“Đại Quốc à, mẹ là người nông dân ít học, miệng lại vụng, trước giờ không giỏi bày tỏ tình cảm. Giờ đã nói đến đây rồi, mẹ cũng không giấu con làm gì. Mẹ thừa nhận mình có thiên vị lão tam, nhưng với con, mẹ cũng có tình cảm ở trong lòng. Lần này nhà mình hết lương thực, mẹ đem bông tai đi bán, một là không đành lòng để con đói, hai là không muốn vợ con và hai đứa nhỏ phải chịu khổ.”
Mạnh Đại Quốc rưng rưng nước mắt, từ bé đến giờ đây là lần đầu tiên ăn cơm mà mẹ không mắng chửi, còn nói rằng bà yêu thương anh ta trong lòng.
Chắc là do anh ta ngốc, trước đây lại không hề nhận ra!
Chân Trăn nói tiếp:
“Nếu không thì sao mẹ lại cố tình chọn lúc lão nhị và lão tam không có nhà để đi cầm bông tai? Chẳng phải là muốn nhân lúc bọn họ vắng mặt, để cả nhà bốn người các con được ăn uống tẩm bổ một chút sao? Tấm lòng của mẹ, con nên cảm nhận được chứ!”
Mạnh Đại Quốc gật đầu liên tục, mắt ngân ngấn nước: “Cảm nhận được! Con cảm nhận được mà!”
Tiêu Huệ Lan sống mũi cay cay, không thể ngờ người mẹ chồng ngày thường dữ dằn là thế, lại còn có một mặt như vậy. Hóa ra trước đây mình đã hiểu lầm mẹ chồng quá rồi.
“Còn về bông tai… sau này khi con phát đạt, hoặc Đại Nha nhà mình lớn lên kiếm được tiền, thì mua lại cho mẹ là được!” Chân Trăn nói chậm rãi.
Cứ vẽ trước cho họ một chiếc bánh, sau này từ từ tính tiếp.
Mạnh Đại Quốc xúc động: “Mẹ ơi, sau này con sẽ mua cho mẹ mười đôi bông tai!”
Đại Nha không chịu thua: “Bà nội ơi, con sẽ mua cho bà một trăm đôi!”
Mạnh Đại Quốc trừng mắt lườm con gái lúc này mà còn giành với cha à?
Đại Nha bĩu môi, thấy cha thật nhỏ nhen, mới có mười đôi bông tai mà cũng đi tranh với con!
Chân Trăn hài lòng: “Được rồi, ăn cơm đi!”
Tiêu Huệ Lan liếc nhìn nồi cải thảo hầm thịt, nuốt nước miếng cái ực, lặng lẽ lùi ra ngoài.
Trước khi lấy chồng, cô đã quen với việc không được ngồi ăn chung bàn với mọi người, luôn phải đợi các anh trai ăn xong mới được ăn đồ thừa. Nhưng cái thời đại này ai nấy cũng đói rã ruột, làm gì còn dư lại đồ ăn? Thường thì đến lượt cô, ngay cả một cái bánh cũng không còn, chỉ có thể liếʍ sạch đáy bát của các anh.
Cô ăn khỏe, sau khi gả đi thì thường bị mẹ chồng chê trách là ăn nhiều. Sau mấy lần bị mắng, Tiêu Huệ Lan cũng không dám lên bàn ăn nữa.