Sau Khi Dùng Tiếng Lòng Chửi Cho Các Nữ Phụ Si Mê Tỉnh Táo Lại, Tôi Nằm Không Cũng Thắng

Chương 10

Ông ta vỗ nhẹ vào tay Chu Uyển Thanh rồi nói: “Vợ à, chị dâu đã nắm rõ tình hình thì chúng ta cũng không cần lo lắng, qua bên kia đi, dù sao chúng ta cũng là chủ nhà của nhà họ Tô, phải tiếp đãi khách thật tốt.”

Chu Uyển Thanh bị hành động của Tô Dương làm cho giật mình tỉnh táo lại, trong lòng cười lạnh nhưng trên mặt vẫn cố nặn ra một nụ cười: “Được.”

Bà cũng phải nhanh chóng sắp xếp người điều tra, nếu không thật sự để Tô Dương leo lên cao thì những gì bà có thể làm sẽ càng ít đi.

Diệp Cẩn nhìn theo bóng lưng hai người rời đi dứt khoát, trong lòng dâng lên chút nghi hoặc.

[Thím hai và chú hai lại rời đi nhanh như vậy, nhất là thím hai, thế mà không mắng một trận, thật không quen chút nào, chẳng lẽ là vui quá hóa ngốc rồi?]

[Cũng không biết sau này khi Tô Dương lên cao rồi đá bà ta đi thì bà ta sẽ làm thế nào. Nhưng với cái tính lụy tình này, biết đâu đến lúc đó còn cầu xin Tô Dương đừng rời bỏ mình nữa ấy chứ.]

Không xa đó, Chu Uyển Thanh nghe được lời chế giễu của Diệp Cẩn, suýt nữa thì bước hụt một nhịp, dùng sức mạnh kiềm chế bản thân không quay lại mắng Diệp Cẩn một trận.

Bà có đến mức hèn hạ như vậy không?

Nhưng nghĩ đến những hành động hết lòng vì Tô Dương trước đây của mình, bà lại cảm thấy bản thân cũng chẳng có tư cách gì để phản bác.

Bà siết chặt nắm tay, liếc nhìn Tô Dương đang đi bên cạnh.

Hừ, nếu Tô Dương dám phản bội bà thật thì bà nhất định sẽ khiến tất cả mọi người phải kinh ngạc!

Lâm Tích Văn nhìn theo bóng lưng hai người, ánh mắt tối sầm lại.

Bất kể lời của Diệp Cẩn là thật hay giả, để an toàn, bà ấy đều phải kiểm soát bọn họ.

Chỉ tiếc là bây giờ thời gian gấp gáp, bà ấy chỉ có thể dùng cách đơn giản và thô bạo nhất để khống chế hai người.

Sau đó, bà ấy quan sát Diệp Cẩn, thực sự không thể tưởng tượng nổi cô con dâu vốn nghĩ là dịu dàng của mình, nội tâm lại nhiều biến động đến vậy…

Không lẽ đã bị ai đó tráo đổi rồi sao?

Sau một hồi quan sát, xác nhận những cử chỉ nhỏ của Diệp Cẩn không khác gì trước đây, Lâm Tích Văn mới yên tâm, xem ra là do trước đây bà ấy không thực sự hiểu rõ về con dâu của mình mà thôi.

Lâm Tích Văn vốn luôn quang minh chính đại, không muốn nghe lén tiếng lòng của Diệp Cẩn, định lên tiếng nhắc nhở cô.

Thế nhưng khi bà ấy mở miệng thì cổ họng lại như bị nghẹn lại, chẳng thể phát ra âm thanh nào!