Tổ tổ phụ chín phòng thê thϊếp chỉ có một con gái, chiêu rể để lại cơ nghiệp.
Ông cụ cũng ba phòng thê thϊếp gần năm mươi tuổi mới sinh được một con trai.
Mà bà nội sau khi cưới ông nội, chỉ ngắn ngủi ba năm đã mang thai thuận lợi sinh một bé trai.
Nếu không phải ông nội tham gia quân đội, mất sớm, chắc chắn bà có thể sinh thêm nhiều con nữa, phá vỡ lời nguyền độc truyền của nhà họ Trần.
"Bà ơi..."
Tɧẩʍ ɖυng Dung muốn nói gì đó an ủi bà một chút, bà nội lại đột nhiên thở dài một tiếng: "Thôi, con ăn đi, bà đi ngủ đây... bà... mệt rồi."
Bà nội cứ thế đi mất, Tɧẩʍ ɖυng Dung nhìn bóng lưng bà, cảm thấy bà đang buồn.
Khi ăn xong bánh bao, lại một lần nữa chuẩn bị ẩn ngày đêm hiện, đào thêm chút đồ, cô lại thấy bà nội nằm trên giường, tay cầm tấm ảnh cũ bị phai màu nằm ngủ không động đậy.
Sự mài mòn của thời gian, khiến người trong ảnh sớm đã không thể nhìn rõ mặt. Chỉ có thể thấy là một người đàn ông mặc quân phục đứng dưới một cái cây.
Nhìn tấm ảnh đó, Tɧẩʍ ɖυng Dung bỗng hiểu ra vì sao vừa nãy bà nội khóc.
Mẹ nuôi nói lấy quân nhân làm vợ quân nhân rất oai phong, nhưng không nghĩ đến.
Trách nhiệm và nghĩa vụ của quân nhân, vợ họ cũng phải gánh vác như nhau.
Sự bình yên của cả nước đều do hàng nghìn hàng vạn người đàn ông và phụ nữ như thế cùng đỡ lấy, nỗi khổ người phụ nữ chịu, chưa bao giờ ít hơn đàn ông.
Mà nhà họ Trần đời đời tham gia quân đội, đời này sang đời khác bảo vệ đất nước, bà nhìn biển dâu đổi thay, nhìn đất nước ngày càng hùng mạnh, nhìn cháu trai cũng sắp kết hôn, giọt lệ đó là vui, cũng là buồn.
Tɧẩʍ ɖυng Dung đứng bên giường rất lâu.
Trong mắt đa số tiên linh, loài người mỏng manh ngắn ngủi như kiến, nhưng kiến cũng có cảm xúc và đam mê của mình.
Giống như một con ốc sên nhỏ chẳng có tài cán gì... cũng có thể sửa chữa một số thứ.
Vạn vật đều có linh khí, thời gian qua, bà nội thay đổi nhiều cách làm đồ ăn ngon cho cô, thêm vào những thứ bảo vật đào được ở bờ sông cô cũng đều ăn hết... có lẽ có thể dùng được.
Nghĩ vậy, cô từ từ giơ tay lên.
Một lớp ánh sáng trắng mỏng toả ra theo đầu ngón tay, như đom đóm nhấp nháy nhảy múa... khi ánh sáng tản hết, hai giọt nhầy ốc sên trong suốt từ đầu ngón tay trượt xuống, rơi trên tấm ảnh cũ.
Không chỉ tấm ảnh sáng như mới, người trong ảnh cũng khôi phục diện mạo ban đầu.