Phượng Miên nghe hiểu từng lời, trong lòng đột nhiên thắt lại, chẳng lẽ người phụ thân này cũng định bỏ rơi cậu sao?
“Nhưng mà chỉ cần phụ thân còn sống, nhất định sẽ bảo vệ con chu toàn. Ta từng nghe nói ở Lĩnh Nam có loại lụa giao sa, mỏng như cánh ve, không ảnh hưởng đến thị lực nhưng có thể che được mắt. Thứ ấy dù khó tìm, phụ thân cũng sẽ nghĩ cách tìm ra. Trước mắt, tạm thời để con dùng loại lụa thường để che mắt vậy.”
Nói đến đây, Lâm Thanh Huyền khựng lại, như đang suy nghĩ thêm, rồi nói tiếp: “Không biết mẫu thân của con có thể chấp nhận chuyện này hay không. Nếu không thể, phụ thân sẽ đưa con theo bên mình, thuê một người giúp việc chăm sóc. Chờ đến khi ta vượt qua kỳ thi mùa xuân và mùa thu, sẽ có thể cho con một cuộc sống ổn định và đầy đủ hơn.”
Hắn cúi đầu nhìn đứa bé trong lòng, dịu dàng nói: “Chỉ nhìn con thôi, cũng đủ khiến phụ thân quyết tâm bước lên bậc thang danh vọng kia.”
Phượng Miên sững người, không dám tin, nhìn chăm chú Lâm Thanh Huyền.
Dưới sự giải thích của hệ thống, cậu đã hiểu rõ những điều như "kỳ thi mùa xuân và mùa thu", hay "bậc thang danh vọng" là ám chỉ điều gì. Nhưng cậu không ngờ rằng Lâm Thanh Huyền lại thật lòng tiếp nhận cậu, thậm chí còn tìm cách bảo vệ cậu.
Cậu không bị vứt bỏ thêm một lần nữa. Cũng không phải chịu cảnh sống chung với những người ba mẹ nuôi đáng sợ như kiếp trước.
【Bảo Bảo, bây giờ ngươi tin tôi rồi chứ?】
Hệ thống âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Nó đã dốc lòng lựa chọn Lâm Thanh Huyền, chính vì biết người này không phải kẻ tầm thường. Và quả nhiên, hắn đúng là người có trí tuệ hơn người. Làm phụ thân của Bảo Bảo, nó thật sự không chọn sai!
Tất nhiên, nếu mọi chuyện có sai sót, nó cũng sẵn sàng đưa Bảo Bảo rời đi.
Phượng Miên gật đầu trong ý thức, cậu tin. Hệ thống không hề lừa cậu.
Cậu nhìn Lâm Thanh Huyền, a a hai tiếng rồi vươn bàn tay bé xíu mềm mại, chạm nhẹ vào tay hắn.
Lâm Thanh Huyền khẽ run lên, chăm chú nhìn đứa trẻ nhỏ nhắn trong tã. Dường như hắn cảm nhận được từ cái chạm ấy có một sức mạnh mềm mại nhưng kiên định, như thể đứa trẻ thật sự nghe hiểu những gì hắn nói, và đang công nhận hắn là phụ thân.
Ngay trước mắt hắn, đôi mắt màu bạc như người ngoài thế gian dần dần trở lại thành màu đen láy, long lanh tự nhiên.
Đôi mắt đen ấy chăm chú nhìn hắn, ánh lên rõ nét hình bóng gương mặt của chính hắn trong đó.