Lộc Chiêu bất ngờ kéo mạnh, khiến Thịnh Cảnh Úc không kịp đề phòng, cả người bị lôi về phía trước.
Ánh sáng từ một bên chiếu xuống, kéo dài bóng của cả hai, hòa làm một trên mặt sàn.
Không ai để ý đến ngón tay vừa khẽ vén lọn tóc kia đang vương một mảnh nhỏ màu trắng, trong hơi rượu nồng nặc tỏa ra một hương vị khác thường.
Ánh sáng chuyển động không ngừng, từng khung hình lướt qua đồng tử của Thịnh Cảnh Úc. Chiếc váy cô mặc bị rượu đổ lên, loang lổ vệt ẩm ướt.
Hương rượu như sóng biển ập đến, mạnh mẽ và cố chấp, quấn lấy người đang chìm trong dòng nước mặn chát. Nhưng ẩn sâu trong dư vị lại mang theo chút ngọt của rượu vải, như chút dịu dàng Alpha dành cho Omega.
Những tầng hương phức tạp, mơ hồ len lỏi vào không gian, bao trùm lên tất cả.
Đôi mắt Thịnh Cảnh Úc bấy lâu nay bình lặng bỗng chốc dao động, đáy mắt cô lộ rõ một tầng kinh ngạc không thể che giấu.
Cô ngửi thấy rồi.
Hương thông tin tố Alpha của Lộc Chiêu không hề che giấu.
Ánh đèn mờ nhạt đung đưa theo giai điệu réo rắt, những vị khách lẻ tẻ nhàn nhã hát theo, chẳng ai để ý đến hai bóng người lặng lẽ đứng đối diện nhau trong góc tối.
Sau cú kéo đột ngột là một khoảng dừng thật dài.
Rượu tràn ly, lạnh lẽo lan xuống chân váy của Thịnh Cảnh Úc, dán chặt lên da thịt, kí©ɧ ŧɧí©ɧ dây thần kinh trầm mặc của cô run lên khe khẽ. Đồng tử khẽ giãn ra, khoảng cách bị kéo sát bất ngờ khiến trong tầm mắt cô chỉ còn đôi môi của Lộc Chiêu đang run rẩy hỏi dồn.
Môi cô ấy bị rượu thấm ướt, son đỏ tô điểm càng thêm tinh tế, hơi thở nóng hổi phả ra, quyện theo dư vị cay nồng, khẽ khàng gợi lên tầng hương vừa rồi.
Sóng biển cuộn trào, nhưng chẳng thể cuốn trôi mùi rượu nồng xung quanh. Ngược lại, trong khứu giác của Thịnh Cảnh Úc, mùi hương ấy càng thêm mãnh liệt, không chút kiêng dè, không chút báo trước mà xông thẳng vào, tràn lan, dữ dội.
Nhưng ngay khoảnh khắc tưởng như sắp bị nhấn chìm hoàn toàn, mùi hương ấy chợt chuyển thành dịu dàng, như một quả vải đã ướp lạnh thật lâu, tan chảy trên đầu lưỡi.
Đây là một mùi hương mà trước giờ, Thịnh Cảnh Úc chưa từng ngửi thấy.
L*иg ngực cô như bỗng nhiên mọc lên một chiếc chuông lớn, cộng hưởng với âm thanh cuộn trào của sóng biển, từng tiếng, từng tiếng vang vọng bên tai.
Không thể tin được.
Vì di chứng bệnh di truyền trong gia tộc, tuyến thể của Thịnh Cảnh Úc bẩm sinh phát triển không hoàn chỉnh, pheromone Omega của cô yếu đến mức nhạt nhòa, không thể nào kết đôi hoàn hảo với bất kỳ Alpha nào. Cũng chính vì lý do đó, cô chưa bao giờ ngửi thấy pheromone của bất kỳ Alpha nào.
Vậy tại sao bây giờ, cô lại có thể ngửi thấy mùi pheromone của Alpha?
Ánh sáng nhiều màu sắc đan xen, những cơn sóng biển chật chội cuộn trào trong không gian nhỏ hẹp, lan tỏa sự buông thả mơ hồ trong không khí.
Sóng biển dâng lên, chùm nho xanh rơi xuống, không chút phản kháng, sắc màu thuần khiết phản chiếu trên mặt nước, nhuộm cả đại dương thành một màu xanh biếc.
Chẳng lẽ… đây chính là mùi hương của Alpha sao?
Thì ra, đây chính là pheromone của Alpha…
Thịnh Cảnh Úc nhìn người đang đứng trước mặt mình, ánh mắt trầm lặng nhưng nội tâm lại không hề bình tĩnh.
Mười ba năm trở thành Omega, cô dường như cuối cùng cũng cảm nhận được bản chất thực sự của mình. Cô cố kiềm chế, nhưng cô lại không thể ngăn bản thân lặng lẽ khám phá hương thơm xa lạ đầy mê hoặc này.