Cảnh báo của hệ thống như còi báo cháy, nhưng Vệ Ách lại không hề lay động, xương cổ tay trắng lạnh xoay chuyển, đâm vào bụng dưới, lưỡi đao Hộ Tát màu xanh đen quỷ dị kia trực tiếp xoáy một vòng tròn!
Nhẫn giám sát bạc ở trên người, chủ thần sớm đã khóa cậu lại rồi.
So với cảnh báo của hệ thống, Vệ Ách càng không thể nhẫn nhịn chủ thần—— Mặc kệ nó bây giờ là chủ thần hay là "quỷ vật"—— cái thứ đã cấy vào trong cơ thể cậu. Đao Hộ Tát xoay một vòng trong máu thịt, gần như trong khoảnh khắc đầu lưỡi đao vừa đâm vào, bảng điều khiển đã bật ra, cả cái đều chìm trong ánh đỏ bất tường, nhấp nháy dữ dội.
【Cảnh báo! Cảnh báo! quỷ quái nguy hiểm cao ô nhiễm phục hồi!】
【Cảnh báo! Cảnh báo! quỷ quái nguy hiểm cao ô nhiễm dị hóa!】
Trong tiếng nổ chói tai, vật chất màu xanh đen đang ngọ nguậy trong da thịt ở đan điền đột nhiên bùng nổ, trong da thịt trắng bệch tựa như đâm vào từng sợi tơ đen cực nhỏ, sợi tơ theo hướng trực tiếp của hạ trung bát cảnh cung[1] phóng lên, trong nháy mắt đã quấn quanh gan quấn lấy tỳ, ăn mòn về phía nội tạng của Vệ Ách.
Hơi thở quỷ quái âm hàn sau đó truyền khắp toàn thân.
Vệ Ách hừ một tiếng, tay đang nắm đao lại dùng sức thêm vài phần, máu tươi theo cổ tay cậu chảy thẳng xuống khuỷu tay. Lưỡi đao nhân cơ hội hướng lên trên, ngay cả việc quỷ khí xâm nhập vào nội tạng cũng không màng, nhất định phải xoắn hết mảng quỷ quái màu xanh đen giăng tơ kia ra.
Giây tiếp theo.
Vô vàn mũi kim lạnh lẽo thấu xương lóe lên trực tiếp đâm về phía cổ tay.
Tay nắm đao Hộ Tát không bị khống chế mà buông lỏng, Vệ Ách loạng choạng quỳ xuống đất, máu tươi từ vết thương sâu thấy nội tạng ở bụng dưới trào ra. Nơi sâu trong vết thương, có thể thấy được vật chất như nhựa đường—— 【Cảnh báo, ô nhiễm quỷ quái nguy hiểm cao đã đột phá cấp 3, thân thể người chơi đã xuất hiện dị hóa nhẹ! Xin hỏi có tiêu hao 300 hương hỏa để áp chế không!】
Bảng điều khiển màu đỏ sẫm gần đen của hệ thống nhanh chóng nhấp nháy,
khuỷu tay Vệ Ách chống trên mặt đất, từ yết hầu phát ra tiếng cười khàn khàn mơ hồ.
Mẹ kiếp hệ thống, mẹ kiếp chủ thần!
【——Sức sống của người chơi đang giảm xuống nhanh chóng, xin hỏi có tiêu hao 300 hương hỏa để áp chế không.】 Âm thanh nhắc nhở máy móc lạnh lùng của hệ thống Quỷ thoại lặp lại vang lên, Vệ Ách từ trong cổ họng bật ra một chữ "Có" nửa cười nửa chế giễu, giây tiếp theo, một luồng sức mạnh tương tự và lại hoàn toàn khác với sự xâm nhiễm của chủ thần tràn vào đan điền.
Cơn đau kịch liệt đột nhiên ập đến.
Lần áp chế thứ hai rõ ràng khó khăn hơn lần áp chế đầu tiên rất nhiều, ngay cả Vệ Ách, một người dày dạn kinh nghiệm đã vùng vẫy ba năm trong không gian vô hạn, cũng suýt chút nữa không đè nén được tiếng kêu đau trong cổ họng.
Xoạc——
Vệ Ách xé xuống một vạt áo, cắn chặt trong miệng.
Ở bụng dưới trắng bệch mơ hồ lóe lên sự phập phồng co giật quỷ dị. Mái tóc dài rậm rạp như tơ bạc trút xuống trong bóng tối, cơ thể trở thành chiến trường giao tranh của hai trò chơi khủng bố. Toàn thân cơ bắp của Vệ Ách căng cứng, rỉ ra mồ hôi li ti, cậu cắn vải, cười thầm trong bóng tối.
【——Hoàn thành áp chế sự ăn mòn của quỷ quái nguy hiểm cao, thời gian duy trì 12 tiếng.】
Hai luồng sức mạnh giao nhau đột nhiên biến mất, cơ thể Vệ Ách mạnh mẽ thả lỏng, cậu thở hổn hển, nửa nằm trên gạch đỏ vuông cũ trải trên tầng bốn thổ lâu.
Bàn tay thấm đầy mồ hôi tìm kiếm xung quanh trên mặt đất, ấn vào cán đao Hộ Tát rơi ở một bên.
Rẹt, đao Hộ Tát kéo trên mặt đất, phát ra một tiếng cọ xát dài. Vệ Ách xoay chuyển lưỡi đao, từng chút một dùng đao chống đỡ thân thể mình. Ánh lửa mà lưỡi đao cào xước lên lấp lánh trong bóng tối mờ, một chút đốm lửa đỏ sẫm bắn tung tóe trong không trung, lóe lên, chiếu vào mặt "sàng mẫu" ở giữa phòng.
Tượng sàng mẫu "bước ra" từ trong tường cách xa tường hơn so với lúc người chơi rời khỏi lầu vào buổi sáng.
Tượng đất nửa người trong căn phòng ánh sáng lờ mờ, một tay cầm lá chuối, tay còn lại bưng bát dầu thơm, mặt tượng đất mang theo ý cười quỷ dị đang hướng thẳng về phía Vệ Ách.
Ý cười quỷ dị trên mặt vừa lóe lên đã được đốm lửa làm sáng.
"Buồn cười lắm, đúng không?" Vệ Ách gác dao ngang lên đầu gối, lạnh lùng đối diện với tượng dị.
"Bị trói buộc với một hệ thống khác, chỉ vì để cố giành giật cơ hội sống với hệ thống trước đó, buồn cười lắm……đúng không?"
Ý cười quỷ dị trên mặt tượng đất càng thêm tối tăm kỳ dị.
Thanh niên tóc bạc từ từ đứng dậy, cậu chậm rãi xoay xoay cổ tay.
Giây tiếp theo—— Một tiếng nổ lớn "rầm" truyền từ tầng bốn xuống tầng một!
——————
Khi tiếng nổ lớn "rầm" truyền từ trên lầu xuống, tất cả mọi người ở dưới lầu đều bị dọa cho một phen giật mình. Giải Nguyên Chân đang kiểm tra lại phòng ốc ở dưới lầu ba bước thành hai bước, trực tiếp vọt lên tầng bốn.
Góc nhìn của Vệ Ách phòng livestream từ lúc cậu lên lầu cởϊ qυầи áo đã chuyển ra ngoài. Khán giả phòng livestream gần như là khi tiếng nổ lớn "rầm" vừa truyền ra, mới theo Giải Nguyên Chân vừa chuyển ở đầu cầu thang, đột nhiên nhìn thấy bộ dạng tầng bốn nhà thổ lâu——
Tượng điêu khắc "sàng mẫu" thân thể bằng đất vỡ tan tành nằm trên mặt đất, tay cầm lá chuối hoa sen, một nửa vỡ bay đến phía đông căn phòng, một nửa vỡ bay đến bốn phía của căn phòng. Cả căn phòng giống như bị gió lớn quét qua, cạy phá đến bảy tám lần rồi.
"Vệ……Vệ Ách?"
"Ờ," thanh niên tóc bạc đứng trong đống bùn vỡ vụn, trong miệng cắn một đầu vải, đang lơ đãng băng bó cổ tay của mình, "Trượt tay, tiện tay đập chút đồ."
Phòng livestream: "…………"
【Đệt mợ đây gọi là đập hỏng chút đồ?! Người chơi bảng B phòng livestream bên cạnh dùng mười tám loại võ nghệ cũng không cạy được một lớp đất của thứ quỷ quái này. Đến miệng hắn liền thành "trượt tay", "đập chút đồ"?】
【Tôi ra ngoài gϊếŧ một con gà, đại lão xin hỏi, có phải là ngữ khí này không?????】
【Cái gì mà ra ngoài gϊếŧ con gà, rõ ràng là trên đường trở về tiện tay làm】
【Không không không không, không có ai bàn luận nghiêm túc một chút, rốt cuộc hắn đập kiểu gì không? Xem ra chỉ có cổ tay bị thương chút, không đánh đổi nào khác?】
Màn hình phòng livestream toàn những lời bắt bẻ than thở.
Giải Nguyên Chân, đạo sĩ trẻ kiến thức rộng rãi của phủ Thiên Sư đứng ở đầu cầu thang, phá lệ kinh ngạc đến mức trố mắt há mồm: "Cậu, cậu sao đột nhiên đập……không đúng, cậu đập kiểu gì, không phải, tay cậu……"
Vệ Ách cắn một đầu dải vải, kéo một cái, dải vải vụn ở cổ tay thắt một nút chắc chắn.
Lắc lắc.
"Không gãy."
Sau đó thì không có gì nữa, sự giải thích này coi như xong.
Giải Nguyên Chân vẻ mặt mờ mịt nhìn mặt đất, những người chơi khác từ dưới lầu chạy lên vẻ mặt mờ mịt nhìn Giải Nguyên Chân. Vệ Ách trên cổ tay quấn băng gạc, tự mình giẫm lên cầu thang đi xuống. Lúc cậu đi qua, những người chơi khác mang theo sự kính sợ khó hiểu, đồng loạt nghiêng người nhường đường.
Có khí thế giống như nhường đường cho sát thần.
"……Cược 10 điểm hương hỏa," cậu thanh niên không chính thống Dương Thanh đứng ở bên dưới cầu thang, khi thanh niên tóc bạc lạnh mặt đi qua, nửa người đều dán vào tường, đầu quay theo giống như hoa hướng dương. Mãi đến khi thanh niên tóc bạc đi xuống tầng dưới, mới như mộng du, "Vị này tuyệt đối là đại lão."
Người chơi dán vào người Dương Thanh như bánh rán chiên dùng ánh mắt nhìn kẻ ngốc nhìn hắn.
"Vô nghĩa, ai mà không nhìn ra, còn phải cược sao?"
Vệ Ách vừa không nhìn đã gây ra động tĩnh lớn giẫm lên cầu thang gỗ đi xuống.
Giải Nguyên Chân nhìn vào khắp nơi bùn đất vỡ vụn lo lắng một hai giây, cũng chỉ có thể thu dọn tượng đất đến một chỗ, để những người chơi khác đừng có chạm vào lung tung.
Lúc này, bên ngoài cửa tầng một, cô gái câm vốn sáng sớm đưa đồ cho người chơi lặng lẽ đứng bên ngoài ngưỡng cửa.
Xem ra, là tộc trưởng thổ lâu phái người đến thúc giục rồi.
Mọi người không còn thời gian kinh ngạc về việc Vệ Ách đã đập tượng bùn trong phòng như thế nào, vội vàng thu xếp đồ đạc, liền xuống lầu đi theo cô gái câm. Không ngờ, cô gái câm dẫn theo cả nhóm xuyên qua quảng trường đá dựng linh đường, một đường dẫn mọi người đến từ đường ở trục giữa chính diện của thổ lâu.
Những bài vị âm u đập vào mặt, người chơi lập tức nổi hết da gà.
Chỉ cho rằng NPC trong lâu tối nay sẽ ăn thịt cả nhóm người chơi.
May mắn là sau khi do dự theo cô gái câm vào từ đường rồi, cô gái câm dẫn cả nhóm người quẹo sang cột trụ bên cạnh từ đường, một chiếc thang gỗ đỏ rộng rãi hơn rất nhiều xuất hiện trước mắt mọi người. Leo lên thang, trước mắt liền bừng sáng.
Nến sáng rõ được thắp trên giá đèn, trong gian chính nhà gỗ cũ bốn góc còn thắp mấy chiếc đèn l*иg.
Một mùi thơm kỳ dị nồng đậm xộc vào mũi.
Vệ Ách trong nháy mắt mơ hồ có một cảm giác buồn nôn muốn ói.
Vệ Ách đảo mắt nhìn xung quanh, trừ Giải Nguyên Chân nhíu mày ra, những người còn lại đều vô thức vươn cổ dài ra, hít hà mùi thơm này.
Nhìn theo nơi hương thơm truyền đến, ở giữa yến tiệc đầy ắp thịt cá gà vịt, bày một chiếc vò sứ xanh hoa cổ quái.
Vò sứ xanh hoa lớn đặt trên một lò lửa, trên miệng úp ngược một chiếc bình gốm có lỗ, bên dưới từ từ nổi lên ngọn lửa nhỏ, mùi thịt thơm ngậy từ bên trong bốc lên ùng ục.
【Phát hiện vật phẩm then chốt tuyến chính——】
【“Cống vật” của chủ nhà】
【Miêu tả: Một đường gió bụi, các vị khách quý từ Dự Châu tới đòi nợ, bây giờ các vị đã nhìn thấy mục tiêu của chuyến đi này. Cái trong vò sứ kia chính là “cống vật” mà chi nhánh thổ lâu Hồ thị hứa hẹn sẽ dâng lên cho tộc chính. Nhưng dường như tộc trưởng thổ lâu không có ý định dễ dàng trao nó cho các vị?】
Sau khi ngồi xuống, tiếng sôi ùng ục trong vò sứ càng thêm rõ ràng.
Cậu thanh niên không chính thống Dương Thanh nuốt một ngụm nước bọt, lẩm bẩm: "Thơm quá."
Những người khác cũng theo bản năng nuốt nuốt nước bọt.
Khác với những người khác, càng gần cái vò sứ xanh hoa lớn kia, cảm giác buồn nôn của Vệ Ách lại càng thêm mãnh liệt. Bàn tay quấn băng gạc của cậu vô thức giật giật một cái, đột ngột dâng lên một loại bạo ngược không thể nói ra. Từ từ hít sâu một hơi, Vệ Ách đè xuống xúc động muốn ra tay.
Tộc trưởng thổ lâu lại dường như không phát hiện sự chú ý của mọi người đều đang ở trên cái vò quái dị.
"Ôi chao, vốn những vị khách quý từ nhà chính các vị đến đây, nên bày một bàn tiệc lớn 99 món trên sân đá, mới có thể biểu lộ tấm lòng, nhưng Mân Nam nghèo nàn, điều kiện đơn sơ. Các vị khách quý, xin hãy lượng thứ," hắn nghiêng người về phía trước, một tay vén tay áo, một tay vươn ra phía trước, thân mật như đang nói chuyện nhà, "Các vị đều là người tài kiệt xuất có dung mạo phi phàm, không biết đã có hôn phối chưa?"
Tộc trưởng thổ lâu nói là "các vị", nhưng ánh mắt lại đang nhìn Vệ Ách.
Phòng livestream đã từng xem qua cốt truyện "Thần lang đón dâu": "……"
Nói một câu công bằng, cảnh này đặc biệt quen thuộc.
Tộc trưởng thổ lâu, ngươi ở bên ngoài chi nhánh mà vẫn còn tơ tưởng hả!!!!
[1] Hạ Trung Bát Cảnh Cung là vùng huyệt đạo ở bụng dưới