Trên khán đài, không chỉ có sinh viên của trường mà còn có rất nhiều khán giả từ bên ngoài đến. Ai nấy đều cầm điện thoại, liên tục chụp ảnh, quay phim.
Tiết mục của An Nhu có sự tham gia của rất đông người, với ý tưởng thể hiện vẻ đẹp của văn hóa truyền thống. Mọi người đã cùng nhau luyện tập rất nhiều lần, vị trí và đường di chuyển trên sân khấu đã trở nên nhuần nhuyễn.
Sau khi đội trống biểu diễn xong, giữa sân khấu trống trải, tiếng trống đột ngột dồn dập, âm nhạc vang lên. An Nhu là người xuất hiện đầu tiên, tay cầm chiếc quạt lụa dài màu thủy mặc khép kín, sải bước đầy khí thế tiến vào sân khấu.
Theo hướng dẫn của giáo viên, An Nhu chỉ còn cách điểm cố định ba bước. Ở bước cuối cùng, cậu đẩy chân sau lên, nhảy lấy đà, hai tay mở rộng, mượn lực từ cơ eo, thực hiện một tư thế "Đảo thích tử kim quan" gần như hoàn hảo.
Vạt váy trắng xòe rộng như cánh bướm, rồi lại nhanh chóng thu lại khi cậu xoay người trên không. Chiếc quạt xòe ra, lụa dài bay bổng, nan quạt phủ xuống che đi đôi mắt, tạo nên một khung cảnh đẹp như tranh vẽ.
Dưới khán đài, tiếng hò reo vang dội. Ống kính máy quay hướng về phía cậu thiếu niên, máy bay không người lái hạ thấp độ cao.
Tiếng trống lại nổi lên, các cô gái xinh đẹp cầm quạt uyển chuyển bước vào sân khấu, dáng vẻ dịu dàng, thanh thoát. An Nhu hòa mình vào đội hình, bắt đầu phần biểu diễn của mình.
Âm nhạc du dương vang lên, tựa như sau những trận chiến khốc liệt, người ta tìm thấy một chốn bình yên, tươi đẹp với sông nước trong xanh, chim chóc bay lượn.
An Nhu không hề gặp khó khăn khi thể hiện những động tác uyển chuyển. Sau một thời gian được giáo viên "uốn nắn", tay chân vốn có phần cứng nhắc của cậu đã trở nên linh hoạt hơn, các động tác mượt mà, uyển chuyển như mây bay nước chảy.
Trên khán đài, nhiều khán giả giơ điện thoại lên quay phim, ánh mắt đầy ngưỡng mộ. Chỉ trong chốc lát, những khoảnh khắc đẹp trong màn trình diễn của An Nhu đã được lan truyền rộng rãi trên mạng xã hội, từ bạn bè trong trường đến Weibo.
Nhịp điệu của tiếng trống dần dần chậm lại, các cô gái xinh đẹp mặc Hán phục cúi đầu mỉm cười, dùng quạt che mặt, từ từ lui về phía sau. Trên trán họ lấm tấm mồ hôi, đủ thấy sự căng thẳng, tập trung vừa rồi.
Khi xuống sân khấu, mọi người cùng thở phào nhẹ nhõm. Ánh mắt họ nhìn nhau, tràn ngập niềm vui sướиɠ.
Luyện tập vất vả trong một thời gian dài, để có được ba phút biểu diễn gần như hoàn hảo, được khán giả tán thưởng, những nỗ lực trước đó của họ đã được đền đáp xứng đáng.