Chuyện Xứ Lang Biang 2: Biến Cố Ở Trường Đămri

Chương 47

Không đợi Êmê hỏi lại, Nguyên giải thích luôn:

- Đó là thần chú Khăn quàng cổ. Công dụng của câu thần chú này là bảo vệ cổ họng, không cho bất cứ một vật nhọn nào đâm thủng.

- Vậy là đúng chóc rồi! – K’Tub reo lên hào hứng. – Chắc chắn thầy Haifai muốn chuẩn bị sẵn khả năng phòng vệ cho học trò nếu chẳng may bị Bolobala tấn công.

- Xét về mặt hiệu quả thì cách làm của thầy Hailixiro mang tính chủ động hơn. – Nguyên nói tiếp bằng giọng hiểu biết. – Thầy bố trí cạm bẫy để bắt quả tang Bolobala bằng cách sắp xếp cho tụi anh xuất hiện trước mặt Bolobala, rồi cố tình làm mất tác dụng của áo tàng hình.

Păng Ting “à” lên một tiếng:

- Em hiểu rồi. Có nghĩa thầy Hailixiro hẹn tụi anh vào trường tối nay là để làm mồi nhử?

- Chứ còn gì nữa! – Nguyên gật đầu – Và Bolobala sập bẫy ngay. Vừa vớ được anh là cô nàng ra tay liền.

Nguyên lại đưa tay mò mẫm nơi cổ:

- Nhưng cái trò này cũng thiệt là nguy hiểm. Lẽ ra thầy Hailixiro nên nói cho tụi anh biết trước kế hoạch của ổng.

Păng Ting hỏi bằng giọng lo lắng:

- Thế Bolobala bây giờ ra sao rồi?

Kăply tằng hắng:

- Khi nãy thầy Hailixiro phóng bông hoa bạc định trừ khử Bolobala…

Trừ Nguyên và Kăply, những đứa trẻ còn lại đều biến sắc cho đến khi Kăply nói tiếp:

- … nhưng đến phút chót thầy N’Trang Long đã kịp thời cản lại.

Nguyên chép miệng, giọng nghe rầu rầu:

- Thiệt tình thì tụi anh cũng hổng biết thầy N’Trang Long định xử trí Bolobala như thế nào.

Từ đó cho đến lúc chia tay, bọn trẻ hầu như không nói với nhau một lời nào nữa. Mặt mày trầm tư, tụi nó lặng lẽ lê bước dưới ánh sao khuya, thấy lòng bỗng dưng lạnh ngắt. Êmê khẽ lúc lắc mớ tóc vàng trong màn sương rơi mỗi lúc một dày, chốc chốc lại thở ra một hơi dài như muốn trút mọi phiền não ra khỏi tâm trí. Nguyên sau khi hăng hái phân tích mọi chuyện, cũng đột nhiên cảm thấy quá buồn. Mặc dù không muốn quay lại đề tài Bolobala một lần nữa, nó vẫn thấy cần nói thêm một câu khi đã đến trước cổng lâu đài K’Rahlan, câu nói mà nó tin rằng sẽ giúp cả bọn tươi tỉnh lên một chút:

- Dù sao thì cuối cùng tụi mình cũng biết được kẻ mà Bastu gài vô trường Đămri là ai và từ nay tụi mình sẽ không phải nơm nớp nữa.

Nói xong, Nguyên lập tức biết là mình nhầm. Câu nói của nó rơi tõm vào im lặng. Mặt tụi bạn nó vẫn nặng như treo đá. Sao thế nhỉ? Hay là đến lúc này, tụi nó bỗng nhận ra nếu không phải là tay chân của trùm Hắc Ám thì Bolobala đúng là một nhỏ bạn dễ thương không chê vào đâu được. Nguyên buồn rầu nghĩ, càng buồn hơn khi nó biết ngay cả mình cũng hoàn toàn tin như thế.
Chương 13: Tấm gương lưu trữ
Bữa ăn trưa hôm sau ở lâu đài K’Rahlan được bắt đầu theo cái cách người ta vẫn thường dùng để tiến hành một cuộc chiến tranh phá hoại. Từ đầu bàn, ông K’Tul giãy đùng đùng như một khẩu đại liên khạc đạn:

- Ngu! Một lũ ngu!

Tụi Kăply rúm người lại, lấm lét nhìn nhau, cố đoán xem cái “lũ ngu” mà ông K’Tul đang chửi te tua kia có phải là tụi nó hay không.

- Ngu! Quá ngu! – Ông K’Tul lại thét, mặt đỏ kè như say rượu.

Trông ông K’Tul lúc này thật đáng sợ. Tụi Kăply chắc chắn càng sợ hơn nếu biết tối hôm qua ổng lẻn vào phòng từng đứa và đã khám phá ra trò bịp bợm của tụi nó.

Bà Êmô hỏi, cái lối hỏi như thể tiếp đạn cho ông K’Tul khai hỏa:

- Anh bảo ai thế, anh K’Tul?

Quả nhiên, vừa vớ được câu hỏi, ông K’Tul ngoác miệng nã ào ào:

- Ai hử? Biết nói ai bây giờ? Nói chung là cả lũ!

Mép ông K’Tul sùi bọt, trông rất giống thầy Haifai mỗi khi nổi khùng:

- Bọn nhóc chui vô trường tối hôm qua là một lũ đại ngu, ngu nhất là đêm trước đó một bọn khác vừa bị tóm cổ.

Không hiểu vô tình hay cố ý, ánh mắt giận dữ của ông K’Tul rọi ngay mặt K’Tub làm thằng này phải hấp tấp ngoảnh đi chỗ khác.

- Giáo sư Hailixiro không kịp hạ sát con nhỏ ma cà rồng kia để trừ hậu họa cũng là một tay ngu như heo. – Ông K’Tul càng nói càng cáu. – Còn lão N’Trang Long thì không còn lời nào để nói về lão nữa. Ta thiệt tình không hiểu lão nghĩ gì trong đầu khi lão ngăn cản Hailixiro. Hội đồng Lang Biang, Bộ giáo dục, Cục an ninh, cả đống cơ quan ăn hại kia ngủ gục hết rồi hay sao mà để cho lão tự tung tự tác thế không biết.

Tụi Kăply len lén nhìn xấp báo đang bị đè xẹp lép dưới cùi tay ông K’Tul, đoán là tờ Tin nhanh N, S & D ra trưa nay đang mách lẻo điều gì đó.

- Tay phóng viên Pôlôna còn bịa ra những gì nữa hả ba?

K’Tub đột ngột vọt miệng, giọng đã bắt đầu quàu quạu giống ba nó.

- Cái gì? – Ông K’Tul rít lên, cổ vươn dài ra phía trước như một con ngỗng nổi khùng. – Con bảo Pôlôna bịa ư? Ta nghĩ là con không biết con đang nói lăng nhăng gì đâu, K’Tub.

Răng nghiến ken két, ông chộp lấy tờ báo trên bàn, ném vù một cái, mặt hầm hầm như thể cầu cho tờ báo đập ngay mặt thằng con ngang ngạnh:

- Chống mắt lên đọc đi.

Mẩu tin của tờ Tin nhanh N, S & D kỳ này chạy một cái tít phải nói là cực kỳ ấn tượng:

HIỆU TRƯỞNG N’TRANG LONG LÀ AI?

Bọn trẻ nín thở, chúi mắt dò từng chữ:

Theo phóng viên bản báo ghi nhận được, tối hôm qua những sự kiện mờ ám xung quanh hiệu trưởng N’Trang Long đã bất ngờ bị phơi ra ánh sáng. Trên thực tế, nữ sinh Bolobala không đi công cán cho nhà trường như N’Trang Long tung tin mà cô ta thực ra là một con ma cà rồng được phe Hắc Ám cài vào trường từ rất lâu. Chính giáo sư Hailixiro, bằng những lỗ lực cá nhân với sự cộng tác đắc lực của hai học sinh giấu tên, cuối cùng đã khám phá được sự thật đằng sau cô nữ sinh bí ẩn này. Tối hôm qua, trước sự sắp đặt tài tình của giáo sư Hailixiro, Bolobala đã lộ nguyên hình khi hăm hở tấn công hai học sinh do chính giáo sư mời tới. Rất tiếc, đúng vào lúc giáo sư định ra tay trừng trị Bolobala để đem lại yên bình cho xứ Lang Biang nói chung và trường Đămri nói riêng, hiệu trưởng N’Trang Long đã kịp cứu thoát thủ phạm trước sự chứng kiến của nhiều người.

Theo giáo sư Hailixiro, một nhân tố nguy hiểm như Bolobala lẽ ra cần phải tận diệt, nếu không muốn nuôi dưỡng mầm mống của tai họa.

Qua sự kiện bất bình thường này, chúng tôi không thể không đặt những câu hỏi quanh con người N’Trang Long: Trong những ngày qua Bolobala ở đâu? Tại sao N’Trang Long lại che giấu điều đó bằng cách bảo rằng cô ta đang đi công tác? Tại sao khi sự thật về Bolobala bị phát hiện, ông ta lại tích cực bảo vệ cô ta? Thực ra ông là ai? Ông đang bí mật làm việc gì cho phe nào? Ông có phải là đồng lõa và là cấp trên trực tiếp của Bolobala hay không?

Chúng tôi nghĩ đã đến lúc Cục an ninh phải gấp rút vào cuộc, Bộ giáo dục phải xem xét lại tư cách của N’Trang Long và Hội đồng tối cao xứ Lang Biang nhanh chóng có ý kiến trước khi sự việc trở nên tồi tệ hơn.

Trước mắt, chúng tôi hoàn toàn đồng tình với giáo sư Hailixiro về cách giải quyết số phận của Bolobala. Khi nào cô ta còn chưa bị tống giam hay đem ra xử tử, nền an ninh vẫn còn bị đe dọa nghiêm trọng.

Một lần nữa, bọn Kăply lại thở ra nhẹ nhõm khi thấy mẩu tin của Pônôla không nhắc gì đến tụi nó. Cũng như số báo ngày hôm qua, tờ Tin nhanh N, S & D hôm nay vẫn không có bài phỏng vẫn của Chor ở vị trí quen thuộc. Có lẽ thầy N’Trang Long đã nghiêm cấm các giáo viên và đội bảo vệ nhà trường tiết lộ bất cư điều gì về những vụ đột nhập.

Thầy Hailixiro là người duy nhất không coi chuyện chấp hành mệnh lệnh của thầy N’Trang Long ra cái đinh gì, nhưng ngay cả thầy cũng không hề hé môi về cuộc hẹn hò với Nguyên và Kăply. Chắc là thầy không muốn mình và Nguyên bị đám tay chân của Ama Đliê quấy rầy, Kăply cảm động nghĩ, nhất là thầy không muốn tụi mình bị trùm Bastu trả thù, dù rằng không xảy ra chuyện Bolobala, phe Hắc Ám cũng có cả đóng lý do để truy sát hậu duệ nhà K’Rahlan rồi.