[Xuyên Nhanh] Vừa Bắt Đầu Đã Mang Thai Nhãi Con Trong Bụng

Chương 4

Nhưng kể từ khi Lục Tửu bắt đầu trở nên điên cuồng, ông dần dần mất hết kiên nhẫn. Hai cha con thường xuyên cãi nhau, mỗi lần cãi nhau, Lục Minh Dương đều gào lên bảo cậu cút ra khỏi nhà.

Mới vừa rồi, họ lại vừa cãi nhau vì một người nam nhân.

Lục Minh Dương tình cờ biết được gần đây có một người nam nhân đang theo đuổi Lục Tửu, mà Lục Tửu dường như cũng có phản hồi. Thế là Lục Minh Dương tức đến mức phát điên.

“Lục Tửu! Mày có nghe không hả? Mở cửa ngay cho tao! Đồ không biết xấu hổ, mày tưởng trốn trong phòng là xong chuyện à”

Ngoài cửa, Lục Minh Dương vẫn tiếp tục gào thét. Tiếng đập cửa chuyển sang tiếng đá cửa đầy phẫn nộ.

Mặt ông đỏ gay, gân xanh nổi đầy trên cổ. Người vợ thứ hai của ông, Dương Ngọc cùng với Lục Khúc Ninh đang cố gắng giữ ông lại, khuyên ông bình tĩnh.

Bất ngờ, cánh cửa bật mở. Lục Minh Dương tung chân đá mạnh một cú, kết quả đá vào khoảng không, suýt nữa thì trượt chân xoạc thẳng tại chỗ.

“Cha!” Lục Khúc Ninh giật mình, vội vươn tay đỡ lấy Lục Minh Dương.

Chờ Lục Minh Dương đứng vững lại, cả ba người đồng loạt ngẩng đầu nhìn lên.

Một thanh niên tóc đen đứng sau cánh cửa.

Làn da của Lục Tửu trắng bệch, tóc mái ướt đẫm, còn lấm tấm vài giọt nước. Áo hoodie trắng trên người cũng bị thấm nước, dính sát vào cơ thể.

Lục Tửu có đôi mắt rất đẹp, đuôi mắt hơi cong lên giống hệt mắt hồ ly, không cười cũng như đang cười.

Trên gương mặt của Lục Tửu có hai nốt ruồi nhỏ, một ở dưới khóe mắt trái, một nằm cạnh sống mũi cao thẳng. Hai nốt ruồi này khiến khuôn mặt vốn đã quá mức yêu mị trở nên càng thêm mê hoặc. Từ nhỏ đến lớn, số cô gái chạy theo sau cậu nhiều không đếm xuể.

Chỉ là ba năm gần đây, vì thay đổi tính cách nên gương mặt xinh đẹp kia cũng dần trở nên u ám, đôi mắt hồ ly kia cũng trở nên sâu thẳm, lạnh lẽo đến mức khiến người khác không dám nhìn thẳng.

Dương Ngọc theo bản năng tránh ánh mắt Lục Tửu. Nhưng ngay sau đó, nghĩ đến tình hình hiện tại, bà lại không nhịn được nhếch môi cười nhẹ:

“Tửu Tửu, mau lại nói chuyện với cha con cho rõ ràng đi. Hai cha con đừng cãi nhau nữa.”

Lục Minh Dương giận đến mức chỉ tay thẳng vào mặt Lục Tửu, nước bọt văng tung tóe:

“Mày dám nói thêm câu muốn cặp kè với đàn ông, thì lập tức cút khỏi cái nhà này cho tao!”

“Cha!” Lục Khúc Ninh vội ngăn lại.

“Vậy thì ông gửi cho tôi địa chỉ nhà mới và mật mã mở cửa đi.” Giọng nói trầm thấp lười nhác cất lên, khiến ba người đứng đều sững sờ.

Thanh niên tóc đen khoanh tay trước ngực, người nghiêng hẳn vào khung cửa, dáng vẻ thoải mái đầy tùy tiện.

“Nhà mới?” Lục Minh Dương như thể nghe được một trò đùa nhảm nhí, quát lớn:

“Mày còn muốn tao chuẩn bị nhà cho mày à? Mày mơ giữa ban ngày đấy à, cút ra ngoài mà tự xoay sở đi!”