Tào Khuê lên xe ngựa về vương phủ trước.
Tiểu Kiều bị nam nhân ôm trên đùi, đối diện với mặt hắn, hắn cường thế nâng gáy nàng lên, khiến nàng ngẩng đầu chịu đựng đòi hỏi.
“Ưm, ưm…” Nàng cảm thấy hít thở khó khăn, nước mắt một lần nữa trào ra, đồng thời rơi lên mặt nang nhân.
Tào Khuê cảm thấy trên mặt hơi ngứa, mới buông nàng ra.
Tiều Kiều kịch liệt ho khan, tiếng nức nở không ngừng, khóc đến cực kỳ thương tâm.
Nếu không phải có vài vị đại thần cùng đi trên đường Chu Tước, hắn không muốn náo loạn gây ra tiếng động lớn, nếu không đã sớm làm nàng ngay trên xe ngựa này!
Mặc dù hắn chỉ dùng tay sờ soạng toàn thân của nàng, để nàng ngồi trên đùi hắn, Tiểu Kiều vẫn có thể cảm nhận được đồ vật giữa háng của nam nhân sưng to dữ dội, dươиɠ ѵậŧ cách đũng quần ngẩng đầu lên, chĩa thẳng vào giữa chân nàng.
Tào Khuê bóp eo nàng, khiến hai chân của nàng mở rộng ra, dùng sức ngồi xuống, vậy là, qυყ đầυ cách một tầng vải mỏng nghiền ép cánh môi của nàng, lỗ nhỏ của hắn phun đầy dịch nhầy ướt đẫm vải dệt, cả người nàng bị đẩy đến nỗi vừa ướt lại vừa ngứa…
Tiểu Kiều giống như một con rối không có sinh mệnh, rơi nước mắt, một bên bị người ta đâm huyệt, một bên bị xoa ngực.
Nàng không muốn, nhưng nàng không thể phản khán nổi nam nhân cao lớn này, càng không thể phản kháng được vận mệnh của mình.
Nhớ lại hình ảnh Tào Doanh cười rạng rỡ ban nàng cho Tào Khuê, ngực của nàng giống như bị đào rỗng một lỗ máu, đau đớn muốn chết.
“Hu hu…” Tiểu Kiều cúi người xuống, không chịu nổi hắn điên cuồng bóp ngực.
“Ưỡn thẳng lên!” Nam nhân quát lớn nói.
“Đau, hu hu…” Tiểu Kiều cúi đầu nhìn đôi bàn tay to lớn của nam nhân đang bóp chặt hai bầu ngực của mình, hết kéo rồi thả ngực nàng ra, thịt mềm bị bóp tràn ra từ kẻ hở giữa những ngón tay của hắn, phồng to như một cục bột lên men.
Tào Khuê không nói nhảm với nàng, lập tức cởi đai lưng, một tay kéo hai tay nàng ra sau, một tay dùng đai lưng trói chặt hai tay nàng ở phía sau lưng, vậy là, Tiểu Kiều kêu đau “A” một tiếng, không thể không dựng thẳng hai bầu ngực lên cao, đưa về phía mặt của nam nhân.
“Ngày hôm nay bổn vương nhìn thấy ngươi, mới biết trên đời này còn có một bộ ngực kinh người như vậy.” Nam nhân nâng một bên ngực lên, cúi đầu dùng đầu lưỡi thô ráp liếʍ lên đầṳ ѵú kiều nộn của nàng.
“Hu hu…” Mặc dù đã thoải hơn lúc nãy một chút, nhưng chua xót trong lòng nàng như sóng cuộn biển gầm, sao có thể vui sướиɠ cho nổi!
Cuối cùng cũng đến được vương phủ.
Tào Khuê dùng áo khoác bao bọc mỹ nhân đang trần trụi, trực tiếp đưa nàng đến lầu Thừa Hoan.
Lầu Thừa Hoan chính là nơi hắn nuôi nhốt cơ thϊếp, phòng ngủ chính nơi này chính là chỗ da^ʍ hạnh thị thϊếp.
Tiều Kiều bị quăng ngã vào giường, nhìn nam nhân cởi sạch y phục, xoay người lên giường, đè nàng xuống.
Nam nhân từ phía trên mê muội nhìn nàng, ngạc nhiên cảm thán nói: “Một khuôn mặt thật xinh đẹp, khóc lóc khiến người khác đau lòng.”
Tiểu Kiều không muốn nhìn hắn, nghiêng mặt đi, nằm trên giường nhẹ giọng nức nở.
Chân mày của nam nhân cau lại.
Mấy năm nay, mặc kệ là cơ thϊếp trong phủ hay là quân kỹ ở bên ngoài, có ai không lắc ngực đẩy mông cầu hoan với hắn? Nàng khóc không ngừng cái gì, còn không muốn liếc mắt nhìn hắn, có ý gì đây?
Nam nhân lạnh lùng nói: “Làm sao, ngươi cảm thấy bổn vương không xứng với ngươi?”
Tiểu Kiều nghe được tín hiệu nguy hiểm, nàng thấp giọng nói: “Không dám.” Nhưng vẫn không quay đầu nhìn hắn như cũ, huống chi là chủ động cầu hoan.
“Ha ha.” Tào Khuê đứng dậy, ngồi ở mép giường, ra lệnh cho tỳ nữ nói: “Dâng khuyên vàng đến đây.”
Hắn âm trầm nhìn Tiểu Kiều, cười nói: “Thiên hạ hiện tại chiến loạn không ngừng, quân đội tam quốc đều mang theo quân kỹ, dùng để cung cấp nhu cầu phát tiết của quân sĩ. Những quân kỹ đều là vợ con của tội thần, vốn dĩ cũng là thân kiều thể nhuyễn, da trắng xinh đẹp. Nhưng bình thường không đến một tháng, đã bị thao không thành hình người, hai động mở rộng, khóe miệng rạn nứt, cả người đầy máu. Sau khi chết thì ném vào núi hoang cho mấy con kền kền ăn.”
Nam nhân vừa lòng nhìn thấy sợ hãi trong mắt của Tiểu Kiều, hắn tiếp tục nói: “Ngươi có biết đánh dấu quân kỹ như thế nào không? Đầṳ ѵú của các nàng đều bị đeo khuyên trục xuất, cái khuyên này mỗi khi mất khóa, chỉ có thể cắt bỏ đầṳ ѵú mới có thể bỏ được. Đeo khuyên vàng chính là quân kỹ cao cấp, cung cấp cho tướng sĩ thượng cấp và con cháu quý tộc chơi đùa. Chỉ cần là nữ tử bị đeo khuyên vàng vào đầṳ ѵú, bất kỳ nam nhân quý tộc nào cũng có thể tùy ý da^ʍ nhục, kẻ nào phản kháng sẽ bị xử tử. Nếu là khuyên bạc hoặc khuyên đồng, bất kỳ quân sĩ Đại Ngụy hay bình dân nào cũng có thể dâʍ ɭσạи nàng ta.” Hắn đổi giọng nói tiếp: “Tiểu Kiều sinh ra xinh đẹp như vậy, bổn vương chưa từng nhìn thấy một nữ nhân nào có thể với tới Tiểu Kiều dù chỉ một chút, chỉ có khuyên ngực vân long bằng vàng này mới xứng với nàng.”
Lúc này tỳ nữ cũng đúng lúc dâng lên một chiếc hộp gỗ chạm trổ tinh tế, Tiểu Kiều hoảng sợ bò dậy, thấy hắn mở hộp ra cho nàng nhìn, bên trong có hai chiếc khuyên ngực màu vàng rực lấp lánh, còn to hơn nhẫn mà nàng đeo tận một vòng!
“Không được, không được…” Tiểu Kiều sợ hãi trốn vào phía trong, nước mắt rơi lộp độp.
Tào Khuê tiếp tục cười lạnh nói: “Trong phủ bổn vương có hai nàng quý thϊếp, bởi vì khuyên ngực vân long bằng vàng này mà ngày đêm nịnh nọt yêu sủng, tranh nhau ta chết ngươi sống vì bảo vật này, từ trước đến nay bổn vương cũng không nỡ ban thưởng, cảm thấy các nàng không xứng với nó. Hôm nay vì Tiểu Kiều là người của bổn vương, chiếc khuyên ngực vân long này tượng trưng cho thân phận quý thϊếp của hoàng tộc, còn dám không tạ ơn?”
“Xin ngươi đừng, cái gì ta cũng nghe ngươi hết, van xin ngươi đừng làm vậy…” Từ nhỏ Tiểu Kiều đã yêu quý dung nhan, thân thể của mình, mỗi một tấc trên cơ thể nàng chính là do trời cao tỉ mỉ tạo thành, hắn đeo khuyên cho nàng không phải đang hủy hoại nàng, muốn gϊếŧ nàng sao?
Tào Khuê cũng không phải đang trưng cầu ý kiến của nàng, nam nhân nuôi nhiều cơ thϊếp đến như vậy, biết rõ bước đầu tiên dạy dỗ nữ nhân chính là khiến nàng hoàn toàn sợ hãi và thần phục. Hắn một bên nắm lấy bầu ngực kéo tới, dùng hổ khẩu đẩy đầṳ ѵú lên, chỉ thấy đầṳ ѵú sợ hãi đến cùng cực, chậm rãi cứng lên trong tay hắn, viền vυ' cũng nổi lên da gà nho nhỏ, đỏ thẫm như rỉ máu.
“Không được!” Tiểu Kiều dùng sức đẩy tay nam nhân, muốn đẩy hắn ra, nhưng nàng không thể đẩy được dù chỉ một chút. Trong tiếng thét đâm thủng trời xanh của nàng, một chiếc khuyên vàng vân long nhỏ máu đã xuyên qua núʍ ѵú của nàng, đầṳ ѵú ngay lập tức sưng to gấp hai ba lần, đau đến run rẩy.
“Chiếc khuyên ngực này khi chế tạo đã làm cỡ lớn, nếu đeo lên người nữ tử tầm thường chỉ sợ sẽ rũ xuống, đeo lên người ngươi rồi, kích cỡ thật sự vừa vặn, núʍ ѵú đeo khuyên vểnh lên, thật sự rất xinh đẹp.” Vẻ mặt nam nhân mê muội nhìn ngực nàng, khó nén được vẻ mặt tự hào.
“Đau…” Hai tay Tiểu Kiều nâng bầu ngực kia lên, nhưng không dám đυ.ng vào đầṳ ѵú, thật sự rất đau. Nàng nhắm hai mắt, chân mày cau lại, mồ hôi lạnh ứa ra đầy trán. Đúng lúc này, Tào Khuê vừa nhanh vừa ác vừa chuẩn xác đâm xuyên khuyên ngực vào bên còn lại.
–– “A a a a ––!!!” Tiểu Kiều hét đến lạc giọng, không thể tiếp tục ngồi vững, trực tiếp ngửa mặt ngã xuống giường, giọt lệ từ khóe mắt rơi xuống, vẽ ra hai hàng nước mắt.
Tào Khuê nâng hai bầu ngực to lớn của nàng đến gần, khiến cho nàng không cách nào không nhìn thấy khuyên ngực tỏa ra ánh sáng vàng óng ánh, hắn cười gằn nói: “Bây giờ đã biết thân phận của mình là gì chưa? Hả? Ngươi thật sự xem mình là tiên nữ trên trời, các nam nhân đều quỳ dưới váy thạch lựu của ngươi à? Ha ha ha, đại tranh chi thế, ngươi cũng chỉ là quân kỹ đỉnh cấp, để các nam nhân sau khi công thành bắt người cướp của cưỡиɠ ɠiαи tại chỗ, biết chưa?”
Bầu ngực bị hắn nâng lên như vậy, đầṳ ѵú bị kéo đau đến nỗi nàng không ngừng run rẩy, giống như một con vật nhỏ đáng thương, bị nam nhân bắt vào lòng bàn tay đùa giỡn.
Nàng không thể không nhìn thấy khuyên ngực lấp lánh ánh vàng này, nàng biết nàng đã không thể trở lại quá khứ được nữa rồi, sẽ không thể có được cuộc sống bình phàm yên ả. Bây giờ ở Tào Ngụy, không ngừng trằn trọc trên giường của những nam nhân khác nhau, không khác biệt gì với quân kỹ.
Nàng, là quân kỹ của Ngụy Đế Tào Doanh, ha ha ha, buồn cười đến cỡ nào!
Tào Khuê thấy nàng khóc lóc thì bắt đầu cười, hiển nhiên hắn đã phá hủy hoàn toàn tôn nghiêm của nàng, nam nhân cười gằn ra lệnh cho nàng: “Bây giờ, mở chân ra, bổn vương muốn thao ngươi!”