Tiểu Kiều Xuất Giá

Chương 18: Học cách tự xuất

Những tài tử Kim Lăng chỉ ngắm nhìn Tiểu Kiều từ xa, đã có thể viết được thi từ ca phú hết bài này đến bài khác để ca tụng dung nhan khuynh thế của nàng. Ánh mắt si mê cùng với thi từ của bọn họ thường chỉ khiến Tiểu Kiều cảm thấy khoa trương… Nhưng ngày hôm nay nhìn thấy nam tử kia bên rừng cây dương liễu, sau khi nàng hồi cung lại thường thất thần, nhớ lại mỗi một cái biểu tình rất nhỏ của hắn, nhớ lại dáng người tài hoa cao lớn hơn người của hắn, nhớ lại giọng nói lạnh lẽo như suối trong của hắn…

Nhưng tại sao hắn lại không giống như những người khác, ánh mắt nhìn nàng cũng không chứa nhiệt tình…

Tiểu Kiều tắm xong liền lên giường, ra lệnh tỳ nữ thả rèm giường xuống. Màn che dày dặn che lấp tầm nhìn, vì vậy nàng nhẹ nhàng cởϊ áσ ngủ và yếm ra, để lộ thân thể trần trụi.

Nàng cúi đầu nhìn về phía bộ ngực của mình, dường như còn mênh mông cuồn cuộn hơn cả trước khi xuất giá, theo hô hấp mà phập phồng. Nàng theo bản năng hai tay nâng hai bầu ngực lên, nhẹ nhàng nắn bóp.

Ưm, bầu ngực đã vài ngày không ai hỏi thăm, rất ngứa rất lẳиɠ ɭơ, rất muốn có nhiều người hung hăng dâʍ ɭσạи mình… Nếu hắn nhìn thấy thân thể trần trụi của nàng, có lẽ sẽ nắm chặt ngực nàng không buông…

Tiểu Kiều nhắm mắt lại, khuôn mặt nhỏ ửng đỏ, tưởng tượng hắn đến bên cạnh người mình, tưởng tượng đôi tay của hắn siết chặt ngực nàng, tưởng tượng hắn dùng đôi mắt cực kỳ nóng bỏng nhìn mình…

Đôi tay vô thức tăng thêm sức mạnh, dùng lực đạo lúc trước bị các nam nhân tàn nhẫn nhéo, hổ khẩu nắm đầṳ ѵú của mình kéo lên…

“A––“ Tiểu Kiều theo bản năng ưm một tiếng… Rất hận hắn khi đối xử thô bạo với mình như vậy.

Hạ thể chảy ra một dòng nước, ướt đẫm qυầи ɭóŧ.

Tiểu Kiều dựa lưng vào góc giường, một tay chơi đùa đầṳ ѵú, một tay dò xét đi vào hoa huyệt, ngón tay cong lên moi móc ở bên trong, dâʍ ŧᏂủy̠ liên tiếp chảy ra.

“Ưm, ưm…” Nàng vẫn nhắm mắt như cũ, tưởng tượng hắn dùng ngón tay móc huyệt mình.

Hắn ra lệnh cho nàng: “Mở chân ra.”

Da thịt cả người nàng nổi lên màu hồng nhạt, run rẩy bỏ qυầи ɭóŧ đi, mở ra hai chân.

Hai tay đều tiến vào hạ thể, ngón cái học theo nam nhân chơi đùa hoa châu, nhưng lại cảm thấy ngứa ngáy khó nhịn, không có một chút sung sướиɠ nào. Ngón tay lộn xộn đào móc trong hoa huyệt, vậy mà chỉ đào ra nước…

Hu hu, nàng thật sự không thể thủ da^ʍ, không biết phải làm sao để mình sung sướиɠ. Đồng thời lại cảm thấy kinh ngạc khi bản thân chỉ dựa vào hình ảnh tưởng tượng của hắn, hoặc nói là ý da^ʍ hắn, thân thể đã có thể hưng phấn đến như vậy. Giờ phút này Tiểu Kiều nào còn phong thái của quý nữ gì nữa, giống như một người phụ nữ lẳиɠ ɭơ đói khát, thân thể trần trụi mở chân ra, khao khát nam nhân tới thao.

–– “Chỗ của nô tỳ có một mảnh vải lông dê, chủ tử có thể dùng một chút.” Bên ngoài rèm che, chưởng sự cô cô Như Phương kính cẩn nói.

“A?” Tiểu Kiều hoảng sợ, theo bản năng kéo chăn che lấp nơi riêng tư, mặt đỏ như sắp rỉ máu.

Thâm cung thâm sâu, Như Phương cô cô sao có thể không hiểu sự đói khát của các chủ tử. Lúc trước bà đã hầu hạ Hiền phi của tiên đế, vị này hiền lành, không giống các nữ tử khác ở trên giường không hề kiêng kỵ gì, cũng không được sủng hạnh thường xuyên. Hiền phi chỉ có thể thủ da^ʍ giải sầu vô số đêm, sau khi tiên đế băng hà liền chuyển vào am ni cô, cũng là một người đáng thương.

Rèm che bị cung nữ mở ra từ bên ngoài, chỉ thấy Như Phương cô cô đang cầm một mảnh vải lông dê màu xám trên tay giảng đạo: “Nữ tử hậu cung thường dùng các này để tiêu khiển giải sầu.”

Tiểu Kiều thả rong hai bầu ngực khổng lồ còn để lại vài dấu đỏ do chính mình tạo ra, bị Như Phương cô cô nhìn thấy hết thảy, nàng cũng không che giấu nữa, thấp giọng hỏi: “Cái này… Dùng làm sao?”

Chỉ thấy Như Phương cô cô đi đến một cột giường, dùng vải lông dê hình tứ giác và dây thừng mảnh trói chặt phần giữa của cột giường, vậy là, mảnh lông dê đã bọc kín đoạn cột giường đó.

“Thỉnh chủ tử quỳ xuống vểnh mông, đưa âʍ ɦộ nâng cao lên, cọ xát vào chỗ bọc bằng vải lông dê này. Mảnh vải này được xử lý sao cho thô ráp gai góc, nhưng lại giúp nữ tử tận hứng.” Khuôn mặt của Như Phương cô cô khi nói chuyện không có chút biểu tình nào, Tiểu Kiều đã kinh ngạc đến ngây người, mà còn nghe thấy bà nói thêm: “Tư thế này là kiến thức cơ bản mà chủ tử bắt buộc luyện tập, thỉnh chủ tử tập luyện thêm.”

Tiểu Kiều cực kỳ ngượng ngùng, nhưng lại không thắng nổi âʍ ɦộ đói khát, hoa huyệt bắt đầu vì mảnh vải thô kia mà chảy nước, thân thể không tự chủ được quỳ xuống, hai chân mở rộng ra, vểnh mông lên cao, nâng âʍ ɦộ lên.

Tuy Như Phương cô cô đã gặp qua nhiều lần, nhưng vẫn chấn động vì bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của thiếu nữ gần trong gang tấc, thân thể trắng nõn của Tiểu Kiều như minh châu rực rỡ, giữa hai chân đỏ bừng như thược dược nở rộ, trên môi âʍ ɦộ lấm tấm mật thủy như đế hoa dính nước, thật là một mỹ huyệt cực phẩm khiến nam tử trên thiên hạ này đều điên cuồng.

Sau khi Tiểu Kiều điều chỉnh khoảng cách xong, thuận lợi đặt mông lên cột giường, âʍ ɦộ chậm rãi áp lên vải lông dê…

“A a a ––“ Châm chích quá, ngứa quá! Thật sự là vừa ngồi xuống, trong nháy mắt đã không chịu nổi.

“Mặt trên có lông dê thưa thớt, tất nhiên sẽ ngứa. Nếu muốn hết ngứa, cọ xát âʍ ɦộ lên trên mặt là được.” Như Phương cô cô giải thích nói.

Tiểu Kiều khẽ cắn môi, chần chừ trong chớp mắt. Mảnh vải lông dê này không chỉ ngứa, còn châm chích trên người, môi âʍ ɦộ mới chạm một cái đã đau, huống chi cọ xát lên?

Ưm… Nàng cảm giác hoa tâm của mình vậy mà lại bắt đầu đóng đóng mở mở nhưng không khép lại, thân thể không chịu khống chế mà ngày càng hưng phấn.

Thôi, Tiểu Kiều tàn nhẫn, quỳ xuống vểnh mông không quan tâm mà ép xuống, môi âʍ ɦộ ở bên ngoài cùng với cuống thịt bị đè bẹp, nàng đong đưa mông khiến âʍ ɦộ bị hung hăng cọ xát…

“A a, a a…” Tiểu Kiều phát ra tiếng kêu dâʍ đãиɠ giống như mèo cái. Tuy hạ thể cực kỳ đau, nhưng cũng sướиɠ đến nước chảy róc rách, nàng chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ không dừng được, một bên liên tục hừ nhẹ, một bên nhanh chóng lắc lư mông, mười ngón tay nắm chặt đệm chăn theo bản năng cuộn lại, bộ ngực đầy đặn bị ép thành hai cái bánh lớn.

Như Phương cô cô nhìn hình ảnh nàng thủ da^ʍ, chỉ cảm thấy ướŧ áŧ không ai sánh bằng…

“Ưm ưm, muốn nữa, ưm ưm… A…” Tiểu Kiều lại bắt đầu tưởng tượng, là tay hắn cầm mảnh vải lông dê này dâʍ ɭσạи mình, là hắn ép nàng phải dùng loại tư thế da^ʍ tiện này để hầu hạ…