Bí Kíp Sinh Tồn Tại Tinh Tế Dành Cho Nữ Alpha Xúc Tua

Chương 4.2: Quái Vật

7 giờ tối, toàn bộ quá trình điều tra và kiểm tra kết thúc. Những người phụ trách liên quan đều tập trung tại phòng họp để thảo luận.

Vì đây là cuộc họp cấp cao, lần này chỉ có sáu người tham gia: ba vị bộ trưởng từ Cục An Toàn và ba người phụ trách của trường.

"May mà Bộ trưởng Tống đến kịp, nếu không sự cố này đã gây ra hậu quả nghiêm trọng hơn nhiều."

Thẩm Vĩ, phó hiệu trưởng nhà trường, là một người đàn ông trung niên có thân hình đầy đặn. Ông mặc bộ vest chỉnh tề, trên mặt lúc nào cũng giữ nụ cười lịch thiệp.

"Phó hiệu trưởng Thẩm quá lời rồi."

Tống Lang Nguyệt, người ngồi chéo đối diện ông, liếc nhìn một cái rồi lạnh nhạt dời mắt đi, nét mặt không chút cảm xúc.

Cô quay sang nữ hiệu trưởng ngồi ở vị trí trung tâm, giọng điềm tĩnh:

"Toàn bộ dữ liệu video đã được tôi gửi cho Hiệu trưởng Tôn. Sáng mai lúc 7 giờ, người của Cục An Toàn sẽ đến để tiến hành điều tra nguồn ô nhiễm. Trước khi xác định được nguyên nhân, tôi đề nghị nhà trường tạm thời đóng cửa."

Ngữ điệu có vẻ như đang thảo luận, nhưng thực chất là một mệnh lệnh.

Ba vị hiệu trưởng đối diện lộ rõ vẻ khó xử. Cuối cùng vẫn là Thẩm Vĩ lên tiếng trước, nở nụ cười hòa giải:

"Bộ trường Tống à, tôi hiểu mối lo của cô, nhưng việc giảng dạy cũng rất quan trọng. Đặc biệt, học sinh năm tư đang chuẩn bị cho kỳ thi chuyển cấp. Nếu đột ngột thông báo nghỉ học, chúng tôi e rằng khó thể giải thích với các bậc phụ huynh. Cô nghĩ có cách nào khác không?"

So với ba vị hiệu trưởng lớn tuổi, những người đại diện Cục An Toàn hôm nay đều khá trẻ, đặc biệt là Tống Lang Nguyệt, người ngồi ở vị trí trung tâm, trông chỉ mới ngoài hai mươi.

Nghe Thẩm Vĩ nói, cô khẽ nhíu mày, ánh mắt một lần nữa dừng lại trên người Hiệu trưởng Tôn.

Sự phớt lờ lặp đi lặp lại này khiến Thẩm Vĩ cảm thấy có chút khó chịu.

Nhưng dù gì đối phương cũng là người của Cục An Toàn, ông ta không thể phản kháng, chỉ có thể âm thầm kìm nén cảm xúc.

Lúc này, bộ trưởng giám sát – người ngồi bên phải Tống Lang Nguyệt – lên tiếng:

"Các vị hiệu trưởng, sự xuất hiện của vật ô nhiễm trong khuôn viên trường có thể dẫn đến hậu quả nghiêm trọng hơn. Chúng tôi chỉ đang cố gắng đảm bảo sự an toàn cho học sinh."

Nghe vậy, Thẩm Vĩ chỉ khẽ cười, lắc đầu nhưng không nói gì thêm.

Một vị hiệu trưởng khác, từ đầu đến giờ vẫn giữ im lặng, dường như không có ý định tham gia vào cuộc tranh luận.

Hiệu trưởng Tôn, người đối diện Tống Lang Nguyệt, đẩy gọng kính, bình tĩnh nói:

"Bộ trưởng Tống, nhà trường sẽ cố gắng phối hợp. Tuy nhiên, mong rằng Cục An Toàn có thể nhanh chóng tìm ra nguồn ô nhiễm. Kỳ thi chuyển cấp sắp đến gần, và trong ba năm qua, tỷ lệ học sinh trúng tuyển của trường đã liên tục không vượt qua nổi mốc 10%. Nếu tình trạng này tiếp diễn, rất có thể nhà trường sẽ bị Liên Bang rút giấy phép giảng dạy. Mong các vị thông cảm."

Cuộc họp kéo dài suốt hai giờ. Cuối cùng, Tống Lang Nguyệt cam kết Cục An Toàn sẽ hoàn thành điều tra trong vòng năm ngày. Hai bên đạt được thỏa thuận về phương thức kiểm tra trước khi nhóm của cô rời đi.

Trên đường trở về, ngồi trong xe, Tống Lang Nguyệt bật quang não lên, tiếp tục xem lại đoạn video giám sát từ hôm nay.

Bên cạnh, nam trợ lý báo cáo:

"Nhóm nghiên cứu đã xác định rằng sinh vật ô nhiễm xuất hiện lần này không thuộc bất kỳ loại ô nhiễm mới nào từng được ghi nhận. Hiện tại, chúng tôi nghi ngờ đây là một biến thể của C-354, nhưng khả năng sinh sản vẫn chưa thể xác định."