Sau khi chạy khỏi đường hầm, Vân Vy thở phào nhẹ nhõm. Cảm giác lạnh lẽo và u ám của không gian đường hầm dưới lòng đất vẫn còn đeo bám, nhưng khi đứng trên mặt đất, cô cảm thấy như một làn sóng hy vọng đổ về. Dù cơn mưa xối xả vẫn không ngừng, nước đã ngập đến giữa bắp chân, nhưng ít nhất, cô đã thoát khỏi sự đe dọa của dòng nước đang tràn vào trong đường hầm sâu thẳm đó. So với sự tăm tối dưới lòng đất, nơi nước dâng lên cao, cuốn trôi mọi thứ trong sự hỗn loạn, mặt đất này như một nơi trú ẩn an toàn tạm thời. Không khí ở đây, dù ẩm ướt và lạnh lẽo, vẫn dễ thở hơn rất nhiều.
Vân Vy cảm thấy cơ thể mình kiệt sức. Quần áo ướt sũng, người lạnh buốt vì mưa, và tay cô lại bị thương từ lúc nào không hay. Một vết xước nhỏ trên cánh tay, nhưng máu chảy ra không ngừng. Cô không thể nhớ rõ từ khi nào, nhưng cảm giác đau đớn từ vết thương ấy chỉ làm tăng thêm sự mệt mỏi đang bủa vây. Mắt cô mờ đi, và trong cơn kiệt quệ, vô tình, tay cô lại vung ra gần miếng ngọc gia truyền mà bà nội đã để lại cho cô. Cô không hề nghĩ đến điều gì đặc biệt sẽ xảy ra, cho đến khi máu từ vết thương rơi xuống mặt ngọc.
Chỉ trong chớp mắt, một luồng sáng chói lọi bùng lên từ miếng ngọc. Ánh sáng mạnh mẽ và huyền bí bao trùm lấy đầu óc Vân Vy, khiến cô ngơ ngác. Cảm giác xung quanh bỗng nhiên thay đổi. Không gian xung quanh như vặn vẹo, và trước khi cô kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, một cánh cửa kỳ bí mở ra trong đầu cô. Một luồng gió ấm áp ùa vào, khiến cô cảm thấy như mình đang bước vào một thế giới hoàn toàn khác.
Khi ánh sáng dần mờ đi, Vân Vy chớp mắt, không tin vào mắt mình. Cô thấy một không gian hoàn toàn khác biệt. Không còn cảnh tượng hoang tàn của thế giới bên ngoài, nơi nước dâng lên từng lúc một, cuốn trôi mọi thứ trong vòng xoáy không thể kiểm soát. Thay vào đó là một ốc đảo bình yên giữa cơn bão thiên tai. Trước mắt cô là một cánh đồng đất đai màu mỡ, suối nước trong vắt chảy róc rách, và một ngôi nhà nhỏ ấm cúng nằm giữa thiên nhiên tĩnh lặng.
Cảm giác ấm áp từ ngôi nhà khiến cô như bừng tỉnh. Thời gian trong không gian này dường như ngừng lại. Không khí tươi mát, trong lành, khác biệt hoàn toàn với không gian bên ngoài, nơi mưa gió không ngừng trút xuống. Vân Vy đứng im, cảm nhận từng làn gió nhẹ thổi qua, cảm thấy như mình đã tìm thấy một chỗ trú ẩn an toàn giữa cơn bão hỗn loạn của thế giới. Tất cả những gì cô có thể nghe thấy là tiếng suối chảy và tiếng gió thổi qua cánh đồng, một sự bình yên tuyệt đối mà cô chưa từng trải qua.
Cô không thể tin vào mắt mình. Miếng ngọc gia truyền của bà nội đã mở ra một thế giới kỳ lạ, như thể đây là một nơi được dành riêng cho cô. Vân Vy nhận ra, đây chính là cơ hội duy nhất để cô sống sót. Mọi khó khăn, mọi cơn sóng gió ngoài kia có thể đến và đi, nhưng nơi này, không gian này, chính là một thiên đường mà cô có thể đảm bảo cho cuộc sống của mình.