Chương 12.2: Chuyến thăm lúc nửa đêm
“Ba…”
Khi gần đến cổng công viên, Hàn Phi Phi cuối cùng cũng nhìn thấy xe của ba mình. Cậu ta khóc nấc chạy đến.
Trầm Tố Mĩ cũng nhanh chóng lên xe. Máy quay chỉ ghi lại được một nửa khuôn mặt u ám của Trầm Tố Nhu - mẹ Hàn Phi Phi đồng thời cũng là chị gái Trầm Tố Mĩ qua cửa kính xe.
“Mau chuyển cảnh sang những gia đình khác rồi đóng máy đi. Đây chính là kết thúc của tập đầu tiên.” Đạo diễn Trương biết rằng nếu hắn tiếp tục quay, sẽ gây thêm phiền toái cho chương trình.
Hơn nữa tình huống bên trong xe bọn họ cũng không thể quay được.
Ngay khi tất cả mọi người chuẩn bị kết thúc công việc, Giang Nhiễm Nhiễm đang thở dài vì bỏ lỡ trò hay này, một chiếc xe ô tô khác đã lao tới.
Đây là…
Đạo diễn Trương sửng sốt ba giây, trái tim đập thình thịch hưng phấn.
Lại có một vị đại thần đưa đến cửa.
Là Giang Vân Huy?!!!
“Đừng dừng lại, tiếp tục quay!”
“Ba?”
Một bóng người cao ráo tuấn tú bước xuống xe. Giang Nhiễm Nhiễm không thể tin được bật dậy.
Trong nháy mắt, Hướng Noãn đã kịp che miệng cậu bé lại và kéo cậu nằm xuống đất lần nữa.
“Suỵt – còn không mau rút lui đi!”
Không hổ là Giang Nhiễm Nhiễm. Nhìn thấy sắc mặt của Giang Vân Huy, cậu lập tức nhận ra hắn không đến để thăm cậu.
Ở nhà trẻ cậu đẩy ngã Hàn Phi Phi, trong bếp lại cưỡi lên người nó cù léc… bất kể là việc nào cũng đủ để lão ba trừng phạt cậu.
Cậu ngầm hiểu cùng Hướng Noãn cúi người nhanh chóng trở về theo con đường cũ. Cậu cũng không quên đuổi tiểu Nhã và người quay phim đi, lấy cớ bọn họ phải chia làm hai đường, nhưng thực tế là không muốn để ba cậu nhìn thấy cảnh này trên chương trình.
“Làm sao lão ba lại đến đây?”
Cuối cùng cũng nhìn thấy chiếc lều trại đang lấp ló phía xa xa, Giang Nhiễm Nhiễm lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Không chờ Hướng Noãn phản ứng, bóng dáng cao lớn của Giang Vân Huy vòng từ phía sau lều bước ra.
“Giang Nhiễm Nhiễm, con thật sự đủ lông đủ cánh rồi!”
Giọng nói này giống như câu thần chú, khán giả đang xem đều hồi hộp “chứng kiến khoảnh khắc lịch sử”, hàng chục máy quay lập tức dồn về hướng bên này.
Nhưng là–
Đột nhiên khung cảnh thay đổi, chuyển sang hình ảnh nhà Noãn Bảo và Trình Chanh.
[Ôi ôi, chết tiệt! Sao lại cắt rồi, tổ chương trình lại muốn chơi chiêu gì đây.]
[Tôi muốn thấy Giang Vân Huy, mau trả lại Giang Vân Huy cho tôi, bằng không tôi sẽ bôi đen chương trình này.]
[Tổ chương trình đây là đang thử thách chúng tôi đúng không? Không đủ tiền mời đỉnh lưu tham gia nhưng vẫn muốn ké một chút hình ảnh của anh ấy?]
Phần bình luận giống như bão tố tràn ngập trên màn hình phát sóng trực tiếp.
Đạo diễn Trương chỉ có thể im lặng giả chết. Chương trình của bọn họ đã ký hợp đồng với Hướng Noãn và Giang Nhiễm Nhiễm. Nếu như không có sự cho phép Giang Vân Huy mà phát sóng anh ta trên truyền hình, bọn họ sẽ gặp rắc rối lớn.
Đạo diễn Trương nhớ đến 10% thù lao tăng thêm mà lòng đau như cắt. Nếu còn vi phạm hợp đồng, hắn có lẽ sẽ phải đến làm công cho Giang Vân Huy mất.
“Ba ba! Ba sẽ tham gia chương trình với bọn con à?”
Giả bộ ngây thơ vô số tội chính là tuyệt kỹ mạnh nhất của Giang Nhiễm Nhiễm. Sau bốn năm học tập và rèn luyện diễn xuất, cậu bé đã có thể ngay lập tức thay đổi trạng thái của mình.
Cậu nhảy vào lòng Giang Vân Huy, khuôn mặt cứng đờ nhưng vẫn cố gắng nhoẻn miệng cười.
“Ba quay phim gần đây, nghĩ đến có lẽ chương trình con quay sắp kết thúc nên đến đón con về nhà.”
Tuy rằng máy quay đã tắt, nhưng hàng chục vẫn đang nhìn chằm chằm bọn họ. Bọn họ vẫn phải tiếp tục diễn.
Ngay khi nhìn thấy Hướng Noãn, Giang Vân Huy lập tức ý thức được bản thân nên tặng cô một cái ôm hoặc hôn môi. Dù sao đây mới chính là “vợ chồng kiểu mẫu” mà mọi người kỳ vọng. Nhưng thời cơ đã vụt mất, nếu bây giờ hắn hành động lại có vẻ như cố ý.
Trong lòng Hướng Noãn cũng căng thẳng. Cô sợ tên này nghiện diễn xuất, muốn thể hiện tình cảm với cô trước mặt nhiều người. Cô mau chóng trốn sang một góc.
“Chúng tôi có thể về chưa, đạo diễn Trương?”
“Cái này, cái này không được.” Đạo diễn Trương bắt đầu trưng ra khuôn mặt tươi cười mà có lẽ ngay cả bản thân hắn cũng không hiểu sao phải cẩn thận trước mặt gia đình này.
“Theo kế hoạch sẽ quay hai tập liên tiếp. Tập đầu tiên ghi hình ở đây và sáng hôm sau sẽ tiếp tục quay tập thứ hai. Dù sao chọn phòng ở chính là phân cảnh đặc sắc nhất trong tập đầu của chúng tôi, khán giả sẽ quan tâm đến phản ứng của khách mời khi qua đêm ở đây.”
Giọng nói của đạo diễn Trương càng lúc càng nhỏ, bởi vì ánh mắt của Giang Vân Huy lúc này đã tối sầm.
Đạo lão nửa đêm đến đây không phải vì thấy con trai phải ăn ngủ khổ sở chứ?
Nhưng đây cũng vì hiệu quả chương trình thôi.
“Gia đình Hàn Phi Phi không phải cũng đi rồi sao?”
Giang Vân Huy hất cằm về phía gia đình Hàn Phi Phi cách đó không xa.
Không xong, hắn đã quên mất chuyện này! Đạo diễn Trương gần như lên cơn đau tim ngay tại chỗ.
Mau, mau đi chặn bọn họ lại!