Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị 2

Chương 3: Số Máy Quý Khách Vừa Gọi Tạm Thời Không Liên Lạc Được

Hạ Thiên không có nhiều người quen, đặc biệt là những năm gần đây, hắn cơ bản không xuất hiện ở nơi công cộng, trừ những người vợ kia của hắn ra thì trên cơ bản cũng không có người quen nào khác.

Mà bây giờ, hắn vừa vặn gặp được người quen, thật ra cũng không phải ai khác, chính là Ninh Nhụy Nhụy mới tách ra không bao lâu.

Chuyện này cũng rất bình thường, bây giờ bọn hắn vẫn như cũ ở dưới chân núi tuyết, mà nơi này cũng không phải khu du lịch, bình thường căn bản đều không có người, mà Hạ Thiên muốn tìm một người mượn điện thoại, lại tìm được Ninh Nhụy Nhụy đương nhiên cũng không hiếm lạ.

Nhưng bây giờ, Ninh Nhụy Nhụy cũng không chỉ có một mình, nàng đang bị 4 người đàn ông vạm vỡ mặc đồ tây, giày da chặn lại.

“Ninh tiểu thư, Tam thiếu gia nhà chúng ta đâu?” Một người đàn ông trong đó đang nói chuyện, mà trong giọng nói của hắn lại mang đầy ý chất vấn.

“Ta không phải bảo mẫu của Tam thiếu gia nhà các ngươi, hắn ở đâu thì có liên quan gì tới ta?” Trong giọng nói của Ninh Nhụy Nhụy mang theo vài phần lạnh lẽo.

“Ninh tiểu thư, ngươi nói như vậy thì không đúng rồi, chúng ta đã tận mắt thấy ngươi và Tam thiếu gia nhà chúng ta cùng leo lên núi tuyết. Bây giờ, ngươi đã về rồi nhưng Tam thiếu gia của chúng ta thì không thấy đâu, ngươi nói chuyện này không liên quan tới ngươi, vậy sao chúng ta có thể tin được?” Trong giọng nói của người đàn ông vạm vỡ đó rõ ràng có bất mãn.

“Tam thiếu gia của các ngươi là người trưởng thành, hắn muốn đi theo ta thì ta không ngăn cản được, bây giờ hắn không đi theo ta thì ta cũng không thể xen vào!” Ninh Nhụy Nhụy hừ lạnh một tiếng, “Bây giờ, ta phải về khách sạn, xin các ngươi tránh ra!”

“Ninh tiểu thư, nếu như ngươi không nói cho chúng ta biết tung tích của Tam thiếu gia, vậy e rằng chúng ta không thể cho ngươi rời đi!” Nói xong câu này, bốn người đàn ông trực tiếp tản ra, bao vây Ninh Nhụy Nhụy ở giữa.

“Sao vậy? Các ngươi muốn bắt ta à?” Ninh Nhụy Nhụy cười lạnh một tiếng, “Ngươi cho rằng ta sẽ sợ các ngươi hay sao?”

Mặc dù Ninh Nhụy Nhụy là một cô gái, thế nhưng nàng không phải là một cô gái bình thường, trước kia nàng chính là thần thoại thể dục, mấy năm này còn sống sót sau rất nhiều lần khiêu chiến cực hạn, nếu đánh nhau thật thì bốn người này cũng chưa chắc có thể đánh thắng được nàng.

“Ninh tiểu thư, chúng ta chỉ là muốn nhanh chóng tìm được Tam thiếu gia mà thôi.” Người đàn ông đó cũng không có ý lùi bước, rõ ràng, nếu Ninh Nhụy Nhụy không đưa ra được câu trả lời bọn họ mong muốn thì e rằng sẽ không tránh được đánh nhau một trận.

Ninh Nhụy Nhụy rất tức giận, đang muốn nói cái gì thì lại đột nhiên nghe được một giọng nói quen thuộc: “Tiểu muội chân dài, Tam thiếu gia của bọn hắn chính là cái tên ngu ngốc lúc trước đi với ngươi đó hả?”

Ninh Nhụy Nhụy vừa quay đầu đã thấy Hạ Thiên, lập tức trong lòng cảm thấy càng không xong, tại sao cái tên này lại xuất hiện ở đây?

“Không sai!” Ninh Nhụy Nhụy vẫn cho Hạ Thiên một câu trả lời khẳng định, ai bảo là ân nhân cứu mạng của nàng chứ?

“Ồ, các ngươi đang tìm tên ngốc Hồ Gia Vĩ đúng không?” Hạ Thiên nhìn về phía bốn người đàn ông kia.

“Ngươi nói cái gì?”

“Ngươi đang mắng ai đấy?”

Hai tiếng gầm thét lập tức truyền đến, nhưng sau đó, người đàn ông cầm đầu khoát tay, ra hiệu hai người này trước tiên đừng động, sau đó, hắn nhìn về phía Hạ Thiên, trầm giọng hỏi: “Không sai, chúng ta chính là đang tìm thiếu gia Hồ Gia Vĩ, ngươi biết hắn ở đâu hả?”

“À, biết.” Hạ Thiên thuận miệng nói: “Đúng rồi, các người có điện thoại không?”

“Điện thoại?” Người đàn ông cầm đầu kinh ngạc, hoàn toàn không liên quan đến nhau, sao đề tài lại chuyển thành điện thoại di động.

“Không sai, ta muốn mượn điện thoại gọi một cái, nếu như các người có điện thoại thì ta sẽ nói cho các người biết tên ngu ngốc đó ở đâu?” Hạ Thiên thuận miệng nói.

Vẻ mặt của Ninh Nhụy Nhụy cổ quái, cái tên này biết rõ những người này là người của Hồ Gia Vĩ, còn mở miệng mắng thiếu gia nhà người ta là tên ngốc, bộ não này thực sự có vấn đề?

“Được, nếu ngươi nói ra tung tích của Tam thiếu gia của chúng ta, ta sẽ cho ngươi mượn điện thoại di động.” Người đàn ông cầm đầu ngược lại rất quyết đoán, hắn cũng không hề để ý chi tiết, dù sao đối với bọn hắn thì tìm được Tam thiếu gia mới là quan trọng nhất.

“Được rồi, hắn đang ở trên núi tuyết.” Hạ Thiên thuận miệng nói: “Được rồi, đưa điện thoại di động của ngươi cho ta, ta đang cần gọi điện thoại cho vợ ta gấp.”

Trong lòng Ninh Nhụy Nhụy oán thầm Hạ Thiên, loại người như hắn mà có thể có vợ à?

“Chờ đã, sao ngươi biết Tam thiếu gia của chúng ta còn ở trên núi tuyết?” Sắc mặt của người đàn ông cầm đầu hơi khó coi, “Ngươi từng gặp hắn hả?”

“Nói nhảm, đương nhiên là ta đã gặp hắn.” Hạ Thiên hơi mất kiên nhẫn, “Hắn đã bị chôn ở trong núi tuyết, các ngươi có thể tìm người đi móc hắn ra, nhưng cũng không cần phải vội vã làm gì, dù gì thì hắn cũng đã chết rồi.”

“Cái gì?”

“Ngươi nói bậy bạ gì đó?”

Vẻ mặt của bốn người đều hoàn toàn thay đổi, vẻ mặt Ninh Nhụy Nhụy cũng có chút không dễ nhìn, ban đầu nàng còn muốn phủi sạch quan hệ với chuyện này, nhưng bây giờ xem ra, sợ là có chút khó khăn.

“Ninh tiểu thư, người này vừa nói là thật hả?” Người đàn ông cầm đầu kia thì nhìn về phía Ninh Nhụy Nhụy, lạnh lùng hỏi.

“Leo lên núi tuyết vốn chính là chuyện rất nguy hiểm, vận may của chúng ta không tốt, gặp phải tuyết lở, Hồ Gia Vĩ không thể xuống, về phần hắn còn sống hay không thì ta cũng không dám chắc.” Ninh Nhụy Nhụy hơi chần chờ một chút, sau đó dứt khoát không phủ nhận nữa.

“Nếu đã như vậy, không biết làm sao Ninh tiểu thư nàng có thể xuống được?” Người đàn ông cầm đầu kia lạnh lùng hỏi, hiển nhiên là không tin lời của Ninh Nhụy Nhụy.

“Này, sao các người đều ngu ngốc như vậy hả? Đương nhiên là ta đưa cô ta xuống.” Hạ Thiên hơi không kiên nhẫn được nữa, “Nhanh đưa di động cho ta!”

Hạ Thiên không có tâm tình quản chuyện nơi đây, hắn chỉ muốn nhanh chóng trở về, sau đó đánh Muội muội chân dài của mình một trận, nếu không phải gần đây không tìm thấy những người khác thì hơn phân nửa hắn đã đi rồi.

“Muốn điện thoại?” Người đàn ông cầm đầu cười lạnh một tiếng, “Ta sẽ cho ngươi, nhưng trước hết, các ngươi phải mang ta đi tìm Tam thiếu gia của chúng ta đã, nếu như hắn thật sự ở trên núi tuyết, vậy các người hãy quay lại dưới chân núi tuyết, nếu như hắn bị tuyết lở chôn vùi, vậy các người cũng chôn cùng hắn đi!”

Nói xong lời cuối cùng, người đàn ông này gần như rống giận, vung tay lên: “Lên, trước tiên bắt bọn hắn lại!”

Hai người đàn ông nhào về phía Ninh Nhụy Nhụy, động tác mạnh mẽ, bọn họ đều là vệ sĩ Hồ Gia Vĩ mang tới, thân thủ cũng không tệ, mà người đàn ông cầm đầu kia phối hợp với một tên vệ sĩ khác đánh về phía Hạ Thiên, theo bọn họ nghĩ, giải quyết Hạ Thiên chỉ là một chuyện rất đơn giản.

Ninh Nhụy Nhụy giơ đôi chân dài lên, đá ra một cái, sau đó chính là sững sờ, một cước của nàng lại đá vào khoảng không!

Mà sở dĩ một cước này của nàng thất bại, cũng không phải đối thủ tránh được, mà có người đột nhiên một cước đạp ngã tên vệ sĩ đó!

“Ta ghét nhất là những thằng ngu không giữ chữ tín!” Một giọng nói bất mãn vang lên, sau đó Ninh Nhụy Nhụy lập tức phát hiện toàn bộ tên bốn vệ sĩ đã ngã trên mặt đất, hôn mê bất tỉnh, còn về phần Hạ Thiên thì đang lấy ra một cái điện thoại di động từ trong túi quần của người đàn ông cầm đầu.

Ngược lại, Ninh Nhụy Nhụy rất nhanh đã bình thường trở lại, người này có thể đưa nàng từ trên núi tuyết chạy xuống, nhẹ nhõm đánh ngã 4 tên vệ sĩ chắc cũng coi là bình thường.

Hạ Thiên đã bắt đầu gọi điện thoại, thân là một cái người chồng tốt, hắn luôn nhớ kỹ số điện thoại của mỗi người vợ của mình, mà bây giờ, số điện thoại hắn gọi đầu tiên chính là số của Muội muội chân dài.

“Số máy quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được...” Trong điện thoại di động truyền đến giọng nói này, Hạ Thiên cũng không cảm thấy hiếm lạ, người vợ chân dài này nhất định là sợ bị đánh, cho nên không biết trốn đến chỗ nào không có tín hiệu rồi.

Hạ Thiên lập tức đổi một số điện thoại khác, lần này là gọi cho Thần tiên tỷ tỷ.

“Thật xin lỗi, số máy quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được...” Điện thoại vẫn tiếp tục không thể kết nối được, đây làm cho Hạ Thiên hơi buồn bực.

“Chắc chắn là Muội muội chân dài muốn ăn đòn này, đã lôi kéo Thần tiên tỷ tỷ cùng đi chơi.” Hạ Thiên lẩm bẩm, tình cảm của hai người bọn họ quá tốt, thường xuyên chơi chung, còn thỉnh thoảng ném người chồng là hắn qua một bên, đơn giản chính là quá đáng.

Suy nghĩ một chút, Hạ Thiên lại tiếp tục gọi một số điện thoại khác, lần này là gọi cho Mộc Hàm - cô vợ tóc vàng.

“Hình như gần đây Mộc Hàm tương đối rảnh rỗi...” Hạ Thiên tự lẩm bẩm, mà nàng luôn rất nghe lời hắn, nhất định sẽ tới đón hắn.

Nhưng càng làm cho Hạ Thiên buồn bực là, trong điện thoại di động lại lần nữa truyền đến giọng nói đó: “... Số máy quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được…”

Sao lại như vậy?

Hạ Thiên bắt đầu cảm thấy có chút không tốt lắm, tại sao ngay cả điện thoại của cô vợ tóc vàng cũng không gọi được chứ? Chẳng lẽ lúc này nàng đang làm nhiệm vụ à? Nhưng vấn đề là, bây giờ còn có nhiệm vụ gì cần nàng tự mình đi làm chứ?

Nghĩ tới đây, Hạ Thiên thuận tay gọi điện thoại cho Mị Nhi, nhưng vẫn không thể nào kết nối, thế là Hạ Thiên cũng chỉ có thể tự an ủi mình, hai người bọn họ có thể cùng nhau đi làm nhiệm vụ.

“Hay gọi điện thoại cho Băng Băng, điện thoại của nàng lúc nào cũng có thể kết nối được.” Hạ Thiên bấm số điện thoại của Băng Băng, nhưng rất nhanh, giọng nói cứng ngắc lần nữa truyền đến: “Thật xin lỗi, số máy quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được...”

Lúc này, Hạ Thiên thực sự trợn tròn mắt, ngay cả điện thoại của Băng Băng cũng không kết nối được, tuyệt đối có vấn đề, nhưng bây giờ, hắn cũng không biết xảy ra vấn đề gì, cho nên hắn nhanh chóng tiếp tục gọi điện thoại cho những người khác.

Kiều Tiểu Kiều, Diệp Mộng Oánh, Tôn Hinh Hinh, Liễu Vân Mạn, Liễu Mộng, Sở Dao, Tiểu yêu tinh, Đại yêu tinh, Vân Thanh...

Hạ Thiên liên tục gọi điện thoại cho bọn họ, sắc mặt dần trở nên hơi khó coi, bởi vì tất cả cuộc gọi đều có một kết quả như nhau, cũng không phải là không có người nghe, cũng không phải tắt máy, mà toàn bộ đều là không liên lạc được, chuyện này, chuyện này rốt cuộc là sao vậy?

Hạ Thiên gần như gọi vào số điện thoại của tất cả mấy người vợ một lần, vẫn như cũ không thể kết nối được với số điện thoại của bất kỳ người nào, điều này làm cho trong lòng Hạ Thiên có một chút bất an, mười mấy năm qua, hắn chưa bao giờ gặp phải chuyện như vậy.

Nếu như chỉ có điện thoại của một vài người không gọi được, vậy cũng là chuyện rất bình thường, bởi vì các nàng thường xuyên sẽ đi đến những nơi không có tín hiệu điện thoại di động để chơi đùa, dù sao các nàng cũng là người tu tiên mạnh mẽ.

Nhưng điện thoại của tất cả các nàng đều không gọi được, vậy thì thật sự có vấn đề.

“Còn một số.” Hạ Thiên bấm số điện thoại cuối cùng.

“Tít...” Trong điện thoại di động truyền tới âm thanh lập tức làm cho Hạ Thiên có chút hưng phấn lên, quá tốt rồi, cuối cùng lần này cũng gọi được, không giống như trước trực tiếp không thể liên lạc được.

“Nhanh nghe điện thoại, nhanh nghe điện thoại…” Hạ Thiên hơi lo lắng, điện thoại vang lên khoảng năm tiếng tít, bên kia lại vẫn chưa có ai nghe điện thoại.

“Tít...” Đầu kia của điện thoại vang lên âm thanh thứ sau, cuối cùng bên kia cũng có người bắt máy.

“Chuyện gì?” Giọng nói lạnh lùng, nhưng đối với Hạ Thiên thì sớm đã quen thuộc với giọng nói lạnh nhạt này của nàng.

“Vợ Y Y yêu dấu, ta nhớ ngươi lắm!” Trong giọng nói của Hạ Thiên tràn đầy sự hưng phấn không chịu nổi, cuối cùng cũng gọi điện thoại được cho một người vợ rồi.