Hà Dịch Thừa không thể tin được hai mắt của mình! Tiểu Kiều, là Tiểu Kiều thật sao?
Nam nhân bước nhanh đến, cúi người xuống, từ phía trên nhìn xuống vị mỹ nhân đang mê man.
Một khuôn mặt xinh đẹp kinh thế hãi tục, hàng lông mi dày đậm như chiếc quạt lông đen, đôi môi mềm mại giống như cánh hoa đào tháng ba, da thịt trắng nõn như tuyết mùa xuân. Tay hắn run rẩy sờ lên khuôn mặt của nàng, như sợ đánh thức nàng dậy. Đầu ngón tay trượt đến đôi môi của nàng, sau đó hắn cúi người hôn thật sâu.
Thơm quá, đây là mùi hương nữ nhi của Tiểu Kiều…
Đầu lưỡi thô ráp của nam nhân thử cạy mở đôi môi của nàng, dò xét đi vào khoang miệng trơn nhẵn thơm mềm ẩm ướt của mỹ nhân, hấp thu từng mật dịch.
Trong lòng Hà Dịch Thừa đập loạn, sợ rằng sẽ đánh thức nàng, nhưng không thể khống chế được chính mình, thầm nghĩ muốn biến ngàn vạn màn trình diễn trong mơ thành hiện thực.
Tiểu Kiều vẫn mê man như cũ, khoang miệng bị nam nhân quấy nhiễu đến long trời lở đất, đợi đến khi hắn ngẩng đầu, một vệt nước bọt giao hợp giữa hai người đã đọng lên bên khóe môi nàng, không tiếng động dụ dỗ thú tính của nam nhân.
Ánh mắt của hắn rơi xuống bộ ngực cao ngất của thiếu nữ. Nghĩ thầm, hắn hôn nàng đến như vậy, nàng vẫn không tỉnh lại, có lẽ xoa nắn ngực của nàng, nàng cũng sẽ không tỉnh.
Bàn tay của nam nhân đi đến chỗ đầu ti, nhẹ nhàng búng búng núʍ ѵú phấn hồng đầy đặn, đầṳ ѵú của nàng cũng ngoan ngoãn đáp lên đầu ngón tay hắn, tùy ý hắn vuốt ve chơi đùa, màu hồng nhạt cũng dần dần nhiễm đỏ, như thể hồng mai tươi đẹp tô điểm trên bầu ngực.
Hà Dịch Thừa lại không có nửa phần lý trí, cúi đầu há miệng chiếm lấy một bầu ngực, dùng cả khoang miệng cắn nuốt mảnh thịt mềm trên ngực, cả răng lẫn lưỡi hết cắn rồi liếʍ, điên cuồng như thể phát điên. Tay còn lại không chút khách khí nắm lấy bầu ngực bên kia, năm ngón tay siết lại ôm lấy thịt mềm giữa những kẻ ngón tay, lại tiếp tục nắm lấy bầu ngực lung lay…
Chỉ chốc lát sau, một bên ngực đã bị che kín bởi nước miếng cùng dấu răng, bên còn lại thì có dấu ngón tay hằn xuống thật sâu, xanh trắng đỏ tím giao hòa với nhau.
Tiểu Kiều vẫn mê man như cũ, giống như đã quen thuộc với các loại trừng phạt bên trên hai bầu ngực, không thể nào đánh thức nàng.
Hà Dịch Thừa đứng dậy, nhanh gọn cởi bỏ trường bào. Áo choàng ô vân tơ tằm quý giá bị tùy ý vứt xuống đất, giày đăng vân cũng bị vứt bỏ, dáng vẻ háo sắc hoàn toàn không có chút phong độ quý tộc.
“Tiểu Kiều, Tiểu Kiều của ta…” Hai tay nam nhân mở đùi của nàng ra, tầm mắt đặt lên hoa huyệt của thiếu nữ.
“Đẹp quá, thật là đẹp…” Tay hắn nhẹ nhàng đảo quanh vùng đất mượt mà xung quanh âʍ ɦộ của nàng, khắc sâu hình ảnh tầng tầng lớp lớp hoa môi, cùng với âm đế kiều nộn của nàng vào sâu trong lòng. Khi đầu ngón tay đi vào tiểu huyệt của nàng, chạm đến lớp chắn mỏng manh tượng trưng cho sự thuần khiết của thiếu nữ kia… Giống như một đạo ánh sáng đánh thẳng vào người hắn, khiến máu huyết khắp người hắn trở nên bùng cháy.
Hắn có tài đức gì, vậy mà lại là nam nhân phá thân cho Tiểu Kiều! Bao nhiêu anh hùng hào kiệt trong thiên hạ đều phải hâm mộ hắn đến chết, ha ha ha ha!
Hiện tại Hà Dịch Thừa đã không quan tâm đến việc nàng có thể tỉnh lại hay không, hắn gấp hai chân nàng thành chữ M, dươиɠ ѵậŧ căng phình nhắm ngay tiểu huyệt của thiếu nữ, từng chút một đẩy vào… Bên trong vậy mà ẩm ướt không thôi, là bởi vì vừa rồi hắn xoa nắn ngực nàng ư…
Qυყ đầυ bị hoa huyệt ướŧ áŧ cuốn lấy, thế nhưng muốn vào trong lại khá gian nan, hoa huyệt nhỏ hẹp không nuốt nổi dươиɠ ѵậŧ của hắn.
“Tiểu Kiều, ngươi ngoan ngoãn nuốt vào đi.” Nam nhân dịu dàng nói, đột nhiên nâng hai chân nàng lên, hai cẳng chân gác lên bả vai hắn, góc độ này khiến cho hoa tâm của nàng mở ra rộng nhất, dươиɠ ѵậŧ đi vào càng thêm dễ dàng. Hắn kiên nhẫn lựa chọn góc dễ dàng nhất đẩy vào, dâʍ ŧᏂủy̠ trên tiểu huyệt bị ép thành bọt nước trắng tinh, lây dính ở nơi riêng tư của hai người. Dươиɠ ѵậŧ bị thịt mềm từ bốn phương tám hướng siết chặt, hắn gần như sướиɠ đến bắn ra… Không, hắn phải ra ở tận cùng bên trong, hắn phải ra bên trong tử ©υиɠ của Tiểu Kiều, khiến cho nàng mang thai con của hắn!
Tiểu huyệt không ngừng bị cắm sâu vào, đến khi nuốt hết cả cây dươиɠ ѵậŧ, ngay cả trên bụng của nàng cũng mơ hồ hiện lên hình dạng của cây côn ŧᏂịŧ, tơ máu ấm áp đổ xuống nơi riêng tư của hai người.
“A!” Nam nhân thô lỗ thở dốc, đè nén xúc động muốn bắn ra, bắt đầu đẩy hông lay động.
“A…” Tiểu Kiều đột nhiên ưm một tiếng, sự đau đớn khi phá thân khiến nàng chậm rãi tỉnh lại, hiện tại nam nhân lại luật động bên trong hoa huyệt yếu ớt, sao nàng có thể chịu được…
“Tiểu Kiều…” Vẻ mặt của Hà Dịch Thừa luống cuống, ngay cả trong lòng cũng cảm thấy xấu hổ, nếu nàng muốn hắn tránh ra, vậy hắn liền dừng lại thôi.
Tiểu Kiều mở to mắt nhìn nam nhân đang chống trên người mình. Nàng kinh ngạc chớp mắt một cái, khăn che mắt của nàng đâu mất rồi? Và, nam nhân này chính là người đã giày vò nàng mấy ngày nay sao? Nàng đã sợ hãi hắn đến cùng cực, hiện tại tiểu huyệt bị cắm vào vừa đau lại vừa sưng, nhưng nàng không dám kêu đau, chỉ dùng ánh mắt tủi thân mong chờ nhìn về phía hắn, mềm yếu nói: “Có thể nhẹ nhàng một chút không?”
“Được! Được!” Nam nhân trong nháy mắt mừng như điên, cũng nhịn không được đẩy hông hung hăng va chạm, nàng bị đâm đau đến mức hai chân co rút, vẻ mặt cũng vặn vẹo.