Sau Khi Dùng Tiếng Lòng Chửi Cho Các Nữ Phụ Si Mê Tỉnh Táo Lại, Tôi Nằm Không Cũng Thắng

Chương 3

Để giữ vững lòng tin của thị trường, mẹ của Tô Thành Tinh – Lâm Tích Văn đã giấu kín tin tức, đồng thời tổ chức buổi lễ ký kết hợp tác với tập đoàn nước ngoài để ổn định cục diện.

Nhưng Tạ Hạo Vũ không muốn bà ta thành công.

Vì vậy, anh ta xúi giục Tô Dương lợi dụng buổi tiệc để cướp quyền.

Kết quả là Tô Dương đã công khai tin tức Tô Thành Tinh bị bắt cóc, khiến Tô thị hỗn loạn.

Sau đó, nhờ vào sự hỗ trợ của nhà vợ, Tô Dương lên nắm quyền.

Nhưng ông ta bất tài, chỉ trong một thời gian ngắn đã đưa Tô thị xuống vực sâu.

Khi Tô Thành Tinh vất vả trốn thoát về, Tô thị đã hoàn toàn sụp đổ, không thể xoay chuyển được nữa.

Kết thúc câu chuyện, nhà họ Tô diệt vong, người thì điên, kẻ thì chết.

Nhưng Tô Dương nhờ có nữ chính mà lại được nam chính tha thứ, còn trở thành người quản lý sản nghiệp cũ của Tô thị.

Diệp Cẩn đọc hết cốt truyện mà chỉ có một biểu cảm duy nhất — cạn lời.

Từ đầu đến cuối, Tạ Hạo Vũ chưa từng đưa ra được bằng chứng nào chứng minh nhà họ Tô hại Tạ thị!

Mà kể cả nếu đúng là Tô thị khiến Tạ thị phá sản thì chỉ cần làm ăn hợp pháp, chẳng phải đó là quy luật thương trường sao?

Hơn nữa, cô còn bị kéo vào làm nữ phụ ác độc, trở thành bạn gái cũ của nam chính!

Rõ ràng ban đầu cô chỉ vì học cùng trường với Tạ Hạo Vũ, có chút hảo cảm nên hẹn hò một thời gian, nhưng sau khi tiếp xúc, cô cảm thấy tính cách của Tạ Hạo Vũ quá cực đoan, lại còn có tư tưởng gia trưởng, vì vậy mới đề nghị chia tay.

Hơn nữa, cô đề nghị chia tay cũng là nửa tháng trước khi nhà họ Tạ phá sản, thế mà Tạ Hạo Vũ lại cho rằng cô biết trước chuyện gia đình anh ta xảy ra vấn đề nên bỏ chạy!

Trong nguyên tác, sau khi nhà họ Tô phá sản, Tạ Hạo Vũ thậm chí còn nhiều lần đến sỉ nhục cô, trở thành cây rơm cuối cùng đè nát người vốn đã bị trầm cảm như cô, khiến cô tự sát.

Khóe miệng Diệp Cẩn giật giật, đúng là tên đàn ông nhỏ mọn, hẹp hòi! Chỉ sợ giá trị thù hận của Tạ Hạo Vũ đối với cô còn cao hơn cả nhà họ Tô nữa!

Aish, thật phiền quá đi, cô chỉ muốn nằm im tận hưởng cuộc sống của mình thôi mà!

Ngay lúc này, một giọng nữ dịu dàng vang lên, kéo Diệp Cẩn ra khỏi cảm xúc tiêu cực.

“Tiểu Cẩn, sao con vẫn còn ở đây? Nhìn sắc mặt con có chút nhợt nhạt, có phải không khỏe không?”