Xuyên Thành "Bạn Gái" Nam Phụ

Chương 48: Chỉ điểm

"Cô ngoại tình à?"

Nói xong, mặc kệ vẻ mặt của Đoạn Thanh Ngâm, anh ta dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn cô, trong mắt hiện lên một tia không vui, dừng lại, đột nhiên nói thêm, “Trước khi Tam đệ đi đã cùng bố chúng tôi nói chuyện cả đêm, tôi không biết cụ thể là chuyện gì, chỉ biết nó mua một căn nhà ở Cung Nguyên còn đứng tên cô.”

"Cô... đầu óc cô không tỉnh táo sao?"

Anh ta cau mày nhìn Đoạn Thanh Ngâm, vẻ mặt tuy rằng không thích Trang Bạch Yến, nhưng với tư cách là thành viên Trang gia, dù có bất hòa đến đâu, anh ta cũng sẽ không đem chuyện này ra bàn để người ta cười.

Vinh quang mấy trăm năm của Trang gia không thể vì Trang Bạch Yến mà bị ô nhục, Trang Bạch Yến thích một nữ minh tinh là chuyện bình thường, nhưng không thể thích một minh tinh có vết nhơ, càng không thể vì nữ minh tinh này mà biến thành trò cười.

Đương nhiên anh ta có thể nói, trước đây Trang Bạch Yến cùng Đoạn Thanh Ngâm có quan hệ không bình thường, nhưng hiện tại như thế nào, khó mà nói được, tam đệ của anh ta tâm tư thâm trầm, thông minh hơn người, nhưng nó lại là một kẻ cực kỳ tự phụ, luôn nghĩ mọi thứ đều nằm trong lòng bàn tay, nhưng nó lại không nghĩ rằng đôi khi cũng sẽ ngoài ý muốn, chẳng hạn như việc nó yêu quân cờ của mình, hay người phụ nữ nó thích có chút ngốc.

Lão Tam muốn làm điều ngược lại, thay đổi cách làm bình thường, đồng thời gióng trống khua chiêng đưa Đoạn Thanh Ngâm lên sân khấu, công khai cho mọi người biết về mối quan hệ của bọn họ, cố ý khiến mọi người biết rằng mối quan hệ của họ không bình thường và Trang Bạch Yến đã làm được, bà nội nghi ngờ, Trang Phu nhân và những người khác trở nên cảnh giác, ngay cả bố của bọn họ cũng thay đổi suy nghĩ về lão Tam, sau đó âm thầm điều tra phát hiện ra mối quan hệ của Trang Bạch Yến với một nữ minh tinh khác...

Động thái này thực sự là ngoài ý muốn, dù sao trong vòng này cũng có nhiều người cũng làm chuyện tương tự như Trang Bạch Yến, có người kết hôn vì lợi ích của gia tộc, nhưng lại lén lút đem người mình thích *kim ốc tàng kiểu, điều này vừa bảo vệ cái gọi là tình Yêu vừa bảo vệ cho bản thân được an toàn.*Đây là một câu ngạn ngữ nổi tiếng, được biết đến như một lời định ước của phu quân đối với nguyên phối thê tử, là một trong những câu ngạn ngữ cổ điển nổi tiếng nhất trong văn hóa Trung Quốc.

Nhìn theo cách này, sẽ chỉ khiến họ nghĩ rằng Trang Bạch Yến đã lợi dụng Đoạn Thanh Ngâm như một quân cờ để bảo vệ người mình thích, dù sao toàn bộ Trang gia không phải kiêng kỵ mình Trang Bạch Yến, không chỉ khiến người khác cảm thấy mình thông minh, một khi nhìn thấu được tâm tư nhỏ nhặt của lão Tam, lại khéo léo rơi vào bẫy của anh ta, chỉ sợ người phụ nữ trước mặt này cảm thấy như vậy.

Nhưng ai có thể ngờ rằng lão Tam lại âm mưu tất cả những việc này chỉ để bảo vệ người trước mặt.

Ngay cả anh ta cũng suýt bị lừa, bây giờ nhìn lại, lão Tam đã tự bắn vào chân mình, nhưng dựa trên sự hiểu biết của anh ta về Trang Bạch Yến, cho dù có thích lại một người, cũng sẽ không tiếp tục chịu thiệt vì người đó. Cho nên không biết Đoạn Thanh Ngâm rời khỏi Trang Bạch Yến là may mắn hay xui xẻo. Đoạn Thanh Ngâm không biết nội tâm của Trang Ngạn Khanh, cô chỉ biết người đàn ông này mắng cô có tâm tư không tốt.

Hai anh em này chắc có bệnh, đều nói đầu óc cô hoạt động không tốt, cũng không thông minh cho lắm.

Đoạn Thanh Ngâm nhìn sắc mặt vô cảm của người kia, sắc mặt cô cực kỳ lạnh lùng, ngữ khí không tốt nói, "Nhị thiếu gia, đã lâu không gặp."

Cô dùng tay vỗ vào đôi chân đau nhức của mình, nhẹ giọng nói, “Nhị thiếu gia đến đây là vì Tam thiếu gia sao? Không ngờ mối quan hệ của ngài với Tam thiếu gia khá sâu sắc, Tam thiếu gia mà biết nhất định sẽ rất cảm động."

“Nhưng tôi có nɠɵạı ŧìиɧ hay không cũng không nhọc công anh quan tâm. Tốt nhất anh nên nghĩ nhiều hơn về việc làm thế nào để giúp bố anh giải quyết những lo lắng của bố anh đi. Dù sao thì Tam thiếu gia bận trước bận sau, ngược lại là anh, trông giống như một người rảnh rỗi vậy.”

Lời nói đều ám chỉ rằng anh ta đạo đức giả, đấu tranh cho sự bất công của Trang Bạch Yến? Làm cô buồn cười chết mất, ai mà không biết hai anh em họ bình thường đánh nhau đến anh sống tôi chết, sao bây giờ lại giả vờ thân mật trước mặt cô?

Lời nói của Đoạn Thanh Ngâm hoàn toàn là nhằm mục đích gieo rắc bất hòa, nghe vào thật sự rất khó chịu, nhưng cô vẫn đâm vào vết thương của người khác, quả thực, Trang Ngạn Khanh có chút không vui khi lần đến Châu Âu này của Trang Bạch Yến, mà sự bất mãn này không chỉ đến từ sự kiêng kỵ với Trang Bạch Yến, mà còn từ thái độ của bố bọn họ, ông dường như đang lợi dụng hai anh em họ để kiểm soát.

Dù là cố ý rèn luyện bọn họ hay trải đường cho ai đó, điều này đều khiến anh ta không thể không nghĩ nhiều. Nhất thời Trang Ngạn Khanh không nói nên lời khi bị cô khiển trách như vậy. Anh ta nhìn Đoạn Thanh Ngâm, lông mày nhíu chặt, sau một lúc im lặng mới nói, “Tôi khuyên cô nên chia tay với Nhị thiếu gia Lâm gia đó, cho dù cô có chia tay với lão Tam, Trang gia cũng sẽ không tha thứ cho cô. khi cô đem mặt mũi Trang gia dẫm dưới chân."

"Tôi còn chưa chạm vào cô chỉ là bởi vì lão Tam chưa về, đến lúc đó, Lâm gia cũng sẽ không thể bảo vệ cô."

Dựa vào sự hiểu biết của anh ta về bố mình, ông chắc chắn sẽ để lão Tam tự mình giải quyết, cách duy nhất để Trang Bạch Yến lấy lại thể diện là phải tàn nhẫn, thay vì trở thành một thiếu gia yếu đuối, hèn nhát thì Trang gia cần một người quyết đoán. Về tình về lý Trang Bạch Yến không nên làm mọi người thất vọng.

Đoạn Thanh Ngâm nghe được ý tứ trong lời nói của anh ta, ngẩng đầu nhìn anh ta, trên mặt hiện lên một tia kinh ngạc, muốn xem ý tứ trong lời nói của anh ta là đúng hay sai. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, Đoạn Thanh Ngâm mới nhận ra những lời anh ta nói có lẽ là sự thật. Trang chủ tịch là ai? Cho dù ông ta không thích cô, ông ta cũng sẽ không hạ thấp nhân phẩm, tự mình ra tay. Cho dù là cô nhất định cũng sẽ làm như vậy. Ai gây ra chuyện này thì phải tự giải quyết, nói cách khác không phải Trang gia rộng lượng, phớt lờ mặc kệ chuyện của cô và Trang Bạch Yến, mà là ông ta đợi Trang Bạch Yến quay lại và tự mình làm việc đó .

Về phần Trang Bạch Yến, cho dù anh không coi trọng cô, nhưng diễn đều đã diễn đến bước kia, mọi người đều cho rằng họ là một cặp đôi, vì đại cục anh cũng không thể cứ thế bỏ qua.

Anh là Tam thiếu gia của Trang gia, có rất nhiều đối thủ ngầm như hổ rình mồi, anh có thể đắp nặn một hình tượng một người không tranh không cướp nhưng tuyệt đối không được để lại ấn tượng rằng mình yếu đuối, dễ bắt nạt.

Đoạn Thanh Ngâm lại hận Dụ Vi, nếu không có Dụ Vi, cô đã cùng Trang Bạch Yến chia tay trong hòa bình, chuyện tồi tệ như vậy sẽ không bao giờ xảy ra.

"Cô tự giải quyết cho tốt."

Trang Ngạn Khanh để lại những lời này, xoay người rời đi, trước khi rời đi, anh ta nhìn Đoạn Thanh Ngâm thật sâu. Cũng không nói gì thêm, chỉ để lại cho cô một tấm lưng.

Nhưng tốt nhất là không nên nói gì, Đoạn Thanh Ngâm nghe xong chỉ càng cảm thấy nặng nề hơn. Cô quay đầu nhìn bóng lưng đang rời đi của Trang Ngạn Khanh, Đoạn Thanh Ngâm mím môi, cô không hiểu mục đích anh ta đến để nói với cô những lời này là có gì, nhưng phải nói rằng bị anh ta nói như thế, trong lòng Đoạn Thanh Ngâm lại rối loạn một cục.

Nhưng biết phải làm sao đây, cô nhất thời lưỡng lự, theo ý anh ta, cô cảm thấy mình không thể bỏ qua Lâm Vân Đường được.

Nếu không có Lâm Vân Đường, cô khẳng định Trang Bạch Yến sẽ đắn đo nhưng mối quan hệ của cô với Lâm Vân Đường cũng giống như mối quan hệ trước đây của cô với Trang Bạch Yến, chỉ là tờ giấy hợp đồng, vô cùng mong manh, có thể bị phá vỡ bất cứ lúc nào, nếu Lâm gia gặp rắc rối vì cô, Lâm Vân Đường nhất định sẽ chấm dứt với cô.

Anh ta sẽ không gặp bất lợi gì, bởi vì chuyện tình cảm của đã được công khai, độ nổi tiếng của anh ta cũng theo đó mà tăng lên, chỉ cần tiếp theo tuyên truyền không ngừng không sợ anh ta không nổi tiếng. Đều tại Dụ Vi...Đoạn Thanh Ngâm lúc này lại muốn chửi bới.

Tuy nhiên, bây giờ dù Đoạn Thanh Ngâm có chán nản đến đâu, khi đến lúc gia nhập đoàn phim, cô vẫn dẫn theo trợ lý và đoàn đội của mình, Hứa tỷ cũng ở đó, sợ có chuyện xảy ra nên cố tình rút ngắn thời gian ở cùng nhau.

May mắn thay, không có gì xảy ra và mọi thứ đều đi theo hướng tốt.

Đoạn Thanh Ngâm cho rằng Trang Bạch Yến quá bận rộn, không nghĩ đến những chuyện tầm thường như vậy, nên dần dần lá gan của cô cũng lớn hơn, ai biết cô đã đánh giá sai lòng dạ nhỏ nhen của Trang Bạch Yến? Đêm trước khi tiến vào đoàn phim, đoàn làm phim đã thông báo rằng vai diễn của cô đã được thay đổi.

"Thực xin lỗi, Đoạn tỷ, chuyện này không liên quan đến chúng tôi, người tới có lai lịch không nhỏ, chúng tôi không dám đắc tội người ta, với lại đây cũng chính là ý của Trang thiếu gia."

Thậm chí Đoạn Thanh Ngâm không cần suy nghĩ cũng biết là ai thay thế cô.

Hứa tỷ nhìn cô một cái, quay người đi ra ngoài nói chuyện với nhân viên, Đoạn Thanh Ngâm cúi đầu ngồi trên giường, cô im lặng một lúc, bên tai truyền đến từng đợt âm thanh, cô nghe thấy tên Dụ Vi phát ra từ miệng của nhân viên.

Nhưng trong lòng cô lại cực kỳ bình tĩnh, Trang Bạch Yến có thể quang minh chính đại nâng đỡ Dụ Vi, nói cách khác, dù cô có cố gắng thế nào đi nữa thì cốt truyện cũng không thay đổi được, điều này đúng với cô, Dụ Vi và Trang Bạch Yến.

Nghĩ đến đây, Đoạn Thanh Ngâm có chút ác độc cười trên nỗi đau của người khác, mặc kệ Trang Bạch Yến có chuyện gì xảy ra, anh vẫn là nam phụ, kết cục cũng không tốt hơn cô là bao.

Sau khi Hứa tỷ đàm phán trở về với vẻ mặt mệt mỏi, "Đi thôi."

"Ừm."

Trợ lý thu dọn đồ đạc, ba người rời khách sạn trong đêm, mang theo mấy hộp lớn.

Trước cửa khách sạn đã có một chiếc ô tô đợi sẵn, ngoài xe của bọn họ còn có một chiếc xe bảo mẫu màu đen khác, cửa mở ra, một bóng dáng quen thuộc bước ra.

Mấy người trực tiếp gặp mặt, Đoạn Thanh Ngâm nhìn về phía đối diện Dụ Vi mặc bộ quần áo sáng màu, không hiểu sao Đoạn Thanh Ngâm đột nhiên lại nhớ tới mình của kiếp trước, kiếp trước trước khi bố cô phá sản, cô cũng rất xinh đẹp. Bất kể cô ở đâu, cô luôn được mọi người vây quanh, nhưng sau khi nhà cô phá sản, tất cả chị em mang tiếng bạn thân của cô đều biến mất, thậm chí có mấy người còn đạo đức giả tiếp tế cho cô hàng chục nghìn nhân dân tệ, miệng lưỡi giả tạo.Khi đó trong lòng cô thật sự rất hận, hận những người đó vô tâm, bất công, bình thường cô rất tốt với bọn họ, hầu như luôn đáp ứng mọi yêu cầu của bọn họ, không ngờ sau khi cô rơi vào tuyệt vọng, họ lại chế nhạo cô, đến một chút tôn nghiêm của cô bọn họ cũng không bỏ qua.

Đoạn Thanh Ngâm nhìn mọi người, cảm thấy lúc này cô thật sự rất giống cô lúc đó, nhưng bây giờ Đoạn Thanh Ngâm bình tĩnh hơn rất nhiều, trước đây là do cô không hiểu, cô luôn cảm thấy mình phải là trung tâm của mọi người, phải được người khác cưng chiều mới phải. Nhưng hiện tại, cô đã sớm hiểu rõ, cô không phải độc nhất vô nhị cô chỉ là một nhân vật phụ bình thường, chỉ là một khán giả, hào quang thuộc về người khác, cô là nhân vật có cũng được không có cũng chẳng sao trong thế giới này.

Đôi khi không khó để chấp nhận mặt bình thường của chính mình, giống như Đoạn Thanh Ngâm bây giờ, trong lòng cô cực kỳ bình tĩnh, thậm chí cô còn cảm thấy lời nói của Trang Ngạn Khanh không hoàn toàn đúng, Trang Bạch Yến là một người bận rộn, nếu thực sự muốn thu thập cô, lẽ ra phải làm từ lâu rồi cũng không im lặng nhiều ngày như vậy.

Nếu Trang Ngạn Khanh muốn lấy cô khai đao, có lẽ anh ta đã quyết định sai lầm, cô không muốn liên quan gì đến Trang Bạch Yến chứ đừng nói đến anh ta.

Đoạn Thanh Ngâm không nói gì, Dụ Vi cũng không nói gì, hai người nhìn nhau rồi lướt qua nhau. Mỗi người đi theo một hướng khác nhau.

Đoạn Thanh Ngâm không những không cắt đứt quan hệ với Lâm Vân Đường mà còn tăng cường hợp tác, cô không muốn từ bỏ bộ phim Long Tâm.

Đoạn Thanh Ngâm và Hứa tỷ vội vã trở lại Đế Đô trong đêm, ngay khi trở lại, họ đã liên lạc với Lâm Vân Đường, sau khi nghe câu chuyện của cô, anh ta cau mày và nói, "Có thể tôi không giúp cô giành được bộ phim ≤Long Tâm≥, chủ yếu là vì lúc đó tôi không mấy lạc quan về bộ phim này và cũng không đầu tư nhiều vào nó. Mặc dù chủ đề mới lạ nhưng nói như thế nào đây, đạo diễn có chút vấn đề đi, tuy rằng lý lịch thâm sâu, khi còn trẻ họ quay không ít phim hay nhưng giờ họ đã lớn tuổi, sau khi lập gia đình, tính lười biếng bộc lộ, nhất là có tiếng có tiền, bọn họ đối với công việc liền thiếu nhiệt huyết cùng suy nghĩ khéo léo. Cô có hiểu suy nghĩ khéo léo không? Đó là thái độ phấn đấu, cô thấy đấy, bây giờ mỗi năm trong vòng tròn ngày càng có nhiều đạo diễn mới làm ra những bộ phim hay, trong khi những đạo diễn kỳ cựu đó thích khoe khoang về phim của họ trước khi chúng ra mắt, nhưng cuối cùng họ lại không tạo ra bất kỳ làn sóng nào.”

“Nói một cách dễ hiểu thì ≤Long Tâm≥, là một loại thử nghiệm mới, nhưng tôi không nghĩ đạo diễn Trần sẽ thoát ra khỏi vùng an toàn của mình. Nó có thể mang lại trải nghiệm khác cho khán giả, nhưng thực tế sẽ không thay đổi nhiều, đó chỉ là một cách khác để kiếm tiền, nên đối với bộ phim này, tốt nhất là phong cách của đạo diễn Trần ổn định, sau đó sẽ tạo nên một làn sóng cuồng nhiệt trong nước, nhưng nếu muốn dựa vào điều này muốn bứt phá ra khỏi ngành và thâm nhập thị trường quốc tế thì có lẽ sẽ khó khăn.”

Đoạn Thanh Ngâm kinh ngạc nhìn Lâm Vân Đường, phát hiện tuy rằng lời nói của anh ta có chút ác độc, sắc bén, nhưng phải nói anh ta nói rất có đạo lý. Cô không biết trong nguyên tác ≤Long Tâm≥ tồn tại như thế nào, tuy nhiên, khi đọc lời thoại trong khoảng thời gian này, cô có cảm giác rõ ràng rằng bộ phim này có lẽ sẽ chỉ được đón nhận nồng nhiệt ở Trung Quốc.

Lâm Vân Đường nhìn thấy vẻ mặt của cô, mỉm cười, nói với vẻ mặt rõ ràng, "Bản thân tôi là một nhà đầu tư và tôi có thể thấy rõ hơn bất kỳ người nào khác. Những lão gia hoả này trong lòng đều biết điều đó, nhưng họ chỉ không nói ra thôi."

Quả thực ≤Long Tâm≥ rất hay nhưng không phải là hay nhất. Phim hay trong nước chủ yếu là phim văn học nghệ thuật, nhưng phim văn học nghệ thuật thì ít. Thực ra điều này hơi buồn nên càng ngày trong ngành càng nhiều thực dụng."

“Cá nhân tôi khuyên cô, nếu muốn tiến xa hơn với vai trò diễn viên thì hãy tiến cao hơn, quay những tác phẩm nóng nảy hơn chút. Diễn viên chủ yếu dựa vào tuổi trẻ, đặc biệt là nữ nghệ sĩ nữ. Không cần phải lãng phí thời gian cho việc này. Bởi vì những gì còn lại cuối cùng vẫn luôn là kinh điển, nếu nhìn vào bốn kiệt tác lớn, cô xem bây giờ, bản cũ là hay nhất, bản làm lại sau này không hay bằng những bản cũ."

“Có ý gì chứ?” Đoạn Thanh Ngâm nhìn anh ta.

"Đừng chỉ chạy theo danh tiếng của đạo diễn và gây ồn ào. Là một diễn viên, cô dựa vào thành tựu tác phẩm chứ không phải vì danh tiếng và tiền bạc, danh tiếng và tiền bạc cô còn thiếu sao? Cô không thiếu. Nếu không thiếu thì hãy dành sức lực của mình vào những việc có ích, hàng trăm năm sau, thậm chí hàng nghìn năm sau, khi tác phẩm của cô được chiếu cho thế hệ tương lai để học hỏi thì đây là cách khen ngợi hay nhất dành cho một diễn viên. Tôi đã xem vở kịch của cô, quả thực rất hay, cô tài năng hơn Dụ Vi kia rất nhiều, kỹ năng diễn xuất rất điêu luyện, mọi thứ cô diễn đều là của chính cô.”

Đoạn Thanh Ngâm nghe được lời này liền sửng sốt, nhìn người kia, nhất thời không kịp phản ứng.

Nhưng chỉ có cô mới biết, sau khi nghe những lời này, trong lòng cô cảm thấy rất bất an, thậm chí còn dấy lên một cảm giác kỳ lạ.

Trước đây, cô chưa bao giờ nghĩ mình muốn trở thành diễn viên như thế nào, cô chỉ nghĩ kiếm nhiều tiền hơn để chi tiêu và có nhiều fan hâm mộ là đủ. Chỉ cần cô nổi tiếng và trở thành ảnh hậu thì sẽ không có ai dám bắt nạt cô. Nhưng hiện tại, theo Lâm Vân Đường, nghề diễn viên dường như mang đến cho cô nhiều điều hơn.

Cô mở to mắt nhìn Lâm Vân Đường, vẻ mặt hơi bối rối.

Lâm Vân Đường nhún nhún vai nói, "Cô nghĩ tôi vì cái gì mà gia nhập giới giải trí? Ngành này tuy hỗn loạn, nhưng không liên quan gì với nghề diễn viên, chỉ là xem kiềm chế như thế nào."

"Nếu chúng ta hợp tác, tôi tự nhiên sẽ thực hiện hợp đồng. Hiện tại tôi có một bộ phim, nhưng vẫn đang trong quá trình chuẩn bị, chỉ sợ đến hè mới khởi quay, nửa năm này cô có thể tiếp tục bộ phim của chính mình."

Nói xong, trên mặt lộ ra nụ cười đắc ý, "Bộ phim này so với ≤Long Tâm≥ vui hơn nhiều. Cô đừng lo lắng, cho dù Trang Bạch Yến có đến tìm tôi, nữ chính cũng sẽ là của cô."

Đoạn Thanh Ngâm hiểu ý của anh ta, cô đối với bộ phim ≤Long Tâm≥ không có chút hy vọng nào, nhưng không thể không nói, Lâm Vân Đường thật sự rất giỏi tẩy não người, hiện tại bị cướp mất vai diễn, cô không hề cảm thấy khó chịu chút nào, ngược lại còn có cảm giác khơi dậy tinh thần chiến đấu.

Cô thậm chí còn có linh cảm rằng những lời cô nghe được ngày hôm nay có thể sẽ thay đổi tương lai của cô, sẽ cho cô và Dụ Vi một kết cục khác, cô lại nghĩ đó là tốt.