(NP) Xuyên Qua Thú Thế: Giống Cái Không Con Nhiều Nhãi Con Nhiều Phúc

Chương 3

“Anh… Các người đối xử với giống cái như vậy sẽ bị Thần Thú trừng phạt!”

Đồ Kiều Kiều lúc này đã nghe ra, người nói chuyện ngoài cửa chính là mẹ của nguyên thân, trong trí nhớ của nguyên thân, người mẹ này vẫn rất yêu thương cô, mẹ cô chỉ sinh hai nhãi con, một đực một cái.

Con đực đã thành niên, đi theo đám Thú Phu của bà ra ngoài săn thú đến bây giờ vẫn chưa trở về, các thú nhân đều đoán rằng họ đã chết, cho nên bọn họ mới trắng trợn táo bạo bắt nạt gia đình ba người hiện có của họ như vậy.

Lúc này, Đồ Kiều Kiều đã quyết định, cô chậm rãi đứng dậy, đầu còn hơi choáng, cô lảo đảo hai cái, mới từ từ thích ứng.

Trước khi đi ra sơn động, cô còn xác nhận lại với Đa Đa một lần cuối cùng:【Đa Đa, cơ thể này của tôi có giá trị sinh dục bằng không, cậu chắc chắn tôi có thể sinh ra ấu tể chứ?】

【Có thể, ký chủ, tôi chính là hệ thống sinh con, lát nữa cô nhận gói quà tân thủ, đồ vật bên trong có thể giúp cô mang thai ấu tể, chuyện nhãi con gì đó, hoàn toàn không cần lo lắng!】

【Vậy tôi yên tâm rồi!】

Đồ Kiều Kiều thở phào nhẹ nhõm, chậm rãi di chuyển ra cửa động, Hùng Lị và Hầu Sơn bên ngoài vẫn đang tranh chấp.

Hầu Sơn sớm đã nghe được động tĩnh phía sau, gã cũng mặc kệ Hùng Lị, trực tiếp quay đầu, vẻ mặt mất kiên nhẫn hỏi: “Đồ Kiều Kiều cô ra đây làm gì! Mau trở về! Tôi cảnh cáo cô, đừng nghĩ chạy trốn, nếu cô lại chạy trốn, thì không phải là đưa cô đi trao đổi vật phẩm nữa, mà là đưa cô đến động giống cái! Đến lúc đó cô…”

Đồ Kiều Kiều trực tiếp cắt ngang lời Hầu Sơn: “Tôi đồng ý đi trao đổi vật phẩm, chẳng qua tôi có một điều kiện, nếu thủ lĩnh đồng ý điều kiện của tôi, tôi tuyệt đối không chạy trốn nữa, ngoan ngoãn phối hợp bộ lạc đi bộ lạc Kim Sư trao đổi vật phẩm, thế nào?”

“Đồ Kiều Kiều, cô đừng quá coi mình là cái gì, nếu cô không đi giao dịch vật phẩm, thì phải vào động giống cái, cô không có quyền lựa chọn, càng không có tư cách đưa ra điều kiện với thủ lĩnh!” Vẻ mặt Hầu Sơn khinh thường nhìn Đồ Kiều Kiều, rõ ràng gã cũng không để lời cô nói vào lòng.

“Kiều Kiều, con không sao chứ? Con yên tâm, mẹ sẽ không để con đi trao đổi vật phẩm, càng không để con vào động giống cái! Cho dù liều cái mạng này! Mẹ cũng muốn vì con mà xông ra một con đường sống!” Hùng Lị nhìn thấy con gái của mình lập tức kích động, khi bà nhìn thấy vết thương trên trán cô, tức khắc đau lòng không thôi, hận không thể chịu đau thay cô.

“Mẹ người yên tâm, con không sao.”

Đồ Kiều Kiều trấn an nhìn Hùng Lị một cái, lại lần nữa nhìn về phía Hầu Sơn, ánh mắt cực kì lạnh lùng: “Vậy sao? Nếu không đồng ý điều kiện của tôi, cùng lắm thì tôi chết quách cho xong, đến lúc đó thủ lĩnh không chỉ tổn thất không ít vật phẩm, bộ lạc cũng sẽ mất đi một giống cái, như vậy thật sự không sao chứ?”

“Đồ Kiều Kiều, cô nói thật? Cô không sợ chết sao?” Hầu Sơn kinh ngạc nhìn Đồ Kiều Kiều, đây vẫn là Đồ Kiều Kiều yếu đuối vô năng kia sao?

“Tôi đã là thú chết đi một lần, tự nhiên không sợ, dù sao lời nên nói, tôi đều đã nói, còn về ông có báo cho thủ lĩnh hay không, thủ lĩnh có đồng ý hay không, đó là chuyện của các người, dù sao ta là một giống cái hai bàn tay trắng, không có gì phải sợ.”