Nữ Tu Hợp Hoan Tông Tuyệt Đối Không Nhận Thua

Chương 24: Ngọn lửa mới được nheo nhóm lại vụt tắt

Thực ra đến nay, người thật sự biết chuyện gì đã xảy ra mấy vạn năm trước rất ít. Tiên giới bóp méo ghi chép, che giấu tất cả tranh đấu trong vùng đất xám xịt, mọi người chỉ biết mấy vạn năm trước đã xảy ra một số chuyện khiến tộc Phượng Hoàng bị diệt tộc, Long tộc cùng Tiên, Ma, Nhân tam giới đều bị thương nặng, yêu, quỷ hai giới cũng không khá hơn là bao.

Khi đó thiên hạ hoang tàn, trải qua một thời gian rất dài mới có được như ngày hôm nay, cảnh tượng năm xưa giờ khó mà tái hiện. Tổ sư gia của Ảnh Nguyệt Tiên Tông là vị tu sĩ duy nhất phi thăng sau nhiều năm cho nên Thần Tế điển lễ của Ảnh Nguyệt Tiên Tông luôn được mọi người xem là mấu chốt để tu sĩ đương thời có thể phi thăng.

Trẻ con ba tuổi trong Tu chân giới đều biết cấm địa của Tiên Tông thờ phụng Thượng Cổ Thần Chỉ. Thần Tế điển lễ mười năm một lần này, hầu như tất cả các tông môn có danh tiếng đều sẽ đến tham gia, rất nhiều tiểu tông môn vì có được một tấm thiệp mời mà không tiếc tán gia bại sản.

Tông chủ Hợp Hoan Tông Cơ Vô Huyền chắc chắn cũng sẽ tham gia Thần Tế điển lễ. Cơ Ngọc nhớ mang máng, trong Thần Tế điển lễ này, nam nữ chính còn có một vài chuyện lãng mạn xảy ra, nhưng cụ thể thế nào thì nàng không nhớ rõ.

Nàng hoảng hốt cố gắng suy nghĩ, nhưng cũng chỉ nghĩ đến điển lễ long trọng kia sẽ được tổ chức sau hơn một tháng nữa.

Từ đây chạy về Ảnh Nguyệt Tiên Tông căn bản không mất nhiều thời gian, có Lục Thanh Gia ở đây, chỉ cần qua Giới Môn bọn họ rất nhanh sẽ trở về Tiên Tông.

Đến lúc đó, nàng không chừng sẽ chết ngay lập tức, căn bản không đợi được đến khi Thần Tế điển lễ bắt đầu.

Hy vọng vừa mới nhen nhóm của Cơ Ngọc lại vụt tắt, nàng ủ rũ cúi đầu.

Nguyệt Trường Ca nghe nói Lam Tuyết Phong cũng đi Tiên Tông liền hưng phấn chạy đến nói với Lục Thanh Gia: "Sư tôn, Lam đại ca cùng đường với chúng ta, hay là chúng ta..."

Lục Thanh Gia đột nhiên nhìn về phía nàng, dung nhan lạnh lùng sắc bén tuấn mỹ, đôi mắt phượng thâm thúy xinh đẹp nhìn chằm chằm Nguyệt Trường Ca.

Nguyệt Trường Ca run lên, vội vàng cúi đầu nói: "Xin lỗi sư tôn, là đệ tử vượt quá giới hạn."

Đúng vậy, nàng vừa mới bái nhập sư môn, ngay cả lễ bái sư chính thức cũng chưa cử hành lại muốn can thiệp vào quyết định của sư tôn, thật sự là vượt quá giới hạn. Nguyệt Trường Ca hiểu rõ mình sai, nhưng vẫn cảm thấy đau lòng vì sự lạnh nhạt không chút che giấu của sư tôn.

Cơ Ngọc nhìn nàng ta, lại bắt đầu cố gắng nhớ lại tình tiết trong sách, nàng có chút đau đầu, nhưng nhờ phúc của Lục Thanh Gia, hiện tại nàng chịu đựng cơn đau rất giỏi. Nàng nhớ lại hồi lâu, xác định trong khoảng thời gian này của sách, nam nữ chính khi trở về Tiên Tông không hề gặp Lam Tuyết Phong.

Bọn họ gặp nhau sau khi trở về Tiên Tông, hiện tại đương nhiên không thể nào cùng đi được.

Có thể là do nàng xuyên không đến, thân xác đổi người dẫn đến kéo dài thời gian mới gặp phải bọn họ.

Miễn cưỡng đi đến bên cạnh Nguyệt Trường Ca, Cơ Ngọc ngoan ngoãn muốn ngồi chung một con ngựa với nàng ta, Nguyệt Trường Ca cũng cảm thấy đương nhiên nên đưa tay ra cho nàng.

Vừa rồi cãi nhau một trận với Cơ Ngọc, nàng ta không nhịn được trong lòng nảy sinh ý nghĩ muốn dạy dỗ nàng một chút, ví dụ như giả vờ không nắm chặt tay nàng khi nàng đưa tay ra để nàng té ngã, mất mặt trước Lam đại ca và sư tôn.

Ý nghĩ trẻ con hèn hạ này khiến Nguyệt Trường Ca hơi hoảng hốt, nàng ta nhìn chằm chằm bàn tay đang đưa ra của Cơ Ngọc, tim đập càng lúc càng nhanh, ngay khi hai người sắp nắm tay nhau, Lục Thanh Gia vẫn luôn im lặng bỗng nhiên lên tiếng.

"Ta sẽ chở nàng, ngươi đi theo phía sau là được."

Một luồng khí nóng bỏng kéo Cơ Ngọc đến trước bạch mã của Lục Thanh Gia, bạch mã cùng thanh niên mặc bạch y đội kim quan, thật sự là bức tranh tuyệt mỹ, Cơ Ngọc nhìn bức tranh này, hai mắt đau nhói.