Sau Khi Kết Hôn Với Tà Thần Ngoại Tộc

Chương 16

Dù sao thì cô cũng đã học hành bao nhiêu năm, cô cũng là một người duy vật, chuyện siêu thường như vậy sao có thể xảy ra được?

Nhưng bây giờ nghĩ lại, những điều bất thường của cô bắt đầu từ lúc đó.

Dù làm gì trong nhà, cô cũng thường xuyên cảm thấy sau lưng lạnh lẽo, thậm chí cảm thấy có thứ gì đó đang cố gắng chạm vào cô.

Run rẩy vén ống quần cô lên, hoặc cuộn một lọn tóc của cô, hoặc táo bạo hơn, vật thể lạnh lẽo chạm vào da thịt cô.

Nhưng khi cô nhận ra cảm giác lạnh lẽo, cố gắng trấn tĩnh quay đầu lại...

Chỉ có thể nhìn thấy Cảnh Bách.

Cảnh Bách đang ngồi trên ghế sofa làm việc với máy tính bảng, Cảnh Bách đang rửa bát sau lưng cô, Cảnh Bách đang nấu ăn, đủ kiểu Cảnh Bách.

Cảnh Bách sẽ ngay lập tức nhận ra ánh mắt của cô, rồi mỉm cười quay đầu lại hỏi: "Bảo bối, sao vậy?"

Ban đầu, Tô Đường Âm thực sự nghĩ rằng mình bị áp lực quá lớn nên sinh ra ảo giác.

Nhưng ngày càng có nhiều điều kỳ lạ xuất hiện.

Cô dần nhận ra những điều không ổn.

Chồng cô dường như đã thay đổi rất nhiều.

Bọn họ đã làm chuyện đó sau một thời gian sống chung, bác sĩ Cảnh là một người đàn ông bình thường, có nhu cầu sinh lý của riêng mình, cô cũng là một người phụ nữ bình thường, lúc đó bác sĩ Cảnh đã cầu hôn cô, ngày cưới của bọn họ sắp đến gần.

Bác sĩ Cảnh là một người đàn ông có tính tình tốt, dịu dàng đến mức không có chút nóng nảy nào, quan hệ xã giao cực kỳ tốt.

Bác sĩ Cảnh rất ân cần và dịu dàng với Tô Đường Âm, dù là trong việc chăm sóc cuộc sống hàng ngày của cô, hay là trong chuyện chăn gối, hắn rất ít khi thô bạo, luôn quan sát cảm xúc của Tô Đường Âm.

Tô Đường Âm rất thích làm chuyện đó với hắn, cảm giác thân mật cả về thể xác lẫn tinh thần, Cảnh Bách cũng đặc biệt chiều chuộng cô.

Nhưng từ ngày đó trở đi, Cảnh Bách đòi hỏi ngày càng nhiều, trừ những lúc cô không khỏe, hắn gần như ngày nào cũng quấn lấy cô.

Khi Tô Đường Âm đi công tác hoặc bận rộn ở phòng thí nghiệm, không về nhà, bác sĩ Cảnh cũng không tức giận, nhưng sẽ đòi lại gấp đôi khi cô về.

Bác sĩ Cảnh trước đây sẽ chậm lại khi cô nức nở, nhẹ nhàng hôn cô, dỗ dành cô.

Bác sĩ Cảnh sau đó vẫn ân cần hôn và dỗ dành cô, nhưng những cử chỉ ấy không còn dịu dàng như trước, mà ngày càng trở nên thô bạo.

Sự thay đổi của bác sĩ Cảnh khiến Tô Đường Âm vô cùng bất an.

Điều đáng sợ hơn là những hình ảnh kỳ lạ mà cô thấy ngày hôm đó liên tục xuất hiện trước mắt.

Cô không chỉ một lần nhìn thấy đám sương mù đen kịt, trong làn sương ấy có những bóng hình kỳ quái đang chuyển động, thậm chí còn biết nói, gọi tên cô không ngừng.

"Bảo bối."

Chỉ có Cảnh Bách mới gọi cô như vậy.

Tại sao mỗi khi có chuyện bất thường xảy ra, Cảnh Bách đều ở gần đó?

Tại sao Cảnh Bách lại thay đổi nhiều đến thế?

Tại sao cô lại thường xuyên nhìn thấy những thứ kỳ quái đó, và tại sao giọng nói của chúng lại giống Cảnh Bách đến vậy?

Tô Đường Âm không thể nào lý giải được những điều này.