Nhưng chính một kẻ phế vật như nàng lại có ngày khiến toàn bộ Ngự Tố Các huy động toàn lực truy sát.
"Ở đây! Nàng ta ở đây!" Một tiếng quát lạnh lẽo vang lên giữa không trung, ngay sau đó là vô số âm thanh kiếm khí ngập trời kéo đến.
Ngu Nhung Nhung biết mình không cần chạy nữa. Vở kịch chạy trốn vô vọng ngay từ đầu này đã đến lúc kết thúc.
Kiếm quang giáng xuống, tầng tầng lớp lớp phù văn bao vây Ngu Nhung Nhung.
Vô số tiếng mắng chửi như "Phản đồ!", "Vô sỉ!", dội vào mặt nàng. Đinh đường chủ của Chấp Pháp Đường đáp kiếm xuống, nhìn nàng với ánh mắt lạnh lùng: "Ngu Nhung Nhung, sơ đồ bố trí của trận pháp Hộ Các có phải do ngươi đánh cắp không?"
Sự tình đã đến nước này, Ngu Nhung Nhung cười khổ, cũng không chối cãi: "Phải, là ta."
Nghe nàng thừa nhận, sát khí và sự phẫn nộ xung quanh càng dữ dội hơn. Đinh đường chủ tiến lên một bước, tay phất nhẹ, liền dùng lưới phép trói chặt nàng.
Trong lưới có vô số gai nhọn, đâm sâu vào da thịt Ngu Nhung Nhung. Nàng nằm vật xuống đất, máu loang ra nhuộm đỏ nền đất dưới thân. Nhưng dường như nàng đã buông xuôi, không giãy giụa nữa, mặc cho người khác áp giải mình.
Đinh đường chủ lạnh lùng nói: "Các chủ có lệnh, từ hôm nay, phản đồ Ngu Nhung Nhung sẽ bị giam sâu dưới đáy hồ Bất Độ. Ngươi có gì muốn nói không?"
Ngu Nhung Nhung thầm nghĩ nàng đã cố gắng trì hoãn thời gian lâu như vậy, hẳn là Ninh Vô Lượng đã chạy thoát rồi.
Vì vậy, nàng khẽ lắc đầu.
Đinh đường chủ nắm chặt tay lại, lưới phép siết chặt toàn thân Ngu Nhung Nhung, khiến nàng không thể nhúc nhích, sau đó ông ta nhấc nàng lên, ngự kiếm bay về phía hồ Bất Độ.
Mặt hồ mở ra, lộ ra nhà ngục dưới đáy hồ.
Một số đệ tử nhát gan không dám nhìn khung cảnh bên trong, vội quay mặt đi.
Trước khi buông tay thả Ngu Nhung Nhung xuống hồ Bất Độ, Đinh đường chủ còn cười lạnh: "Thật uổng công Ngự Tố Các bồi dưỡng ngươi hơn mười ba năm, không ngờ ngươi lại dám phản bội sư môn! Nếu không nhờ Ninh chân quân kịp thời báo tin, ngươi có biết..."
Nữ tử vốn đang bất động trong lưới phép bỗng nhiên ngẩng đầu lên: "Ngươi nói cái gì?"
Đinh đường chủ nhíu mày.
"Ngươi nói ai đã kịp thời báo tin?" Ngu Nhung Nhung giãy giụa kịch liệt khiến máu trên người nàng chảy ra nhiều hơn, rơi xuống mặt hồ. Nhưng dường như nàng chẳng còn cảm giác đau đớn, chỉ ngẩng mặt nhìn Đinh đường chủ.
"Đương nhiên là Ninh chân quân - Ninh Vô Lượng." Đinh đường chủ không muốn nói nhiều, nói xong câu này liền buông tay.