Thế là cô lặng lẽ chạy ra lấy một ít.
Đất trong không gian vô cùng màu mỡ, là đất đen.
Nông cụ trong thôn đều do tập thể quản lý, cô đành dùng tay đào bới sơ qua rồi gieo hạt xuống. Sau đó, cô lại múc một ít nước hồ tưới lên.
Cô muốn xem thử rau trồng trong không gian và rau trồng ngoài ruộng có gì khác nhau.
Sau một hồi làm lụng, Kiều Cửu Nguyệt mệt đến mức mơ màng sắp chìm vào giấc ngủ thì bất ngờ nghe thấy một giọng nói vang lên, như thể xuất hiện ngay trong đầu cô, khiến cô giật nảy mình.
"Mi là ai?"
"Đừng sợ, cô bé.” Giọng nói máy móc cất lên: “Tôi là hệ thống, đến đây để cùng cô làm một cuộc giao dịch."
Hệ thống? Cái quái gì vậy?
Tiếng nói vang lên trong không trung?
Kiều Cửu Nguyệt lặng lẽ lắng nghe, không lên tiếng đáp lại.
[Là thế này, tôi là hệ thống, là sản phẩm của công nghệ cao, chỉ cần cô liên kết với tôi và nghe theo chỉ thị, tôi có thể giúp cô đạt được mọi thứ mà cô mong muốn!]
Kiều Cửu Nguyệt cảm thấy có gì đó không ổn. Cô vừa có được nền tảng trao đổi thời không, vậy mà hệ thống này lại xuất hiện ngay lập tức? Còn bắt cô nghe lệnh?
Không chừng nó là nhắm vào nền tảng của cô!
Cô ghét nhất là bị người khác lợi dụng!
"Cút! Không liên kết!"
[Liên kết với tôi sẽ giúp cô nhận được vô số lợi ích. Tôi có thể giúp cô loại bỏ những kẻ cô ghét!]
"Không cần! Kẻ tôi ghét, tôi sẽ tự mình xử lý!"
[Cô chắc chứ? Đừng có hối hận nhé!]
Hệ thống không ngờ lại có kẻ không biết điều như vậy, tức giận rời đi.
Nó nhất định sẽ khiến Kiều Cửu Nguyệt phải hối hận!
Sự xuất hiện của hệ thống này khiến Kiều Cửu Nguyệt cảnh giác. Cô siết chặt miếng sắt nhỏ trên cổ, sau đó tháo nó xuống. Cô nhất định phải tìm một nơi an toàn nhất để cất giấu.
…
“Dậy mau!”
Kiều Thanh Thanh ngủ mơ mơ màng màng, cảm giác như có một tràng sấm nổ bên tai, giật mình bật dậy: "Chuyện gì vậy?"
[Cô! Mau nghĩ cách lấy được miếng sắt của Kiều Cửu Nguyệt đi!]
Kiều Thanh Thanh ngáp một cái: "Chẳng phải trước đó cậu nói cô ta sẽ chủ động đưa cho tôi sao?"
[Có vẻ như tình tiết đã thay đổi, bây giờ cô ta không có ý định đưa nữa. Cô mau đi trộm nó đi, còn lại thì để tôi lo!]
"Được!" Kiều Thanh Thanh dứt khoát đồng ý, sau đó lập tức gục xuống ngủ tiếp.
Trộm đồ của Kiều Cửu Nguyệt quá dễ, bởi vì cô luôn thích nhét mọi thứ vào dưới gối.
…
Sáng hôm sau, gia đình nhà họ Kiều thức dậy giữa tiếng chuông báo giờ lên công trong thôn.
"Hôm nay, cả nhà đều phải ra đồng làm việc cho mẹ!"