên này đã về được một thời gian, ban đầu cũng không thấy Trang Bạch Yến có động tĩnh gì, anh ta còn cho rằng căn bản tên này không coi trọng Đoạn Thanh Ngâm, ai biết được sau khi Đoạn Thanh Ngâm gặp Trang Bạch Yến ở một cuộc họp báo nào đó, tên khốn này hành động như một kẻ điên, bắt đầu nhắm vào anh ta một cách khó hiểu. Mặc dù không nghiêm trọng như những gì anh ta vừa nói nhưng nó cũng có một số tác động không nhỏ.

Đoạn Thanh Ngâm đổi chủ đề, đề cập ngắn gọn với anh ta về lịch trình của cô trong sáu tháng tới, Lâm Vân Đường nghe xong liền gật đầu, “Tôi đã sắp xếp cho cô hai vị trí phát ngôn thương hiệu, mấy ngày nữa sẽ gửi đến công ty của cô, chính cô nhìn xem, hẳn là nó sẽ phù hợp với cô."

"Nhân tiện, thứ sáu tuần sau có tiệc tối, là của Hàn gia. Đại tiểu thư Hàn gia đã tỉnh, chắc là cô cũng đã nghe nói đến cô ấy, lúc đó cô có thể đi cùng tôi tới đó."

Lúc đầu Đoạn Thanh Ngâm cũng không coi trọng, trong đầu cô đang suy nghĩ về lời nói vừa rồi, nếu là Lâm Vân Đường cho, khẳng định sẽ không phải là nhãn hiệu nhỏ, trong lòng cô có chút hưng phấn.

Cho nên khi nghe được lời đại tiểu thư Hàn gia đã tỉnh lại, cô vẫn chưa kịp phản ứng.

Đại tiểu thư Hàn gia?

Đoạn Thanh Ngâm cũng biết cô ấy.

Khi cô cùng Trang Bạch Yến đến nhà chính dự tiệc sinh nhật của lão phu nhân Trang gia, cô nghe thấy một số cô dì Trang gia nói về người này trong bữa tiệc, bởi vì người này có quan hệ gì đó với nam chính Giang Cẩm Châu nên cô đặc biệt ấn tượng.

Theo những gì mấy người cô dì đó nói, Hàn gia bị Giang gia lừa gạt, từ Hàn tiên sinh đến Hàn lão phu nhân, mọi chuyện xảy ra đều là do Giang gia mà ra, lại nói tiếp, đại tiểu thư Hàn gia chính là vị hôn thê chân chính của Giang Cẩm Châu nhưng bây giờ lại trở thành Dụ Vi, việc này Giang gia làm là không đúng.

Nhưng bây giờ Giang gia đang gặp rắc rối vì sự việc của Dụ Vi, đặc biệt là vợ chồng Giang Chủ tịch, chắc họ ghét Dụ Vi đến tận xương tủy, nếu không có Dụ Vi thì Giang gia đã không trở thành chuyện cười trong giới thượng lưu, con trai của họ cũng sẽ không bị đuổi đến một thành phố nhỏ ở phía Nam.

Đoạn Thanh Ngâm cảm thấy tiếp theo chắc chắn sẽ có cái hay để xem.

Nhưng điều cô không ngờ tới là thay vì nhìn thấy chuyện cười của Dụ Vi, cô lại nhìn thấy chuyện cười của chính mình trước tiên.

Trang Bạch Yến dường như cũng không định bỏ qua cho cô, vừa trở về Đế Đô liền tặng cô một món quà lớn, mấy chương trình giải trí đến còn chưa kịp nóng tay vừa bay đi thì không nói, Hứa tỷ tìm cho cô mấy bộ phim có kinh phí lớn cũng bị bay đi mất, Hứa tỷ tức giận đến mức gọi hơn chục cuộc điện thoại thúc giục cô đến công ty, “Nếu có thể thì cô đi xin lỗi Trang thiếu gia đi.”

"Lúc này cũng đừng sợ mất mặt, dù ai đúng ai sai, nói xin lỗi cũng không mất miếng thịt, cô cũng không phải là người da mặt mỏng, chúng ta cũng không thể như vậy mãi. Trong cái vòng này đều là nâng cao đạp thấp. Nếu có người biết cô bị đại lão nhắm tới, cũng không biết có bao nhiêu yêu ma quỷ quái đến bỏ đá xuống giếng."

"Cô và Trang thiếu gia đã ở bên nhau được một thời gian rồi, đừng nói không có tình cảm, ít nhất hai người cũng quen nhau, không cần phải làm cho quan hệ căng thẳng như vậy, sẽ không có lợi gì cho cô đâu."

Đoạn Thanh Ngâm hiểu Hứa tỷ nói gì, nhất là Hứa tỷ lại không giống Lâm Vân Đường, mục đích cuối cùng của cô ấy là vì cô, ý tứ trong lời nói đều là vì lợi ích của cô.

Nhưng Đoạn Thanh Ngâm lại không muốn cúi đầu, cũng không phải là cô không cúi đầu, chỉ là Trang Bạch Yến không tiếp nhận, cô không hiểu Trang Bạch Yến đang nghĩ gì. Muốn đối phó cô, có rất nhiều biện pháp, nhưng cố tình lúc cứng lúc mềm, hành hạ cô nhưng không đả thương trọng điểm.

Nó giống như buộc cô phải chủ động thừa nhận sai lầm của mình.

Cái tâm tư méo mó gì thế này? Tâm thần phân liệt phải không?

Đoạn Thanh Ngâm không biết nên giải thích thế nào với Hứa tỷ, cuối cùng cô đành phải im lặng.

Hứa tỷ thấy cô như vậy cũng không ép buộc cô nên bảo cô về trước, sau khi Đoạn Thanh Ngâm rời đi, Hứa tỷ nhéo sống mũi, đầu đau như búa bổ, không biết cô ấy đang nghĩ gì đột nhiên khẽ cười một tiếng, hoàn toàn không phải là bộ dáng khẩn trương trước mặt Đoạn Thanh Ngâm.

Cô ấy không những không lo lắng mà thậm chí còn có vẻ thoải mái hơn một chút.

Hành động của Trang Bạch Yến dường như càng làm thỏa mãn sự nghi ngờ của cô.

Với đôi mắt nhìn thấu phong trần, cái gì khác thì khó nói nhưng Trang thiếu gia này rõ ràng đối với nghệ sĩ của cô ấy rất khác, còn về khác ở đâu, cô ấy cảm thấy mình có thể suy nghĩ theo hướng tốt hơn.

Đoạn Thanh Ngâm không biết Hứa tỷ đang nghĩ gì, nếu biết chắc chắn sẽ trừng mắt thật lớn với cô ấy.

Trong mắt cô, cách làm của Trang Bạch Yến từng bước áp sát, hoàn toàn coi cô như một con khỉ nhưng cũng may lúc đầu cô chưa phô ra hết thực lực của mình, nếu anh quên cô cũng không ngại giúp anh nhớ lại.

Đoạn Thanh Ngâm còn đang suy nghĩ làm sao liên lạc được với Trang Bạch Yến, cô đã xóa hết thông tin liên lạc của anh, hiện tại cô muốn liên lạc cũng không liên lạc được.

May mắn thay, vận may của cô không quá tệ, mấy ngày sau Đoạn Thanh Ngâm cùng Lâm Vân Đường đến tham dự bữa tối của Hàn gia, sau đó cô vô tình nhìn thấy người nào đó trong bữa tiệc.

Nói một cách logic, một gia đình hào môn đang suy tàn như Hàn gia lẽ ra không thể mời được Trang gia nhưng không ngờ, ngoài Trang Bạch Yến, nhị ca của anh là Trang Ngạn Khanh cũng đến.

Đoạn Thanh Ngâm không chỉ nghi ngờ trước sự xuất hiện của hai người, mà gần như tất cả những vị khách được mời hôm nay cũng đều rất ngạc nhiên, thậm chí còn thắc mắc liệu Hàn gia có khác biệt hay không.

Bữa tối được tổ chức tại biệt thự Hàn gia, tuy Hàn gia sa sút nhưng phẩm giá của một gia tộc hào môn vẫn còn đó, chưa biết xa hoa đến mức nào nhưng chỉ chi tiết cũng đã bộc lộ được tất cả.

Hàn gia người ít nhưng lần này tới đây cũng có không ít khách, có một số là vì lão phu nhân Hàn gia, một số khác cũng có thể là vì tò mò.

Cũng giống như Đoạn Thanh Ngâm, mặc dù biết đại tiểu thư Hàn gia sẽ khỏi bệnh, sau đó lén lút nhắm vào Dụ Vi, một nhân vật nữ phụ quan trọng trong sách, nhưng cô vẫn tò mò không biết vị đại tiểu thư này trông như thế nào.

Bữa tối được sắp xếp một cách chỉn chu nhưng không thấy đại tiểu thư Hàn gia, chỉ có một người đàn ông trẻ đẹp trai đi đi lại lại giữa các vị khách để chào hỏi họ.

Đây là tiểu thiếu gia của Hàn gia.

Hàn gia tồn tại những năm này đều là nhờ có vị tiểu thiếu gia có thể gọi là non nớt này.

Đoạn Thanh Ngâm ôm cánh tay Lâm Vân Đường, anh ta dẫn cô đi chào hỏi mọi người, Đoạn Thanh Ngâm tò mò tìm kiếm Dụ Vi và Giang Cẩn Châu, cô muốn biết hai người này có ở đây hay không nên không để ý đến Lâm Vân Đường đang dẫn cô đến nơi tiểu thiếu gia Hàn gia đang nói chuyện với Trang Bạch Yến.

Khi cô đến gần hơn và nhìn thấy người nào đó thì đã không kịp để rời đi rồi.

Đoạn Thanh Ngâm nhéo thật mạnh mu bàn tay của Lâm Vân Đường, tên này nhất định là cố ý.

Lâm Vân Đường đau đớn nhẹ "ưm" một cái, giọng nói nhỏ đến mức hầu như không ai có thể nghe thấy nhưng Trang Bạch Yến vẫn nhận thấy sự cứng ngắc trên khuôn mặt anh ta, đôi mắt sắc bén của Trang Bạch Yến chú ý đến bàn tay của Đoạn Thanh Ngâm trước khi cô kịp rút lại. Những đầu ngón tay trắng nõn đặt trên mu bàn tay của người đàn ông kia, trong cử chỉ của cô có một chút thân mật khó nhận thấy.

Im lặng một lúc, ánh mắt Trang Bạch Yến tối sầm lại, anh cụp mắt lắc lắc ly rượu trong tay, động tác không chút để ý, nhưng đôi mắt cụp xuống lại tối sầm, tràn ngập sự lạnh lùng đến thấu xương.

"Ơ, Tam thiếu gia cũng ở đây. Nào, để tôi giới thiệu với cậu. Đây là bạn gái của tôi, Thanh Thanh..."

Khi Lâm Vân Đường nhìn thấy Trang Bạch Yến, anh ta đã chào hỏi Trang Bạch Yến một cách nồng nhiệt như thể là một người bạn cũ lâu ngày chưa gặp.

Vốn Đoạn Thanh Ngâm không muốn để ý tới anh ta nhưng Lâm Vân Đường lại bỏ tay hai người ra trước mặt người đối diện trực tiếp đưa tay ra phía sau ôm lấy eo Đoạn Thanh Ngâm.

Tối nay Đoạn Thanh Ngâm mặc một chiếc váy dài màu vàng kim, hở một bên vai, để lộ bờ vai trắng nõn cùng chiếc cổ thon dài duyên dáng, eo váy hõm, làn da bên trong săn chắc, trắng nõn.

Bởi vì có người ở đó, Đoạn Thanh Ngâm không đành lòng buông tay anh ta ra.

"Thanh Thanh, đây là Hàn gia thiếu gia Tĩnh Trạch. Anh ấy từ nhỏ đã thích đi theo tôi, ngày nào cũng đòi tôi làm anh rể, hahaha..."

"Lâm ca."

Nghe xong, người thanh niên đối diện bất lực gọi anh ta, như thể nhớ ra điều gì đó trên khuôn mặt hoi hiện lên một nụ cười.

Khi nhìn thấy Đoàn Thanh Âm ở bên cạnh Lâm Vân Đường, cậu ta liền lễ phép gật đầu, "Đoạn tiểu thư."

Ánh mắt cậu ta dừng lại một chút trên khuôn mặt thanh tú của Đoạn Thanh Ngâm, cậu ta đương nhiên biết cô là ai, không chỉ biết mà còn từng nhìn thấy cô trước đây, mỗi lần cậu ta tham dự tiệc tối, chỉ cần Trang Bạch Yến đến, cô sẽ sẽ ở đó, hai người gần như không thể tách rời.

Bây giờ lại......

Ánh mắt Tĩnh Trạch nhìn về phía Lâm Vân Đường, tình cờ nhìn thấy anh ta đang nhìn sang, khi ánh mắt hai người chạm nhau, trong mắt cậu ta có chút không đồng tình. Cậu ta không muốn Lâm Vân Đường vì một người phụ nữ mà chọc vị Tam thiếu gia này.

Lâm Vân Đường vẻ mặt lãnh đạm cười, ánh mắt nhìn về phía Trang Bạch Yến bên cạnh, khóe miệng cong lên kiêu ngạo, nhìn người nọ, có chút kɧıêυ ҡɧí©ɧ nói, "Tam thiếu gia, đây là bạn gái của tôi, Thanh Thanh."