Đại sư lừa bịp— thủ hạ của Thủy Tình Tư cũng nhảy xuống xe, hắn là một yêu tu thuộc Quy tộc, hắn gãi gãi đầu, cảm thấy vô cùng nghi hoặc, hắn vậy mà có thể đuổi kịp xe ngựa hồng phấn?
Biến cố trước mắt làm Lạc Minh Thù vốn đang hưng phấn chớp mắt liền mất hứng, lúc này nàng mới nhớ ra ở đây là Phong Sa Độ mà không phải là ở Ngự Linh Tông, nàng đua xe ở Phong Sa Độ, chỉ sợ gây tới ảnh hưởng không nhỏ.
Nhưng lấy kinh nghiệm phong phú của một ác độc nữ phụ, nàng có thể bình tĩnh mà đối mặt với tình huống trước mắt.
Lạc Minh Thù lấy một thuốc từ trong không gian của túi gấm đưa cho Lục Dao Dao, rồi sau đó chính nàng cũng lấy một viên xoa xoa ở trên mặt mình.
"Lạc sư tỷ, đây là thuốc gì vậy?" sau đó Lục Dao Dao nghe được hệ thống nhắc nhở "làm theo nàng", cũng đem thuốc viên ở trên mặt xoa xoa.
"Dịch dung đan, rất quý, trừ khi tu sĩ phi thăng có tu vị cực kỳ cao thâm hoặc là đại yêu thi pháp điều tra, bằng không không ai có thể nhìn thấu lớp dịch dung này." Lạc Minh Thù khi nói chuyện, nàng đã thay đổi một cái bộ dáng khác, tuy khí chất cao quý toàn thân vô pháp biến hóa, nhưng gương mặt minh diễm đoạt người ánh nhìn đã trở thành một gương mặt thanh tú—ở tu tiên giới chính là một nữ tử có bộ dạng bình thường.
Sau khi đã che giấu thân phận, nàng thong dong xuống xe ngựa, tính toán giải quyết việc này, Hoán Hồn Linh vẫn còn phát ra âm thanh leng keng, chứng tỏ mục tiêu nhiệm vụ là Ngụy Thanh vẫn còn chưa có đi xa.
Lạc Minh Thù nhớ rõ nhân lúc hỗn loạn chiếc xe ngựa màu đen đã trốn vào một kết giới của tòa nhà trước mặt.
Mà đứng trước mặt nàng bây giờ là một tiểu cô nương xinh đẹp đang tức thiếu điều muốn hộc máu, đứng bên cạnh nàng có lẽ là thủ hạ, hắn đang ra sức dỗ dỗ tiểu cô nương.
—-lúc này, chiếc xe ngựa màu đen trốn ở kết giới đã đi vào một tòa nhà cao tầng, bọn họ cúi đầu nhìn xuống chỗ đang giằng co, hô to may mắn.
"Ta đã nói tiểu công chúa Yêu vực." Bọn họ chỉ nhận diện được Thủy Tình Tư, "may mắn chúng ta đã thoát."
"It nhiều cũng nhờ hai nữ tu điều khiển xe ngựa màu lam kia thay chúng ta ngăn lại tiểu công chúa." Bọn họ cảm khái nói.
Mà ở bên này, Lạc Minh Thù lên tiếng đánh vỡ bầu không khí yên tinh xấu hổ.
"Ta sẽ bồi thường tiền." Lạc Minh Thù lưu loát dứt khoát, nhìn đến Thủy Tình Tư, nàng còn muốn đi theo Hoán Hồn Linh truy tung Ngụy Thanh, "Tiền bồi thường thiệt hại tinh thần hoặc tài sản bị hư hại ta sẽ trả bằng linh thạch—cho nên hiện tại các ngươi có thể đem xe ngựa dịch ra không, ta muốn đi."
Thủy Tình Tư còn chưa gặp qua người nào miệt thị nàng như vậy, nàng trừng mắt nhìn Lạc Minh Thù: "Đây là xe ngựa của ta."
Nàng chỉ vào xe ngựa hồng phấn, Lạc Minh Thù còn đang cho rằng nàng là nói xe ngựa màu lam: "Ta đương nhiên biết là của ngươi, ta đã nói rằng sẽ bồi thường hư hại hại tài sản."
Kỳ thật là nàng căn bản không có đυ.ng trúng đôi phương, hỏng chính là chiếc xe của nàng có được không?
"Chiếc xe ngựa hồng phấn này, chỉ có một chiếc, chính là chế tác riêng cho ta." Thủy Tình Tư nhảy tới trước mặt Lạc Minh Thù, chỉ tay vào nàng nói. "Ngươi người này điêu dân, không đúng, —điêu yêu!"
Lạc Minh Thù không ngốc, nàng lập tức phản ứng lại, kinh ngạc nói: "Hóa ra tối hôm qua người ngu ngốc cùng ta đấu giá là ngươi sao?"
Lạc Minh Thù tiếp tục kéo thù hận, Lục Dao Dao đứng ở phía sau căn bản không có cơ hội nói chuyện, thời điểm nàng nhìn đến Lạc Minh Thù, âm thanh của hệ thống đã vang lên trong đầu nàng: "Rà quét đến đối tượng nhiệm vụ—-Thủy Tình Tư, tiểu công chúa Yêu tộc, ký chủ, yêu cầu ngài đạt được giá trị chán ghét từ trên người đối phương, đổi lấy tích phân."
Lục Dao Dao còn chưa nghĩ đến nên ra tay như thế nào, Lạc Minh Thù đã đem thù hận của đối phương toàn bộ kéo tới.
"Ngươi....ngươi mắng ta ngu ngốc? Cái này vốn dĩ chính là xe ngựa của ta?!" Thủy Tình Tư chỉ vào cái nơ con bướm lúc này đã sắp bị rơi rụng, nàng cao giọng chỉ trích.
"Xe ngựa này do nhà ngươi làm ra?" Lạc Minh Thù càng thêm nghi hoặc, "Muội muội làm ơn đi, cái này là do ta dùng linh thạch để thuê."
"Ngươi....ngươi...." Thủy Tình Tư còn chưa kịp sắp xếp ngôn ngữ, Lạc Minh Thù đã lập tức đi tới phía trước.
"Tránh đường một chút, ta muốn đi vào trong, có tổn thất làm thương hội nhà ngươi tới tìm ta." Lạc Minh Thù đem tóc dài vén ra sau tai, mặc dù dịch dung thành bộ dạng bình thường, nhưng động tác này rất xứng với khí chất của nàng, xác thật phong tình vạn chủng.
"Ngươi dám đi vào? Đứng lại!" Thủy Tình Tư đột nhiên lấy ra Yêu bài giắt trên eo, nàng nheo mắt lại, uy áp thuộc về vương tộc phóng thích ra ngoài.
Bởi vì Thủy Tình Tư đột nhiên gây khó dễ, mọi người ở cạnh vây xem đột nhiên lùi một bước, nhưng ở bên trong đám đông, không chú ý tới có một người vẫn đứng yên bất động, tư thái thong dong, mũ choàng đen che gần hết mặt lộ ra môi mỏng xinh đẹp hơi nhấp thành một đường thẳng tắp.
"Thương hội đấu giá hợp tác với Phong Sa Độ đúng không?" Thủy Tình Tư quay đầu nhìn về phía thủ vệ Yêu tộc đứng canh ở kết giới, "Ta lấy danh nghĩa của Vương nữ Yêu vực, ra lệnh cho các ngươi, không được cho nàng ta đi vào."
Lạc Minh Thù: "?" Ngươi vẫn ổn chứ?
Thời điểm nàng nghe được tên của Thủy Tình Tư, liền nhớ đến một ít nội dung trong sách, tiểu cô nương ngu ngốc này cũng là một ác độc nữ phụ ở trong sách, bất quá, nàng không hề vì đối phương cũng là ác độc nữ phụ giống nàng mà sinh ra thưởng thức. Lạc Minh Thù nghĩ hai chữ ngu ngốc này xác thật xứng với Thủy Tình Tư.
"Ngươi tưởng nhà đấu giá sẽ nghe theo lời ngươi sao?" Lạc Minh Thù lấy một miếng ngọc bội nho nhỏ từ không gian túi gấm ra, đặt ở trong tay thưởng thức, "Các ngươi dám không để ta đi vào?"
Nàng lấy ra một cái ngọc bội có ánh sáng màu tím lập lòe chói mắt, căn cứ vào số lượng linh thạch mà khách hàng tiêu ở hội đấu giá, nhà đấu giá sẽ chia cấp bậc theo màu sắc cam hồng lục lam tím, để có được ngọc bội màu tím, ít nhất khách hàng đó đã tiêu phí hơn trăm triệu linh thạch ở đấu giá hội, nói bọn họ là cơm áo cha mẹ của nhà đấu giá cũng không có khoa trương.