Cách đó mấy trăm cây số, Từ Niên Châu vừa hắt hơi ba cái liên tục, xoa xoa mũi hỏi trợ lý: “Tôi bị cảm nắng rồi hả?”
Trợ lý: “…”
Khâu Dư Tân còn có thể nhận ra điểm bất thường, thì dân mạng sắc sảo cũng đâu có ngu. Rất nhanh, một số người từ “ca ngợi visual + diễn xuất” bắt đầu quay ngoắt sang mỉa mai vụ “mua hot search”, thậm chí tràn xuống cả dưới bài đăng weibo của cô.
Lúc này, Khâu Dư Tân đột nhiên bắt đầu… nghi ngờ nhân sinh.
Gì đây trời?
Vừa né được làn sóng chê diễn xuất, giờ lại dính đòn “mua hot search”? Chẳng lẽ cô sinh ra để bị chê?!
Ly mì trước mặt đột nhiên mất hết vị ngon, anime chờ cả tuần cũng chẳng còn hứng thú để xem.
Dù trong ngày hôm đó có người khen người chê, nhưng tổng thể vẫn mang lại một lượng lớn độ nổi tiếng cho Khâu Dư Tân, lượng người theo dõi trên weibo cũng tăng vọt vài vạn.
Kiếp trước, sau khi đóng xong ‘Thanh Chanh Truyện’, cô tiếp tục tham gia hai show tạp kỹ nhỏ. Nhưng kiếp này vì thay vai đột xuất, cảnh quay vốn chỉ cần một tuần để hoàn thành, nay mất trọn một tháng rưỡi, cũng vì thế mà lỡ mất hai show kia.
Tuy nhiên, nếu xét về tốc độ tăng fan thì kiếp này vẫn có thể xem là cải thiện.
Cô đang hồi tưởng lại lịch trình trong trí nhớ, theo lẽ thì tiếp theo là một buổi chụp ảnh cho tạp chí nhỏ chẳng mấy tiếng tăm. Nhưng lại bất ngờ khi Lục Ninh báo tin: Cô được mời đến một buổi tiệc, hơn nữa còn là bữa tiệc có rất nhiều ông lớn trong giới!
Kiếp trước đâu có vụ này. Không lẽ chỉ vì tăng thêm vài chục nghìn fan mà thay đổi vận mệnh luôn rồi?!
“Là có người mời đó nha!” Lục Ninh phấn khích đến đỏ cả mặt.
“Mời á?” Khâu Dư Tân chạm tay lên cằm, chẳng lẽ có đại lão nào đó xem xong vai diễn của cô liền muốn nâng đỡ?
Cô không nhịn được tò mò: “Ai vậy?”
Lục Ninh: “Là nhà đầu tư của ‘Thanh Chanh Truyện’ Từ Niên Châu!”
Khâu Dư Tân: “…”
…
Ba ngày sau, tại một hội sở cao cấp ở Đằng Bắc thị.
Khâu Dư Tân mặc chiếc đầm dài quây ngực bằng voan đỏ mà Lục Ninh mượn từ một studio, để lộ chiếc cổ thiên nga tao nhã cùng bờ vai vuông hoàn hảo. Làn da trắng ngần dưới lớp vải đỏ càng thêm nổi bật, toát lên vẻ thanh tú rạng ngời. Thiết kế siết eo càng tôn lên đường cong quyến rũ, đôi chân dài thẳng tắp ẩn hiện dưới lớp voan mỏng nhẹ nhàng lay động.
Gợi cảm, mê hoặc đến khó rời mắt.
Lục Ninh nhìn cô, mắt sáng rực như sao băng sắp rơi xuống đất!
“Dư Tân à, em đẹp quá trời luôn! Không hổ là mỹ nhân được công ty ký chỉ vì nhan sắc!” Lục Ninh giơ ngón cái, không tiếc lời khen.
Khâu Dư Tân mặt không biểu cảm, khẽ vuốt ngón tay lên lớp vải mềm mại của chiếc váy, thầm ước lượng giá trị cùng lắm cũng chỉ vài ngàn tệ, so với những chiếc váy haute couture giá cả trăm ngàn đến cả triệu tệ mà cô từng mặc ở kiếp trước thì khác biệt đúng là không thể nói nên lời.
Nhưng mà người đẹp thì dù có quấn bao tải vẫn là người đẹp đó thôi ~
Đột nhiên, Khâu Dư Tân nhớ lại những lời khen ngợi từ cư dân mạng trên Weibo, đôi mắt xinh đẹp ánh lên chút kiêu hãnh, mái tóc dài uốn nhẹ xõa ngang vai như cũng lắc lư theo cái quay đầu đầy tự tin của cô.
Về phần bữa tiệc tối nay, nếu đã không định nổi đình nổi đám thì cũng chẳng cần phải lăn xả giữa đám đại lão làm gì cho mệt xác lẫn mệt tim.
Thực ra cô còn chẳng muốn đi. Nhưng vì nể mặt Lục Ninh nên đành “xã giao cầm chừng” một chút.
7 giờ 40 tối, Khâu Dư Tân cùng Lục Ninh đang mặc một chiếc đầm cocktail màu đen đơn giản bước vào hội trường buổi tiệc.
Bữa tiệc dự kiến bắt đầu lúc 8 giờ, nhưng lúc này đã có không ít khách mời. Ngoài các đại nhân vật trong nhiều ngành, còn có những nghệ sĩ ăn mặc lộng lẫy, trang điểm tinh tế đi cùng quản lý hoặc trợ lý của mình. Mọi người nâng ly chúc rượu, không khí náo nhiệt vô cùng.
Nhưng khi Khâu Dư Tân bước vào, ánh mắt của không ít người lập tức đổ dồn về phía cô, có kinh ngạc, có ngưỡng mộ, cũng không thiếu vài tia ghen tỵ.
Ở kiếp trước, từng có lần Khâu Dư Tân bị dân mạng chế giễu vì dáng đi xấu tại một lễ trao giải. Tối hôm đó cô đã lập tức bảo Lục Ninh tìm cho mình giáo viên dạy nghi thức chuyên nghiệp. Hôm sau bắt đầu ngay khóa huấn luyện về tư thế đi đứng, ngồi, cách dùng ly, cử chỉ tay…
Dù chẳng thể so với các siêu mẫu quốc tế, nhưng trong giới nghệ sĩ, cô thực sự rất nổi bật. Có lần còn nhờ một đoạn video quay lưng bước đi mà lọt hot search. Đến khi dân mạng phát hiện người trong clip là cô thì fan hò reo, còn antifan thì tức đến mức muốn phun máu.
Hiện giờ, Khâu Dư Tân không chỉ có nhan sắc hút hồn, vóc dáng cực phẩm, mà dáng đi của cô còn toát lên một vẻ thanh lịch tự tin đầy thu hút, giống như một viên ngọc sáng chói giữa biển người.
Lục Ninh đi bên cạnh, cụp mắt xuống che đi biểu cảm, trong lòng thì tim đập thình thịch. Cô ta hít vào thở ra chậm rãi để ổn định nhịp tim đang nhảy loạn.
Đây là lần đầu tiên Lục Ninh tham gia một bữa tiệc có đẳng cấp thế này. Dư Tân còn nhỏ có thể hồi hộp, chứ cô ta thì không được phép! Cô ta nhất định phải nắm bắt cơ hội, giúp Dư Tân làm quen với vài nhà sản xuất, đạo diễn lớn, để lại ấn tượng tốt, tạo cơ hội hợp tác trong tương lai!
Cô ta gượng cười, quay đầu an ủi Khâu Dư Tân: “Dư Tân à, em không cần phải căng th—”
“Gì cơ ạ?” Khâu Dư Tân khẽ nghiêng đầu, mỉm cười tự nhiên, ánh mắt dịu dàng mà lễ độ, động tác tao nhã như quý tộc.
Lục Ninh: “…”
Đây là biểu hiện của một cô gái mười tám tuổi sao?!
Bình tĩnh đến mức này luôn hả?!
Cô ta rốt cuộc đã dắt theo thần tiên phương nào đến đây vậy trời?!
Cùng lúc đó, ở một góc khác của hội trường.