Thiên Kim Thật Lấy Mỹ Thực Bình Định Giới Giải Trí

Chương 24

Bài đăng của Lam Khả nhanh chóng bị lan truyền khắp các diễn đàn lớn nhỏ. Vì có liên quan đến sao nữ nổi tiếng nên dân mạng cãi nhau náo loạn.

Trên Weibo, từ khóa “Đường Kiều Kiều Bánh Bao Chiên Súp Cay” âm thầm leo thẳng lên top trending. Có người còn cắt riêng đoạn video Kiều Kiều gói bánh cực điêu luyện, clip nhanh chóng lọt top nổi tiếng.

Nhiều thực khách đang có mặt tại hiện trường cũng đã đọc được thông tin trên mạng. Nhìn sang chỗ Đường Kiều Kiều, khách ăn ai nấy mặt mày rạng rỡ, thế là họ bắt đầu đổi hướng.

Chỉ trong thời gian ngắn, cục diện tại hiện trường thay đổi hoàn toàn – quầy của Đường Kiều Kiều bắt đầu xếp hàng dài dằng dặc.

Biết tin nhóm của Đường Kiều Kiều giới hạn số lượng, những người xếp hàng phía sau bắt đầu lo lắng, sợ đợi rồi không còn phần.

“Phía sau đừng sốt ruột, ai cũng có phần nha!”

Vệ Nhất Kỳ lớn tiếng trấn an, tay vẫn bận rộn chia phần cho khách. Đường Kiều Kiều thì vừa nhanh tay gói bánh, vừa canh bếp. Mỗi nồi bánh vừa bán hết, nồi tiếp theo lập tức được đưa lên chiên tiếp.

Tổ đạo diễn thấy tình hình như vậy cũng chẳng quan tâm đến Chu Mộng nữa, các quay phim quay lia lịa cảnh Đường Kiều Kiều và Vệ Nhất Kỳ, còn tranh thủ phỏng vấn ngẫu nhiên vài thực khách, định sau này cắt dựng đưa vào bản phát sóng.

Chu Mộng nhìn hàng người xếp trước quầy của mình ngày càng ít, trong khi sushi mới bán được một phần ba, sắc mặt lập tức sa sầm.

Hồ Miểu thì dứt khoát hơn, tự mình ra ngoài “thăm dò địch tình”. Anh ta cũng tò mò, không biết có ngon thật không.

Nếu không phải ngại Chu Mộng phật lòng, anh ta còn muốn qua mua vài phần về nếm thử.

Chu Mộng gượng cười với Hồ Miểu: “Anh trông quầy giùm chút, tôi đi vệ sinh một lát.”

Vừa vào nhà vệ sinh, cô ta lập tức lấy điện thoại gọi cho quản lý.

“Sao lại thế này? Không phải tôi đã bảo anh thông báo fan nhất định phải tới sao?”

Quản lý: “Tôi đã nói rõ trong nhóm fan rồi, cả thời gian và địa điểm đều thông báo hết. Nhiều fan nói chắc chắn sẽ đến ủng hộ mà.”

“Thế người đâu?”

Quản lý giải thích: “Chắc chắn fan có tới, chỉ là con phố đó đông người quá, toàn khách đi dạo vào ăn, mình đâu kiểm soát được.”

“Đừng nói nhảm nữa, mau gọi thêm fan đến đi!”

Chu Mộng giận không chịu nổi. Một ván bài chắc thắng thế mà lại thua dưới tay con nhỏ nhà quê đó, cô ta không cam lòng.

Cô ta và Đường Kiều Kiều vốn chẳng có qua lại gì, thậm chí chẳng buồn quan tâm, cho đến khi nghe từ người bạn thân Đường Nhu rằng, cô nàng diễn viên tuyến mười tám đó chính là “con gái người họ hàng xa” mà nhà họ Đường mới đưa về.

Nhưng Đường Kiều Kiều không những không biết ơn, lại còn không an phận, dám nhòm ngó bạn trai của bạn thân cô ta, thật sự vô liêm sỉ.

Không biết bên quản lý có xử lý ổn không, tóm lại tình hình bên Chu Mộng không khá hơn chút nào, ngược lại bên Đường Kiều Kiều ngày càng đông khách, hàng người nối dài đến tận góc phố.

“Cô gái, cho tôi bốn cái bánh bao chiên, hai bát súp cay nhé.”

Đường Kiều Kiều ngẩng đầu lên, ngạc nhiên mừng rỡ khi thấy đó là ông chú đã cho cô mượn xe ba bánh.

“Ông đến rồi ạ!”

“Tôi qua xem thế nào.”

“A, đây là cháu ông à?”

Ông chú dắt theo một đứa bé chừng hai ba tuổi, mập mạp đáng yêu, đầu cạo nửa quả dưa, đôi mắt tròn xoe dán chặt vào “chị gái xinh đẹp” trước mặt, giọng non nớt: “Chị xinh đẹp, em muốn ăn bánh bao~”

Chị xinh đẹp kìa!

Đường Kiều Kiều liền bị “đánh trúng tim”, khóe môi cong vυ't: “Chị đẹp gói liền cho em đây~”

Cô gói tám cái bánh bao chiên cho ông chú, nhất quyết không lấy tiền, xem như trả công khoản mượn xe ba bánh.

Ông chú dắt cháu trai rời đi trong sự hài lòng.

Ngay lúc đó, Đường Kiều Kiều đột nhiên cảm nhận được những luồng linh khí mỏng manh đang tụ về cơ thể mình từ khắp bốn phương tám hướng.

Cái gì thế này? Ở thế giới này đạo pháp đã suy tàn, linh khí vốn cực kỳ hiếm, sao giờ lại có?

Cô nhìn những làn khí nhẹ lơ lửng giữa không trung, nhận ra chúng đều đến từ các vị khách kia.