Cẩm Nang Sinh Tồn Ở Dị Thế Giới Của Quý Cô Phù Thủy

Chương 24: ℕô ᒪệ và gian thương

Một nô ɭệ nam trưởng thành khỏe mạnh có thể bán với giá từ 10-30 đồng bạc, trong khi một nô ɭệ nữ khỏe mạnh được định giá từ 8-15 đồng bạc. Nếu cô ta có ngoại hình xinh đẹp thì thậm chí giá còn có thể lên đến 40 đồng bạc!

Nếu có thể bán làm nguyên liệu cho những nhà giả kim điên rồ thì số tiền thu về còn có thể tăng gấp bội!

Tất nhiên, việc bán trực tiếp cho các trường ma pháp dọc đường cũng là một lựa chọn không tệ. Những giảng viên phù thủy cao quý đó luôn cần nô ɭệ để thử nghiệm sức mạnh của ma pháp.

Còn có những quý tộc kia nữa. Họ cũng rất cần nô ɭệ để làm những công việc mà ngay cả gia nhân cũng không muốn động tay vào, chẳng hạn như thông tắc hệ thống cống nhà xí, dọn phân tích tụ nhiều năm, móc hậu môn cho những con bò bị táo bón hoặc thậm chí là giúp con hà mã cưng của họ giải quyết nhu cầu sinh lý.

Và trong suốt quá trình đó, ngoài một khoản chi phí vận chuyển nho nhỏ thì gã không phải trả thêm bất cứ khoản nào!

Gã có thể trực tiếp sử dụng binh lính của nông trại làm người áp giải. Dù sao thì họ cũng chẳng có việc gì làm trong mùa đông. Tù nhân lao động cũng không thể bỏ trốn vào mùa đông. Không có thức ăn, không có quần áo chống lạnh thì chắc chắn chỉ vừa đi xa hơn hai dặm là chúng sẽ bị đông cứng đến chết.

Còn về chi phí ăn ở của binh lính trên đường à, chỉ cần trích một phần mười lăm số đồng bạc mà ngài Công tước ban thưởng là đủ rồi.

Càng nghĩ càng hưng phấn, Hogan chợt nhận ra, một cơ hội ngàn năm có một đang bày ra ngay trước mắt gã! Chỉ cần phù thủy có thể tìm cách lấp đầy tất cả các kho lương trong nông trại trước khi mùa đông đến!

Làm không được hả? Hừ! Vậy thì ba quý tiếp theo của gã sẽ rất vui đây.

Hogan mỉm cười nhìn cấp dưới:

“Burwell, cậu đúng là ngôi sao may mắn của tôi! Mau đi gọi cô ta đến đây!”

“Được phục vụ ngài là vinh hạnh của tôi.” Tên đội phó gãi đầu cười hề hề.

“Nhưng mà... bây giờ cô phù thủy đáng yêu ấy đang bận làm việc. Ngài có thể nghỉ ngơi trước, sáng mai tôi sẽ đưa cô ta tới.”

Bên ngoài cửa sổ, bóng đêm cuộn trào, rồi lại bị ánh trăng bạc sắc lạnh lạnh lùng cắt qua.

Vega dùng cánh tay lau mặt, lặng lẽ quan sát tấm lá lớn trước mặt.

[Dù tôi chỉ là một thương nhân nghèo khó nhưng tôi vẫn sẵn lòng trả tất cả vì ngài! Với một cây củ cải ánh trăng nguyên vẹn, tôi sẽ trả ngài 1 đồng vàng, thế nào?]

[Đây chắc chắn là một mức giá rất hợp lý. Mặc dù giá cả ở thế giới văn minh bên ngoài có thể cao hơn một chút, nhưng vì một số lý do mà cả hai ta đều biết, tôi tin rằng ngài nhất định sẽ thích đề nghị này.]

[Nếu ngài đồng ý, thậm chí tôi còn có thể thanh toán trước một phần ngay lập tức.]

Ha, tên gian thương.

Đọc đến câu cuối cùng, Vega không nhịn được cười lạnh một cái.

Một cây củ cải 1 đồng vàng? Nếu cô mang ra ngoài bán, giá có thể gấp bốn đến năm lần, chưa kể nếu luyện chế thành dược phẩm, giá trị còn tăng hơn nữa.

Nếu đến vùng khan hiếm thì một lọ dược phẩm làm đẹp điều chế từ củ cải ánh trăng và các nguyên liệu khác có thể bị đội giá lên đến 15 đồng vàng. Còn dược phẩm chữa trị thì càng đắt đỏ hơn nữa!

Chắc chắn người này đã tính toán kỹ rằng cô là một tù nhân lao động, không thể rời khỏi nông trại trong rừng núi nên mới dám mở miệng hét giá 1 đồng vàng như vậy sao?

Đừng quá tự tin.

Vega dùng tay chấm vào nước bùn, viết rất dứt khoát:

[Xin lỗi, tôi không cần tiền. Nếu ngài chỉ có thể trả bằng tiền, thế thì thôi vậy. Hơn nữa, trông ngài cũng không có vẻ thật lòng lắm. Xin thứ lỗi, tôi không nhận công việc này. Tạm biệt.]

Viết xong, cô lập tức quay lưng bỏ đi.

Thương nhân sau tán lá suýt thì thổ huyết.

Gian trá!

Xảo quyệt!

Sao cô ta nói đi là đi luôn vậy? Không thể ngồi xuống đàm phán đàng hoàng một chút sao?

Dù không hài lòng với mức giá đưa ra nhưng chẳng phải thương lượng là chuyện bình thường sao? Tại sao cứ thích bỏ đi ngay như thế?

Chết tiệt, chắc chắn là cô ta đã nhìn thấu sự gấp gáp của mình!

Nhưng đây là khu vực có mật độ củ cải ánh trăng dày nhất, hắn không thể đi đâu khác được.

Những đồng đội ở vùng khác đang phải đối mặt với chiến tranh, hắn nhất định phải tìm cách hỗ trợ!

Cơ thể nhỏ bé của thương nhân run lên vì tức giận, hắn vò đầu bứt tóc loạn xạ.

Một tên lính khác sắp quay lại, và người đó cực kỳ nhạy bén! Khó khăn lắm mới đợi được đến lúc người kia rời đi, sao hắn có thể thất bại ngay tại đây chứ!