Thập Niên 80: Theo Chồng Nhập Ngũ, Ta Phất Lên Dựa Vào Livestream Bán Hàng

Chương 19

"Đương nhiên rồi, anh trai tôi là đoàn trưởng lương cao, mà anh ấy lại thương em gái này nhất, may một bộ quần áo mới thôi mà, có là gì." Diệp Lị Lị cố ý nói cho Tô Hòa nghe.

Tô Hòa thầm nghĩ: Xem ra mỗi lần ra ngoài đều phải xem lịch vạn niên, sao lần nào cũng có thể gặp Diệp Lị Lị!

Hay là nói, Diệp Lị Lị cố ý lén lút theo dõi cô? Thấy cô ra ngoài, cũng đi ra theo?

Đương nhiên khả năng này vẫn là rất nhỏ, trừ khi Diệp Lị Lị thật sự ăn no rửng mỡ không có việc gì làm!

Diệp Lị Lị nhìn Tô Hòa, kiêu ngạo hếch cằm lên: "Vân Châu không cho cô tiền à? Hừ! Xem ra cô trong lòng anh ấy không có chút địa vị nào."

"Ai bảo không cho? Anh ấy đưa hết lương tháng trước cho tôi rồi, còn có trợ cấp phúc lợi." Tô Hòa cong môi, kɧıêυ ҡɧí©ɧ nhướng mày: "Anh ấy không giữ lại một xu nào xả."

Diệp Lị Lị không vui mím chặt môi: "Anh ấy là một người đàn ông, trên người không có tiền sao được?! Cô người phụ nữ này chẳng phải là quản anh ấy quá chặt rồi sao!"

"Đó cũng là chuyện giữa vợ chồng chúng tôi, không liên quan gì đến cô người ngoài."

Mỗi câu Tô Hòa nói ra đều như dao đâm vào tim Diệp Lị Lị.

"Ê? Tôi khuyên cô một câu, anh trai cô là người có gia đình, có trách nhiệm của anh ấy, cô còn tiêu tiền hoang phí như vậy, chị dâu cô có vui không?"

Chị dâu Diệp Lị Lị đương nhiên không vui! Chỉ cần anh trai cô ta cho cô ta tiền, chị dâu luôn vô cớ gây sự với anh trai cô ta, làm cho nhà cửa không yên! Diệp Lị Lị cảm thấy Tô Hòa chính là ở đây cố ý kɧıêυ ҡɧí©ɧ cô ta, anh trai dù sao cũng chỉ là anh trai thôi, sao có thể đáng tin bằng người đàn ông của mình được? Hết lần này tới lần khác người đàn ông cô ta để ý lại là hoa đã có chủ rồi!

"Tô Hòa!"

Diệp Lị Lị nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn cô.

"Tôi đây." Tô Hòa khoanh tay trước ngực: "Có việc?"

Diệp Lị Lị đương nhiên có việc, hận không thể lập tức xử lý cái chướng mắt này đi! Rốt cuộc Tô Hòa từ đâu nhảy ra vậy?!

"Ừm." Ông chủ cửa hàng vải nghe ra từ trong lời nói của bọn họ Tô Hòa hóa ra là vợ của đoàn trưởng Lục, một người là em gái đoàn trưởng, một người là vợ đoàn trưởng, ông ta đắc tội ai cũng không được, chỉ mong hai người đừng đánh nhau trong cửa hàng nhỏ của ông ta là được.

Thật sự không có kiểu vải hoa nào thích, Tô Hòa xoay người rời khỏi cửa hàng vải.

Phía sau Diệp Lị Lị gần như sắp phun lửa nhìn chằm chằm cô, Tô Hòa hoàn toàn coi như không biết.

Người khác nghĩ gì nói gì, đều là chuyện của người khác, không liên quan đến cô, thân thể là của mình.

Dù sao có câu tục ngữ nói rất hay, tức chết người không đền mạng.

"..." Chiều không livestream, Tô Hòa quay một đoạn video trứng hấp thịt băm chỉnh sửa xong tải lên.

[Hệ thống tôi có thể mua đồ trong phòng livestream của người khác không?] Tô Hòa đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, nghi hoặc hỏi.

[Có thể.]

Câu trả lời của hệ thống khiến Tô Hòa mừng rỡ như điên, như vậy có thể mua quần áo trên mạng rồi, cô lập tức mở phòng livestream của streamer khác ra.

Thấy thời tiết bên này sắp trở lạnh, mùa đông ở phương Bắc âm độ mấy chục, dù mặc áo bông dày cộm cũng vẫn thấy lạnh, Tô Hòa muốn mua một chiếc áo lông vũ.

Áo lông vũ có hàm lượng lông vũ cao, chất lượng tốt có giá ít nhất cũng phải trên nghìn tệ, quy đổi ra tỷ giá hối đoái của những năm 80 là hơn chục đồng, không hề rẻ.